Chú À! Em Yêu Anh! FULL


Hứa Sơ Sơ ngồi lặng người, cô luôn nghĩ rằng ông nội không biết chuyện cô thích Thời Cảnh Thường, càng không biết chuyện cô theo đuổi anh, thế nhưng...!hóa ra...!ông đều biết cả!
Hứa Mạnh Trưởng dời tầm mắt, ông nhìn lên trần nhà trắng toát, nói:
- Sơ Sơ, con là do ông một tay nuôi lớn, dạy bảo, tất cả những thủ đoạn, kể cả là cách giải quyết, cũng đều là ông dạy con, con nghĩ, có thể qua mặt được ông sao?
Hứa Sơ Sơ ngẩn người, tay cô run lên từng cơn, há miệng thật lâu mới có thể lên tiếng gọi:
- Ông nôi....!
Hứa Mạnh Trưởng nuốt một ngụm nước bọt, nói tiếp:
- Sơ Sơ, hơn ai hết, ông nội là người hiểu con nhất, chỉ khi nào có sự thúc đẩy, con mới có thể quyết đoán được!

----...------------....----------------
Bảy ngày trước,
Thời Cảnh Thường ngồi trên ghế, tay anh có chút nắm chặt, ánh mắt nhìn thẳng người đang nằm trên giường, lên tiếng:
- Ba, thật sự phải làm như vậy sao? Sơ Sơ nó còn quá nhỏ, nó liệu có làm được điều đó không?
Hứa Mạnh Trưởng dựa người vào tường, quay sang nhìn anh, mở miệng trả lời:
- Sơ Sơ là một đứa bé thông minh, chỉ là....!nó chưa có đủ quyết tâm mà thôi! Lần này, chỉ cần con cho nó quyết tâm, thì dù là Hà Như hay Hà gia, cũng không là gì đối với con bé đâu!
Thời Cảnh Thường mím môi, trong lòng dâng lên nỗi chua xót, dùng cách đó kích thích nó, thật sự là được sao? Anh từng hứa sẽ bảo vệ con bé, vậy nếu như Hứa Sơ Sơ biết, anh phản bội cô, vậy thì....!nó sẽ thất vọng đến nhường nào?
Hứa Hấn Trung đã từng phá tan niềm tin của Hứa Sơ Sơ một lần rồi, anh...!không thể ....!phá nó đi thêm một lần nữa...!Nó quá tàn nhẫn!
Hứa Mạnh Trưởng nhìn Thời Cảnh Thường, biết rõ anh đang nghĩ gì, híp mắt nói:
- Cảnh Thường, Sơ Sơ phải dành được quyền thừa kế, với tính cách của con bé, căn bản sẽ không làm gì Hà Như và con gái bà ta, cùng lắm cũng chỉ lấy lại quyền thừa kế mà thôi.

Nhưng...! nếu để lại một tai họa lớn như thế, Hứa gia...!nhất định có ngày cũng rơi vào tay bà ta.


Nói rồi, ông vươn tay ra nắm lấy tay Thời Cảnh Thường, lên tiếng khuyên nhủ:
- Nghe lời ba, Cảnh Thường, diệt cỏ phải diệt tận gốc, con nhất định phải bầu phiếu cho Hà Yết Yến, tuyệt đối....!không được bầu cho Sơ Sơ!
Thời Cảnh Thường nhìn Hứa Mạnh Trưởng, ánh mắt anh sâu thẳm, chất chứa sự không can tâm bên trong, nhưng cuối cùng, vẫn bất lực gật đầu....!
----------...------------...-----------
Hứa Mạnh Trưởng nằm trên giường, ông quay đầu sang nhìn Hứa Sơ Sơ, không ngần ngại nói trực tiếp:
- Tâm địa con quá lương thiện, nếu như việc giành lại quyền thừa kế lần này lấy lại quá dễ dàng, thì con sẽ không làm gì Hà Như cả đâu! Con tha cho bà ta một lần, người phụ nữ đó sẽ quay ngược lại cắn con thôi, Sơ Sơ! Con cần phải có động lực, con cần phải có sự quyết tâm, nếu không...!sau này làm sao con cầm đầu được Hứa gia?
- Hà Như ẩn nhẫn 18 năm, ông nội không thể làm gì được, nhưng con thì có thể, con có quyền lực của ông, của Hứa gia, còn có cả Tô gia và sự tín nhiệm của mọi người.


Chỉ cần con có sự thúc đẩy thôi, và Cảnh Thường...!chính là sự thúc đẩy xác đáng nhất!
Ánh mắt Hứa Sơ Sơ hoàn toàn chấn động, cô nhìn người mà mình đã thương yêu hết lòng trước mặt, không cách nào có thể tin được những điều ông vừa nói.

Thì ra...!mọi chuyện....!đều là ông đặt bẫy cô? Là ông...!đã ép Thời Cảnh Thường phản bội cô? Chỉ để cô tức giận thôi sao? Chỉ để cô có thể đánh bại đám người kia thôi sao?
Hứa Sơ Sơ rũ mắt, đôi môi cô run lên, hai tay sớm đã đan chặt vào nhau, khó khăn lên tiếng:
- Vậy nên....!ông nội dùng Thời Cảnh Thường...!để bức con sao? Ông nội thực sự nghĩ rằng, không có sự thúc đẩy đó, con sẽ không giữ được Hứa gia sao? Con là cháu của ông mà, là cháu ruột của ông mà, nhưng....!tại sao ông lại muốn tính kế con??


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui