"Thi Thi à, em ngốc ở trong này làm chi, sao không đi vào?" Ngay lúc Tô Thi Thi đứng yên tại chỗ nhìn bóng lưng Bùi Dịch rời đi đến ngẩn người, nơi xa truyền đến một tiếng cười vừa nghe đã muốn đánh người.
"Tần tổng cũng đến đây à." Tô Thi Thi nhìn thấy Tần Phong đi tới, nheo mắt lại cười cười, "Tần tổng đã có quặng kim cương, còn cần tới tham gia loại công trình này sao?"
Nụ cười bị ổi đang treo trên mặt Tần Phong lập tức cứng đờ, ngượng ngùng nói: "Này không phải người nào có tiền đều sẽ mong kiếm được tiền nhiều hơn sao?"
"Tôi còn tưởng rằng Tần tổng sẽ bảo là muốn đến đây cưỡi ngựa xem hoa, giúp người nào đó xem xem tình hình hư thực chứ."
"Ách..." Tần Phong bị cô nói làm cho á khẩu không trả lời được, nửa ngày, buồn bực nói, "Em liền cho rằng anh nhất định thất bại sao?"
"Tần tổng vốn dĩ ý chí không có ở trong này, không thua có khả năng sao?" Tô Thi Thi nhìn Tần Phong, một bộ ta đây đã sớm nhìn thấu lòng ngươi.
Tần Phong bị cô nói làm cho nghẹn họng một câu đều đã nói không nên lời, trong lòng mắng thầm: "Quả thực với cái tên vô lương tâm kia giống nhau như đúc, không hiểu sao lại thông minh đến vậy? Không nói đã biết, nói thì không nể mặt ai, ăn nói trắng trợn, thật là không để cho người ta sống mà!"
"Tần tổng, đây là thẹn thùng sao?" Tô Thi Thi đột nhiên ghé sát vào Tần Phong, tò mò nhìn anh.
Tần Phong lập tức lui về sau một bước, khẩn trương nói: "Em cũng đừng ghé sát vào anh quá, anh còn chưa muốn chết."
Anh nói xong lặng lẽ nhìn nhìn bên cạnh, nhỏ giọng nói: "Cậu ấy không có tới sao? Anh cùng em nói, người đàn ông nhà em thật sự là ghen còn hơn cả phụ nữ, quả thực quá khủng bố, anh nghe nói, Đức An bị cậu ấy đánh thành đầu heo?"
"Khụ khụ... Chuyện này tôi cũng không rõ ràng lắm." Tô Thi Thi lập tức thay đổi một bộ mặt nghiêm trang, lập tức tiện hướng tới bên trong nhà hát đi đến.
Tần Phong đuổi theo, nói: "Một mình em đi vào sẽ rất nhàm chán nha, nếu không để cho Ngọc đến đây đi với em đi?"
Tô Thi Thi quay đầu nhìn về phía anh, híp mắt nở nụ cười: "Anh lại trêu chọc Ngọc tức giận à?"
"Là cô ấy cố tình gây sự!" Tần Phong vừa nghe sắc mặt liền đen, anh thật chưa thấy qua cô gái nào khó dỗ như thế, động một tí liền nổi lên tính tình. Đàn ông ai mà thấy gái đẹp thì ngắm nhìn một cái, cái cô gái kia vậy mà vừa thấy mắt liền đỏ, sau đó hai ngày cũng chưa thấy đâu rồi.
"Đáng đời anh!" Tô Thi Thi vừa thấy đến vẻ mặt của anh, liền biết anh suy nghĩ cái gì, trợn mắt nhìn anh, thở phì phì đi vào phía trong.
Cô cùng Ôn Ngọc vừa gặp đã thân, hiện tại đã sớm thành thân thiết, đương nhiên không thể để cô ấy bị người ta ức hiếp. Nhất là Tần Phong loại hoa hoa công tử này, Tô Thi Thi tuy cũng cực kỳ thích bọn họ đến với nhau, hi vọng hai người có thể hạnh phúc, nhưng mà Tần Phong này tật xấu thật sự phải trị dứt rồi tính.
Tần Phong nhìn đến Tô Thi Thi cũng tức giận, lập tức liền yên lặng, chạy tới cầu xin nói: "Em mau giúp đỡ anh đi, như vậy, về sau lúc Bùi Dịch ức hiếp em, anh cũng sẽ giúp em, như thế nào?"
Tô Thi Thi quay đầu liếc mắt nhìn anh: "Anh cảm thấy được vụ thương lượng này công bằng sao? Không biết ai gặp chuyện chạy mất?"
Tần Phong chán nản.
Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi từ đầu liền không thể nói chuyện mà, bởi vì anh từ đầu nói không lại bọn họ!
Mà lúc này hai người cũng đã đến bên trong hội trường đấu thầu, công trình thôn Thành Trung cuối cùng cũng bắt đầu đấu thầu, người chủ trì đang chuẩn bị mở màng. Lúc này đã có truyền thông lục tục đến chỗ, Tô Thi Thi sợ phiền toái, liền chọn một góc khuất trong hội trường ngồi xuống, mà Tần Phong cũng đi bận rộn chyện của chính mình rồi.
Xây dựng Hỗ Thâm, dù sao cũng đã vượt qua vòng cạnh tranh đấu thầu đầu tiên, anh ta có một đống chuyện lớn cần phải làm.
Bây giờ Tứ Đại Gia Tộc mọi người đến đây. Lan gia tuy không có tham dự, nhưng mà cũng không có nghĩa là bọn họ không quan tâm sự kiện lần này. Hồng gia tuy không có trực tiếp tham dự, nhưng mà bây giờ rất nhiều công ty tham dự cạnh tranh lần này, đều đã theo chân bọn họ hoặc nhiều hoặc ít có lợi ích liên quan đến, Hồng gia mang theo con trai Hồng Hưng Nhiên của mình đã đến chỗ hội trường.
Tô Thi Thi ngồi ở trong góc, cũng không có đi qua theo chân bọn họ chào hỏi, bây giờ tới cô chỉ là nghĩ muốn tìm một chỗ im lặng quan sát, lẳng lặng nhìn những chuyện sắp diễn ra
Sau đó không lâu Đức An thuộc công ty xây dựng Phi Tầm cũng đến đây. Đức An mơ hồ vẫn lại là có thể thấy được nhàn nhạt thanh vết tích, đều là lúc trước bị Bùi Dịch đánh. Mà Tống Trọng Hạo cũng không có đến đây.
Vị trí trung tâm trong hội trường thuộc về Hỗ gia, Hỗ Sĩ Minh đang ở cùng Hỗ Minh Phỉ nói chuyện.
Hỗ Minh Phỉ nhìn nhìn về chỗ Đức An, nhỏ giọng nói: "Tống Trọng Hạo cũng không có đến đây, em ngược lại là nhìn thấy Tô Thi Thi đến rồi."
Hỗ Sĩ Minh có vẻ đăm chiêu: Dựa theo tình hình này xem ra, giữa bọn họ giống như cũng không có liên quan trực tiếp. Vừa rồi có tin tức nói, có người nhìn thấy Bùi Dịch cũng đến đây, nhưng mà anh ấy cũng không có tiến vào hội trường, cũng không có nhìn đến anh ấy cùng Đức An có liên hệ.
"Anh, người nói xem có phải là do chúng ta suy nghĩ quá nhiều rồi hay không, giữa bọn họ từ đầu liền không có liên quan?" Hỗ Minh Phỉ nhíu mày nói, "Anh cũng không nói ông chủ đứng sau công ty xây dựng Phi Tầm là một quả phụ thuộc tầng lớp quý tộc, mà bà ta cùng Bùi Dịch cũng không có cùng xuất hiện."
Hỗ Sĩ Minh đồng ý với suy nghĩ của em gái mình, nhưng mà, hắn trời sanh có tính đa nghi, liền cảm thấy được chuyện này không đơn giản như vậy. Hắn đối với trợ lý nói: "Chuyện tôi bảo cậu điều tra không được ngừng, đến lúc cạnh tranh đấu thầu bắt đầu còn hơn mười phút, tôi sẽ làm cho người ta an bài để xây dựng Phi Tầm lên thuyết trình sau cùng, trước đó tôi muốn có được tin tức xác thực về Phi Tầm"
"Tôi hiểu rõ." Trợ lý gật đầu, lập tức đi ra ngoài, gọi điện thoại cho người của bọn họ, bảo bọn họ điều tra thật tốt.
Hỗ Sĩ Minh nhìn thoáng qua cô em gái không đồng ý với cách làm của mình, cười nói: "Cẩn thận vẫn tốt hơn, không có xác thực được Phi Tầm cùng Bùi Dịch không có vấn đề gì, anh vẫn không thể an tâm."
Hỗ Minh Phỉ có vẻ đăm chiêu nói: "Anh, có lẽ anh đúng."
Cô ta nói xong, quay đầu nhìn về phía Tô Thi Thi đang ngồi trong góc kia, nhìn đến người phụ nữ kia lạnh nhạt ngồi ở chỗ đó, trong lòng cô ta liền tức giận.
Lần trước Tô Thi Thi bọn họ để cho cô ta nhục nhã đến không chịu nổi như thế,cục tức kia cô ta vẫn không nuốt xuống được.
"Tô Thi Thi, người đàn ông của cô đã bị đánh bại, tôi thật không biết cô còn có mặt mũi gì tới nơi này!" Hỗ Minh Phỉ ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi nói, "Tôi sẽ cho các người càng thêm thất bại thảm hại!"
Mà bên kia chỗ Đoàn gia đang ngồi, Đoàn Kế Hùng nghe được thư ký của mình báo cáo, chân mày cau lại: "Cái con tiện nha đầu kia tại sao lại đến đây?"
Ngồi ở bên cạnh ông ta Nhậm Tiếu Vi, cũng hướng về phía Tô Thi Thi đang ngồi âm thầm lườm một cái, quay đầu hướng về chồng mình nói: "Có lẽ chỉ là trùng hợp, Tiểu Dịch cũng không có xuất hiện. Cô ta có thể là không cam lòng, muốn đến đây để xem kết quả."
"Hừ, nó cùng Bùi Dịch tình cảm không phải rất tốt sao? Bùi Dịch đều đã bị đánh bại, nó lại vẫn có tâm tình đến đây xem?" Đoàn Kế Hùng chung quy là lão hồ ly tung hoành thương trường nhiều năm như vậy, đối với chút chuyện này trực giác tương đối nhạy.
Ông ta nghĩ nghĩ vẫn lại là đối với thư ký của mình nói: "Giữ nguyên kế hoạch tiến hành, tôi muốn có vẹn cả đôi đường."
"Cái này..." Thư ký có chút do dự, nhìn xem Nhậm Tiếu Vi.
Nhậm Tiếu Vi cũng là nhướng mày, không quá đồng ý cách làm của Đoàn Kế Hùng, nhưng hơi suy nghĩ một chút, vẫn lại là đối với thư ký gật gật đầu.
Thư ký bất đắc dĩ, đành phải đi ra sắp xếp theo kế hoạch rồi.
Chờ thư ký ra ngoài, Nhậm Tiếu Vi ghé sát vào bên tai Đoàn Kế Hùng nhỏ giọng nói: "Ông làm như vậy, sẽ chọc giận Bùi Dịch. Ông cũng không phải không biết tính tình của nó!"
"Hừ, chuyện đó so với cái này công trình này quan trọng hơn sao? Bà đừng quên, Đoàn gia cần nhờ cái công trình này khởi tử hồi sinh, bằng với tình cảnh hiện tại..." Ông ta nói xong đè thanh âm thấp hơn vài phần, lạnh giọng nói, "Tôi hi vọng bà một lòng theo tôi, về sau của tôi toàn bộ đều là của Đồng Đồng, tôi nghĩ Tiểu Dịch nể mặt Đồng Đồng sẽ hiểu thôi."
"Cái này..." Nhậm Tiếu Vi nghĩ tới con trai, lòng nhất thời liền mềm rồi.
Bà quả thật nên vì tương lai của đứa con trai nhỏ mà suy xét, bằng không một khi những chuyện kia bị bại lộ, bà thật sự không biết, bà cùng con trai nhỏ của mình phải như thế nào mới sống sót được trong cái xã hội đen tối này.
"Không được, mình nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này." Nhậm Tiếu Vi ngầm cắn răng.
Bà âm thầm nhìn về phía Tô Thi Thi lườm một cái, ở trong lòng yên lặng thở dài.
"Tô tiểu thư, cô tự cầu nhiều phúc đi, chỉ trách cô không biết tự lượng sức mình, muốn bên cạnh con trai tôi, cô làm sao xứng với nó?"
Mà thời gian từ từ tới gần, cuối cùng cạnh tranh đấu thầu cuối cùng cũng bắt đầu rồi. Tô Thi Thi cũng không biết chính mình lại bị người khác theo dõi, cô chỉ là an tĩnh ngồi ở chỗ kia, chờ hội nghị bắt đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...