Chú À! Em Yêu Anh! FULL


Nữ y tá nhìn hai người đàn ông, giật mình không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ hỏi theo bản năng:
- Hứa Sơ Sơ là ai? Lúc tôi đến không có người nào cả, chỉ có chiếc bình giữ nhiệt này thôi.

Ngay lập tức, sau khi nữ y tá nói xong, Thời Cảnh Thường và Sở Bắc đồng loạt cùng chạy ra khỏi phòng bệnh.

Hai người lao đến phòng chứa nước, thấy nơi đây trống không như lời mà nữ y tá đã nói, trong tâm nổi lên thứ cảm xúc không tốt lành.

Họ nhìn nhau, đôi cùng chạy đến phòng vên sinh bên cạnh.


Mở văng cửa ra, Thời Cảnh Thường và Sở Bắc cùng nhau xông vào, Thời Cảnh Thường mở từng cánh cửa ra kiểm tra, nhưng không có một ai cả.

Sở Bắc nhìn đống hoa quả mà Tưởng Vy Vy đã chọn lựa kĩ lưỡng rơi vãi trên sàn, ánh mắt anh âm u chuyển qua chiếc khăn ướt còn nồng nặc mùi thuốc, lên tiếng:
- Sơ Sơ xảy ra chuyện rồi!
--------...--------...----------_-----------
Ở một nơi khác,
Một người đàn ông với cánh tay trái xăm đầy hình ghê rợn, đang nghe điện thoại, nói với người đầu dây bên kia:
- Đã bắt được cô ta rồi, đang đưa đến nơi đã chỉ điểm.

Bên kia, giọng một người phụ nữ trẻ quen thuộc đáp lại:

- Làm tốt lắm! Canh giữ con bé đó cho thật tốt, nửa số tiền tôi sẽ gửi cho anh.

Hai người nói một lúc, không để ý đằng sau Hứa Sơ Sơ đã tỉnh giấc từ lúc nào.

Cô nhìn qua kh cửa xe, ánh mắt hơi u ám.

Nếu không phải cô nhanh trí hít vào một ngụm lượng thuốc mê nhỏ rồi giả ngất thì có lẽ cô đã không tỉnh sớm như thế này rồi, với mùi thuốc mê nồng nặc đó chắc đến tối mới tỉnh được luôn quá
Khi nghe giọng người phụ nữ, Hứa Sơ Sơ đột nhiên nhận ra kẻ đó là ai.

Hóa ra là người quen của cô.

Nhã Lệ, cô ta đã không đợi được mà muốn trừ khử cô luôn rồi sao? Tâm địa cũng thật nóng vội mà!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận