Phiên ngoại : Tần Lãng. (秦朗 – Tần Lãng : Lãng đồng nghĩa với từ Sáng)
Chào mọi người, ta là Tần Lãng.
Ba ba của ta là Tần Nghị, bộ dạng ở bên ngoài công ty và ở nhà hoàn toàn không giống nhau. Mẹ ta là Triệu Kỳ, mẹ rất anh tuấn, mẹ là một nữ họa sĩ vẽ tranh minh họa.
Ta còn có một người cô, cô tên là Mặc Mặc, hiện tại cô đang đi du lịch khắp nơi, nghe nói vừa gian khổ nhưng cũng đầy vui vẻ.
Nghe nói, tên của ta là do cô đặt cho, bởi vì ta sinh ra vào mùa đông, khi ấy mưa dầm liên miên (Có khi nào vì cô ấy mong nắng quá không nhỉ ?)
Có người hỏi ta ý nghĩa tên ta là gì? Ta có hỏi qua cô.
Cô nghiến răng nghiến lợi: “Đây là trả thù, ha ha ha, là trả thù.”
Hỏi mẹ, mới rõ sự tình nguyên là do : Nhớ năm đó, cô cất tiếng khóc chào đời ở bệnh viện, vì cô khóc to quá, làm ba ta bị nhức đầu, được ông bà nội hỏi – con muốn tên em bé là gì, ba liền nói – Mặc Mặc (Yên lặng)! Kết quả, tên của cô cứ thế định theo!
Sau này, cô cô luôn bị trêu chọc bởi cái tên này, cô cô ghi hận thấu xương. Chờ đợi đến khi ta sinh ra, kiên trì ngồi lỳ để đặt tên cho ta.
Nhưng… Ô… ô. Là vì ân oán giữa bọn họ chứ, sao lại xả lên đầu ta? Ta chỉ là một tiểu hài tử mà!!!!
Quên đi, không nói chuyện không vui này nữa.
Nói thầm cho các người biết, nhà ta có hai bộ ảnh cưới đấy! Một bộ là của ba mẹ, một bộ…. không ngờ là của mẹ và… cô cô.
Ta lén lút hỏi mẹ rốt cục có chuyện gì xảy ra, nhưng mẹ chỉ cười cười không nói gì.
Vì thế ta lại lén đi hỏi cô cô, cô phản ứng rất kỳ quái! Cô cười thật bí hiểm, sau đó hung hăng cấu véo chân của chính mình (Ta tận mắt thấy cô cô tự tay cấu chân của cô cô, rồi kêu đau mà). Cuối cùng, cô cô hai mắt đẫm lệ, đầy bi ai, giải thích cho ta chuyện một đôi nam nữ bị cường quyền chia rẽ, thật bi thảm. Vì muốn cô cô hài lòng, ta học bộ dạng của cô cô, tự véo mình một cái, khóc lóc một hồi.
Sau đó, ta lại đi hỏi ba ba, “Ba ba, chuyện này thật ra là như thế nào?” Ba ba nghe xong chỉ có một phản ứng – Trán nổi gân xanh.
Sau đó, ba ba hung hăng lấy điện thoại ra gọi, điên cuồng hét lên : Nha đầu, nha đầu….
Nha đầu? A, ta biết, là biệt danh của cô cô, ba ba luôn gọi thế.
Nhưng, lúc nãy ba ba bấm số không phải số cô cô a? Đúng rồi. Là số của bạo chúa thúc thúc.
Cô cô không chỉ một lần trước mặt ta nói cô cô là người vĩ đại như thế nào, vì muốn tác thành cho ba mẹ, nhẫn tâm bỏ qua mẹ, còn bị ba ba đuổi ra khỏi nhà, đi ở nhờ nhà bạo chúa.
Cô cô cứ làm như ta là hài nhi ngây ngốc hai, ba tuổi vậy? Thuận tiện nói luôn: Đêm qua ta mới ăn bánh sinh nhật bốn tuổi rồi đấy.
Trong nhà còn thường xuyên xuất hiện nhiều người xinh đẹp không đếm được, dáng người cũng mê ly, chân thật dài… Mà ai cũng ức hiếp ba ba ta, mỗi lần các cô ấy xuất hiện, ba ba lúc nào trán cũng nổi gân xanh, thật đáng thương quá đi.
Sau này xem tivi, ta mới biết được, các cô ấy đều là người mẫu nổi tiếng. Nghe Thiến Thiến cô cô nói – cô là người dẫn đầu những người mẫu này. Cô cô này rất thích làm hoạt náo nhà ta, nhưng ta dám khẳng định, có bạo chúa thúc thúc ở đây, các cô ấy không dám ho he.
Còn thiệt nhiều điều muốn nói, nhưng muộn quá rồi, ta đi ngủ.
Cuối cùng tổng kết: A, bất kể thế nào, ta cảm thấy gia đình mình thực hạnh phúc. Cha thì tính tình mỗi lúc một khác, mẹ thì anh tuấn lạnh lùng, cô cô hay thích kể khổ, lại ầm ĩ trong nhà mỗi khi các cô người mẫu tới,.
Đúng rồi, mẹ lén nói cho ta biết, bạo chúa thúc thúc kia rất nhanh trở thành dượng của ta, bởi vì hắn đang chà đạp tinh thần cô cô.
Ta thương cô cô lắm lắm, bi ai mất ba giây đồng hồ.
Sau đó —– hì hì ! Chỉ cần nghĩ tới người từng chà đạp tâm tình của mình hiện đang bị chà đạp, tâm tình của ta liền tốt hơn nhiều!
Thừa dịp tâm tình sảng khoái, tắm rửa sạch sẽ, ngủ thôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...