Mạnh Huyền Chân liếc mắt nhìn Hứa Sơ Sơ, không vui lên tiếng:
- Em thích anh bị nghiệp như vậy? Vui lắm sao?
Hứa Sơ Sơ cười xinh đẹp, không nhanh không chậm đáp:
- Cũng không có gì là không vui cả, trước giờ sở thích của em rất biến thái, xem hai người đang cãi nhau, có thể được quy chung vào đó luôn đấy!
Mạnh Huyền Chân híp mắt, nói:
- Đúng rồi! Thích Thời Cảnh Thường, theo đuổi cậu ta điên cuồng như vậy, sở thích của em nhìn là thấy biến thái rồi!
Hứa Sơ Sơ nghe liền biết mình bị châm chọc, cô nhướng mày la lớn:
- Anh dám nói lại một lần nữa?
Mạnh Huyền Chân bật cười, không đùa cô nữa, bèn chuyển sang hỏi vấn đề khác:
- Mà phải rồi, anh có một thắc mắc rất muốn hỏi em đấy, vốn định hỏi lúc ở bữa tiệc hoàng gia kia rồi, nhưng quên mất!
Hứa Sơ Sơ chẹp miệng, quay đầu sang nhìn cửa sổ, lên tiếng:
- Quên rồi thì thôi quên luôn đi, không ai cho anh cơ hội hỏi lần thứ hai đâu!
Mạnh Huyền Chân: "! "
Cái con bé! kì lạ kinh khủng!!!
Lắc đầu chịu thua, anh nói:
- Vì sao không cho anh cơ hội lần thứ hai? Em cho Thời Cảnh Thường nhiều lần vậy mà?
Hứa Sơ Sơ nhắm mắt lại thưởng gió, thuận miệng đáp:
- Anh với chú ấy giống nhau sao? Mà thôi, anh có đầu thai 10000 lần cũng không bằng chú ấy được đâu! Vậy nên đừng đem ra so sánh nữa! Tóm lại, giá mở miệng của em cao lắm, bình thường giá đã rất cao rồi, anh muốn nói chuyện với em, em có thể để giá hữu nghị cho anh, nhân gấp 5 lần! Anh nhắm trả nổi thì hỏi!
Mạnh Huyền Chân: "! "
Cái con bé khốn nạn!!
Ngay lúc này, trong lòng có loại cảm xúc muốn bùng phát đập chết cô thì làm sao đây?
Mạnh Huyền Chân quyết định không vòng vo nữa, trực tiếp hỏi:
- Tại sao em gọi anh là anh, mà gọi Cảnh Thường là chú? Đơn giản là vì quan hệ thôi sao? Nếu là thế thì trước mặt anh không cần cứng nhắc, em cứ xưng hô bình thường đi!
Câu hỏi này làm Hứa Sơ Sơ đột ngột mở mắt, trong con ngươi cô chợt biến đổi, sau một lúc mới trả lời:
- Về cơ bản là vì mối quan hệ gia phả, còn về đa bản!.
thì là vì Thời Cảnh Thường muốn kẻ ranh giới với em!
Mạnh Huyền Chân: "! "
Đa bản? How to nghĩa của đa bản?? Con bé này có kho ngôn ngữ phong phú thế!!
Không làm nhà sản xuất từ điển tiếng Hoa là phí lắm!
Vốn là câu nói vui nhưng nửa vế sau Mạnh Huyền Chân vẫn nghe ra được ẩn ý bên trong, anh mím môi nhìn Hứa Sơ Sơ, không lên tiếng nữa!
Hứa Sơ Sơ là cô gái mạnh mẽ, anh biết, chỉ là không ngờ sự mạnh mẽ của cô, lại được bao bọc bởi sự vui vẻ và những câu nói vui thế này!!
Một lúc nào đó cái vỏ này vỡ ra, thứ còn lại chính là sự yếu đuối khôn cùng của một người con gái mong manh!
Hứa Sơ Sơ phát giác được bầu không khí kì lạ, cô liền quay mặt vào trong, lên tiếng hỏi Mạnh Huyền Chân:
- Mà nói này, anh thực sự có gì đó với Lệ Lệ nhà em sao? Anh thích chơi kiểu loli à?
Sự thông cảm của anh với cô bỗng tuột dốc nhanh chóng, mặt Mạnh Huyền Chân đen kịt lại, gằn giọng trả lời:
- Không có!
Hứa Sơ Sơ nhìn mặt anh, cười lớn, nói:
- Nói thật, em thấy hai người khá giống nhau đấy! Có khi sau này lại thành một đôi cũng không chừng!
Một kẻ chơi nhiều gái, còn một kẻ thì chơi nhiều trai, một đứa mất niềm tin vào tình yêu, một đứa lại không tin vào tình yêu, phản ứng hóa học của cặp đôi này, chắc chắn thú vị lắm đây!
Hơn nữa, sự kết hợp giữa hai luật chơi, mỗi người một kiểu, còn chưa biết ai sẽ đổ ai, quá đáng giá để bỏ tiền ra xem!
Cô rất mong chờ hai người nên đôi =)))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...