Chú À! Em Yêu Anh! FULL
Hứa Sơ Sơ nhìn Thời Cảnh Thường, cả người đều run rẩy, có trời mới biết trong lòng cô giờ phút này xấu hổ đến mức nào, thế nhưng...!cô vì muốn biết Thời Cảnh Thường có thích cô hay không, việc này...!cũng có thể thử....!
Thời Cảnh Thường từ đầu đến cuối thấy cô làm mọi việc, nhưng tầm mắt anh trừ nhìn khuôn mặt của Hứa Sơ Sơ ra, không hề nhìn xuống dưới, càng đừng nói đến chuyện di chuyển.
Hứa Sơ Sơ mím môi, lên tiếng:
- Anh không dám nhìn sao? Hay là...!anh sợ nhìn rồi sẽ giống như lúc nãy, muốn em???
Ánh mắt Thời Cảnh Thường hơi híp lại, trong mắt hiện lên tia đỏ, nói:
- Hứa Sơ Sơ, em đang làm một việc ngu ngốc đấy!
Nói rồi, Thời Cảnh Thường lấy tấm khăn nằm trên bàn gần đó, quàng qua người của Hứa Sơ Sơ, che đi tấm thân không mảnh vải che đậy của cô.
Hứa Sơ Sơ trong phút chốc như chết lặng, nhìn hành động của anh mà một chút cử động bản thân cũng không làm được.
Thời Cảnh Thường bọc người Hứa Sơ Sơ lại, anh cố đè nén dục vọng trong mình mà nói:
- Sơ sơ, em đừng làm như thế này lần nào nữa! Đừng làm nữa.....!được không?
Môi Hứa Sơ Sơ run lên, cô ngập ngừng đáp:
- Đừng làm? Anh.....!nghĩ em làm những điều này là thường xuyên sao? Hay là anh nghĩ em có thể trước mặt bao nhiê thằng đàn ông, cũng làm việc này???
Thời Cảnh Thường mím môi, theo bản năng phản bác:
- Không....!không phải!!
Hứa Sơ Sơ đột nhiên hét lớn:
- Không thì là tại sao?? Anh ghét em ư? Hay là anh thích đàn ông? Anh vì một nụ hôn cũng nổi lên kích thích, vậy tại sao dù em có....! có đứng trước mặt anh như thế này...!anh lại không làm gì??
Mắt Hứa Sơ Sơ nổi lên tầng sương mỏng, cô cắn đôi môi đỏ, nói:
- Dù biết em và anh không có cùng huyết thống, nhưng em vẫn ghét tầng quan hệ này, bởi vì chính nó...!làm em không thể nào đến gần anh....!
- Em càng tiến tới, anh lại càng lùi lại, em càng bày tỏ, anh càng từ chối, rốt cuộc thì...!anh đang trốn tránh cái gì? Thời Cảnh Thường?
Nói xong, Hứa Sơ Sơ nắm chặt khăn, xoay người lao ra khỏi cửa, bỏ chạy.....!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...