Lộ Ký Linh khiếp sợ ngẩng đầu, chỗ vốn trống rỗng kia chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện một khối thân thể trọn vẹn, trong lòng bàn tay giống như bị thứ gì đó nhét đầy. Cúi đầu nhìn lại, tinh hoàn nhỏ bé vốn bị hai ngón tay mình nắm lấy dễ dàng, bây giờ đã hoàn toàn thay đổi thành một bộ bộ dạng khác.
côn th*t sưng to trong lòng bàn tay cô xao động bất an, quy đầu dường như có khuynh hướng hướng về phía cô mà ngẩng đầu, mã mắt tựa hồ như đang tiết ra chút dịch nhầy không biết tên. Lộ Ký Linh có chút ngây ngốc, cho dù cô chưa từng chính mắt trông thấy chỗ này của người khác trông như thế nào, nhưng cô rất rõ ràng, đây hẳn là cực phẩm trong số đàn ông...
côn th*t cũng không có nóng bỏng như cô vẫn nghĩ, thì ra cũng không phải như những gì mà tiểu thuyết viết, dương v*t dưới người nam giới đều rất nóng bỏng. Nhưng không biết vì sao, Lộ Ký Linh vừa bắt đầu có ý nghĩ như vậy, thì đã cảm thấy dương v*t trong tay trở nên nóng phỏng tay. Vốn là một bàn tay cũng chỉ có thể cầm hờ ở đáy sườn côn th*t, côn th*t đứng thẳng tắp ngẩng cao quy đầu lên, như ngọn thương trên tay lính tuần tra.
Cứng rắn mà lại kiên quyết...
“Còn muốn sờ tới khi nào?” m thanh trong mộng vẫn vọng bên tai, giờ phút này lại vang lên. Lộ Ký Linh theo bản năng, cảm thấy thân thể cứng đờ, đầu óc không tự khống chế mà suy nghĩ, thì ra không riêng gì dáng người rất tuyệt, giọng nói dễ nghe, bây giờ chỉ còn khuôn mặt...
Cô cảm thấy hết sức thần kỳ, trong nhà trống rỗng đột nhiên xuất hiện một người đàn ông, mà cô không chỉ không khiếp sợ, ngược lại còn có một nguồn lực hấp dẫn vô danh, đang không ngừng quyến rũ cô... Lộ Ký Linh lén lút ngẩng đầu, muốn cẩn thận quan sát anh chàng trước mặt một chút xem hắn trông như thế nào. Vừa rồi cô cũng chỉ vội vàng nhìn thử hình dáng, chưa thấy rõ chi tiết, trực giác của cô nói với chính mình, bề ngoài của hắn cũng không kém...
“Tôi...” Nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông, Lộ Ký Linh thuận thế ngẩng đầu nhìn vào hắn. Một giây khi đối diện với hai tròng mắt kia, cô dường như đã thấy được đôi mắt màu đỏ tươi hiện lên một ánh sáng khác thường.
“Anh...”
“Ngậm nó cho tôi.”
“Sao?” Lộ Ký Linh tưởng mình nghe lầm, liền theo bản năng buông lỏng nắm tay.
Khuôn mặt điển trai của người đàn ông dường như hiện lên vẻ mất kiên nhẫn, còn có một chút mất tự nhiên. Bàn tay to mạnh mẽ trực tiếp xuyên qua mái tóc buông xõa trên vai Lộ Ký Linh, khống chế gáy cô, trực tiếp đè vào hạ thể mình.
“Không phải, chờ đã... Anh... Ưm......” Lộ Ký Linh còn chưa kịp phản ứng lại, gáy đã bị một luồng lực lượng mạnh mẽ đè ép, tiếp theo chỉ trong nháy mắt, miệng đã dán sát vào dương v*t người đàn ông trước mặt.
“Ưm...” côn th*t đỏ tím thô dài hung mãnh cạy mở cánh môi mềm mại tiến lên, đặt trước hàm răng mím chặt. Lộ Ký Linh không ngừng muốn ngửa đầu ra sau, nhưng lại không có cách nào nhúc nhích. Cô còn lâu mới... ăn thứ đồ vật này...
“Thả tôi...” Ngay khi Lộ Ký Linh giãy giụa dữ dội, thì khớp hàm thất thủ, quy đầu tách ra một khe hở, nhân cơ hội phá vỡ vách tường cản trở, đấu đá lung tung bên trong một trận. “Ư ưm ưm......” Hương vị xa lạ lan tràn trong khoang miệng, Lộ Ký Linh cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Hai tay đặt bên cạnh người hắn trở nên vô lực, yếu ớt đánh vào má ngoài chân hắn, muốn khiến hắn dừng lại. Người đàn ông nhìn sức lực như mèo con của cô, khóe miệng vô tình nhếch lên, dường như còn mang theo một chút trào phúng. Nếu lúc này Lộ Ký Linh ngẩng đầu lên, nhất định có thể thấy rõ sự khinh thường trong đôi mắt đỏ như máu, đó là nụ cười nhạo báng cô không biết lượng sức.
“Đừng nhúc nhích.” Bàn tay to chậm rãi di chuyển ra sau cổ Lộ Ký Linh, nhẹ nhàng vuốt ve, âm thanh trầm thấp truyền đến từ đỉnh đầu Lộ Ký Linh. Trong miệng không ngừng bị va chạm, Lộ Ký Linh đã không còn có thể bận tâm đến chuyện khác, trong đầu hết sức mơ hồ.
Quả thực là tên bệnh tâm thần!
Miệng Lộ Ký Linh bị nhét đến mức không còn khe hở, lưỡi đang giãy giụa lung tung trên thân gậy, nhưng lại dường như đang khiêu khích người đàn ông này thêm một chút.
Đôi mắt đỏ như máu bỗng nhiên nhìn xuống, giống như đột nhiên cảm nhận được chỗ tốt của việc “Cử động một chút”. Kết quả là, phía trên đỉnh đầu Lộ Ký Linh lại truyền đến một câu, “Chuyển động.”
Lộ Ký Linh đang giãy giụa:???
Người đàn ông nhìn Lộ Ký Linh ghé sát vào hạ thể mình, bộ dạng si ngốc, liền duỗi tay vỗ hai cái lên trán cô, kiên nhẫn lặp lại lần thứ hai, “Chuyển động.”
Chuyển động???
Chuyển động chỗ nào???
Cho nên rốt cuộc là chuyển động hay là bất động???
Anh chàng khó hiểu này, hắn không biết hành vi này của mình có thể bị mời vào tù mấy năm sao?! Còn bảo cô chuyển động! Bộ dạng vô cùng tất nhiên!!
Lộ Ký Linh bây giờ hoàn toàn không có một chút kinh hoảng, không biết là bởi vì người đàn ông trước mặt này không mang đến cho cô cảm giác tính mệnh bị uy hiếp, hay là bởi vì buổi tối hôm qua đã thể nghiệm loại tiếp xúc “Quá mức” này.
Có lẽ vì Lộ Ký Linh vẫn luôn không phản ứng, người đàn ông kia lại vỗ lên đỉnh đầu cô hai cái, kết quả Lộ Ký Linh đúng lúc rồi về phía sau một chút, trong không khí liền vang lên tiếng động thanh thúy “bốp”.
Trán Lộ Ký Linh đột nhiên bị vỗ, khiến cô ngây ngốc nửa ngày. Tuy rằng lần này không đau, nhưng cũng khiến cô không thể chịu được, từ nhỏ cho đến lớn, ngay cả ba cô cũng chưa từng đánh cô!
Nhưng mà, cánh tay người đàn ông còn cứng đờn ở giữa không trung giống như không hề đoán được chuyện sẽ như vậy. Lộ Ký Linh quýnh lên, theo bản năng thực hiện một động tác cắn răng, quên mất trong miệng còn ngậm côn th*t sưng to. Hàm răng nghiền thân gậy, đỉnh đầu truyền đến một tiếng kêu rên.
Lộ Ký Linh còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm thấy khoang miệng truyền đến một mùi vị khác thường. Giây tiếp theo, vị tanh mặn đậm đặc khuếch tán trong miệng, cổ họng nháy mắt bị lấp đầy, khiến cô bị sặc một chút theo phản xạ có điều kiện.
“Khụ khụ…” Lộ Ký Linh không thể khống chế được là bắt đầu ho khan, cảm giác xa lạ sền sệt tràn ngập trong cổ họng. Mùi vị này có hơi mặn... Nhưng dường như cũng không quá khó để tiếp nhận...
côn th*t đã bắn, Lộ Ký Linh theo bản năng muốn nhổ tinh dịch bên trong ra. Vừa chuẩn bị thực hiện động tác thì cằm đột nhiên bị giữ lại. “Rầm...” Lộ Ký Linh còn chưa kịp phản ứng, cổ họng vừa trượt, chất dịch đặc quánh màu trắng ngà sền sệt trôi xuống yết hầu, trong không khí dường như còn có tiếng nuốt vào của cô quanh quẩn.
-------------------------------------
“Rốt cuộc anh là ai?” Lộ Ký Linh bây giờ cũng không biết bản thân mình nên tiếp tục nôn hay là nên báo cảnh sát, người đàn ông không biết từ đâu ra này, cho dù rất đẹp trai thì cũng không thể muốn làm gì với cô thì làm!
Người đàn ông trước mắt thật sự là rất tuấn tú, một đôi mắt đào hoa quyến rũ người khác, trên khóe mắt còn có một nốt ruồi nhỏ nhạt điểm xuyết, càng có vẻ giống một yêu tinh mê hoặc con người. Đôi mắt đỏ hồng như máu dường như bởi vì vừa được thỏa mãn cho nên lộ ra sự lười biếng vô hạn. Nghe Lộ Ký Linh truy hỏi, hắn hoàn toàn không có ý muốn phản ứng gì.
Lộ Ký Linh thấy hắn làm ngơ mình, đầu óc càng nóng lên, cũng bất chấp sự hoảng loạn vừa mới bị người ta cưỡng bức đường miệng. “Anh có nghe thấy tôi nói gì không? Rốt cuộc thì anh là ai?”
“Tức Mặc Thiệu.”
“Tôi quan tâm anh là cái gì Thiệu chứ, anh dựa vào cái gì mà làm chuyện này với tôi, tối hôm qua người đó cũng là anh phải không? Anh có biết loại hành vi này của anh là phạm pháp không?!” Lộ Ký Linh cảm thấy cuộc đời này của mình chưa bao giờ nói nhiều như vậy, thậm chí không cần phải suy nghĩ trước.
“Qua đây.” Tức Mặc Thiệu bình tĩnh nhìn Lộ Ký Linh còn đang đứng bên cạnh càu nhàu, bản thân lại hết sức vững vàng ổn định xoay người lên giường, toàn thân vẫn trần trụi. Sự táo bạo của Lộ Ký Linh giống như đột nhiên bị ấn nút tạm dừng, nhìn anh chàng cả người Trần trụi không hề e dè bại lộ hoàn toàn ở trước mắt mình, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên có phản ứng gì.
Tức Mặc Thiệu cũng không hề cảm thấy hành vi của mình có vấn đề gì, hắn nhìn Lộ Ký Linh còn đang ngây ngẩn, không khỏi nhíu mày một chút. Sau đó chân mày giãn ra, một lần nữa lặp lại, “Qua đây.”
“Anh … anh mặc quần áo vào trước đi.” Lộ Ký Linh đột nhiên đỏ mặt, hoảng loạn xoay người sang chỗ khác không nhìn hắn.
Tức Mặc Thiệu nghe thấy những lời này, chân mày nhíu lại một lần nữa, “Không có quần áo.”
“Vậy, vậy anh dùng chăn che lại một chút.”
Nghe thấy yêu cầu hoàn toàn không có ý nghĩa của Lộ Ký Linh, Tức Mặc Thiệu tự hỏi hai giây, cuối cùng vẫn đồng ý. Ngay sau đó hắn kéo chăn bên cạnh đắp lên người, sau đó một lần nữa nói với Lộ Ký Linh, “Qua đây.”
“Anh… Anh bảo tôi qua, thì tôi phải qua sao...”
Lộ Ký Linh không xoay người, ngón tay khẩn trương nắm chặt lại với nhau, cô còn chưa từng cùng với một người đàn ông làm chuyện như vậy... Như vậy thật là ngốc nghếch.....
Nhưng mà, Tức Mặc Thiệu có vẻ rất chấp nhất, nếu không có được sự vâng lời của Lộ Ký Linh, hắn sẽ nhất định không bỏ qua, vì thế một lần nữa lập lại câu nói vừa rồi, “Qua đây.”
“Đừng để tôi phải nói thêm một lần nữa, ngoan nào.” Không đợi Lộ Ký Linh trả lời, Tức Mặc Thiệu lại bổ sung thêm một câu. Sau đó cũng không hề cho Lộ Ký Linh cơ hội phản ứng lại, chỉ nhẹ nhàng nâng tay mình, phất về phía Lộ Ký Linh.
Tiếp theo chỉ trong nháy mắt, Lộ Ký Linh đã cảm thấy bên người truyền đến một trận kình phong, tiếp đó thân thể của cô lập tức bay lên, chờ khi cô hoàn hồn lại, đã trực tiếp ngã xuống bên cạnh Tức Mặc Thiệu.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Đưa tôi đến chỗ đó.”
“Chỗ nào?”
“Chỗ đó.”. Ch𝒖yê𝑛 𝘵ra𝑛g đọc 𝘵r𝒖yệ𝑛 ++ 𝘵r𝒖𝗺𝘵r𝒖 ye𝑛.𝚅𝑛 ++
“......” Lộ Ký Linh cảm thấy anh chàng này bị bệnh nặng, đột nhiên trong đầu là ánh sáng liền hỏi, “Anh, giọng nói buổi chiều hôm nay tôi nghe được là anh phải không? Anh muốn cùng tôi về thôn à?”
“Ừ.” Tức mặc Thiệu thở dài một hơi, dường như vì Lộ Ký Linh cuối cùng cũng đã có thể hiểu được những lời hắn nói, mà cảm thấy bất lực.
“Vậy anh tên là gì?”
Tức Mặc Thiệu:??? Bây giờ đổi vợ có còn kịp không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...