“tôi có thể cưới Minh Châu,đây là lời hứa dành cho cô ấy vì tình cảm của tôi và cô ấy,nhưng bệnh tình của cô ấy mà nói……tôi cảm thấy,tôi lấy tư cách là một người đàn ông bình thường,lẽ nào không thể có được yêu cầu sinh lý bình thường sao?mà cô ấy,có thể thỏa mãn được yêu cầu của tôi hay không?”
“đây,đây…..”Cố Kiến Quốc nói lắp.
“nếu như ông cảm thấy để Tiểu Yên ở bên cạnh tôi là một tổn thất lớn,vậy tôi cũng có thể hiểu được,nếu như mối quan hệ của chúng tôi mag làm cho ông không vui,vẫn là nói,ông càng đề nghị tôi đi tìm một người phụ nữ khác ở bên ngoài,không cần phải chiếm đoạt hai người con gái của nhà Cố Gia ông?
“không,không phải!” Cố KIến Quốc bày tỏ thái độ.
Ông rất hy vọng để Chiến Mặc Thần làm chỗ dựa vững chắc cho mình,hoặc có thể nói,ông rất hi vọng bản thân có thể lên được chiếc xe sang trọng của Chiến MẶc Thần,hơn nữa không sợ bởi vì đó mà phải trả giá cả.
Chỉ là, sự ngoài ý muốn của ông ấy!
Ý của Chiến Mặc Thần rất rõ ràng,nhưng, anh từ trước đến nay không có suy nghĩ đến việc này.
Đúng vậy, quả thật Chiến Mặc Thần là một người đàn ông.
So với hầu hết các thông thường mà người đàn ông tầm thường mà nói,anh ấy là một người đàn ông xuất sắc,ánh hào quang của người đàn ông còn hơn cả ánh sáng mặt trời!
Nhưng,trong những hình ảnh bên ngoài,Chiến Mặc Thần luôn nghiêm khắc và kiềm chế,người anh ấy dường như nhìn không thấy được dáng vẻ dục vọng ham muốn của mình,anh mãi mãi là một người rất lạnh lùng và trầm tĩnh,giống như không có bất kì thứ gì có thể làm lung lay được sự kiên định trong nội tâm của anh ấy vậy,mà trong đôi mắt đen láy sâu thẳm của anh ấy mãi mãi chỉ có sự lạnh lùng thờ ơ,nhưng bây giờ…….
Một người đàn ông như vây,nói với anh ấy,anh cũng là một người đàn ông bình thường,cũng muốn lên giường cùng với phụ nữ?
Đây,đây……
Đây chỉ là nói đùa thôi?!
Nhưng,mặc dù trong lòng oán thầm,Chiến Mặc Thần và ông ấy vẫn là bàn luận về “chủ đề kì lạ” của đứa con gái của ông ấy,Cố KIến Quốc vẫn rất vô cùng kinh ngạc để bản thân mình kiên quyết kìm nén ở trong lòng,thử đứng ở lập trườnh của Chiến MẶc Thần suy nghĩ,cũng là vì bản thân muốn giành lấy quyền lợi.
“Chiến Thiếu…..”Cố Kiên Quốc cười gượng nói, “ tôi đương nhiên là hiểu cậu rồi,cậu đã thích Tiểu Yên,vậy thì tôi đương nhiên không thể làm khó nó rồi!không chỉ không thể làm khó,tôi sau này nhất định để nó trở thành đứa con gái ruột của mình mà tiếp đãi,hahaha…..”
Chiến Mặc Thần nói giễu cợt, “ nếu như tôi nhớ không nhầm,thì cô ấy là con gái ruột của ông mà.”
“hả?à….à,đúng,đúng là như vậy,tôi nhất định sẽ đối tốt với nó!” về việc quên mất Cố Phi Yên là con gái ruột của mình, Cố Kiến Quốc không có một tí ti gì xấu hổ cả,cười mỉa mai rồi lên tiếng hỏi, “ nhưng,Chiến Thiếu cậu làm như vậy vẫn là có chút không thật rồi.”
Nuôi con gái cho dù không có con trai cũng rất tốt,không thể ở trên thương trường trợ giúp cho ông ta được,cũng không thể thừa kế được tài sản của gia tộc,nhưng con gái vẫn là có thể dùng để quan hệ thông gia,vì có lợi cho ông ta mà!
Cố Minh Châu và Chiến Mặc Thần sau khi đính hôn,ông vốn đã tìm được đối tượng thích hợp cho Cố Phi Yên để kết thông gia rồi,bây giờ bị Chiến Mặc Thần ngăn chặn lại,vậy thì ông ta có thể lấy được lợi ích đến tay là không thể rồi.
Bây giờ,tương xứng với hai người con gái nhà Cố Gia đều ở trên người Chiến Mặc Thần hết rồi,vậy nói như thế nào chứ,Chiến Mặc Thần đều phải trả giá nhiều hơn một chút thành ý chứ?
Cố Kiến Quốc mặc dù không có nói rõ,nhưng cái ý này rất là rõ ràng rồi.
Chiến MẶc Thần đương nhiên hiểu rồi.
“ha….”cười một tiếng lạnh lùng,Chiến Mặc Thần chậm rãi lên tiếng, “ tôi nhớ Cố Tổng rất có hứng thú với mảnh đất ở thành bắc,mấy hôm trước còn làm hai cái kế hoạch gửi đến công ty của tôi nữa,như vậy….. ngày mai ông hay đưa người của ông đến công ty của tôi để nói chuyện rõ ràng,được không?
“được được,đương nhiên là được rồi!”Cố Kiến Quốc vội vàng gật gật đầu, giọng nói không thể che giấu được sự vui vẻ hớn hở,có đi có lại ông ta nói, “ Chiến Thiếu,Tiểu Yên nếu như không nghe lời cậu,cậu cũng không cần phải quan tâm đến vẻ mặt của nó đây!công dụng của nó là hầu hạ cậu,nếu như chân tay vụng về không thể hầu hạ cậu được,thì hãy đưa nó đến Thiên Cung để đào tạo lại,Cố Gia chúng tôi tuyệt đối ủng hộ!”
“cái này không cần ông phải lo lắng.” khuôn mặt lạnh tanh,Chiến Mặc Thần tắt điện thoại.
Người phụ nữ của anh,anh chiều chuộng còn không kịp,nghe Cố Kiến Quốc nói đưa đến Thiên Cung đào tạo để trở thành cái loại nữ bán rượu sao?
Lúc Chiến Mặc Thần và Cố KIến QUốc nói chuyện điện thoại,cho dù không có ngăn được,nhưng bởi vì phòng sách rất yên tĩnh,Cố Phi Yên nghe được những gì nên nghe rồi,biểu cảm trên mặt cũng thay đổi trở nên buồn cười.
Ông Cố Kiến Quốc này,vẫn thật sự muốn tìm cái chết sao!
“nào…..” hôn lên khuôn mặt anh tuấn đẹp trai của Chiến Mặc Thần,Cố Phi Yên cười ngọt ngào với anh ấy, “Chiến Thiếu,đây là khen thưởng cho anh.”
“là như vậy?”
Vì một nụ hôn,hỏa kí trong lòng Chiến Mặc Thần lại bị đè ép xuống.
Khuôn mặt rất đẹp đẽ của anh với một nu cười,bế Cố Phi Yên đến bàn sách,hai cánh tay để trên người cô ấy,ôm chặt cô ấy vào lòng, “ vừa xong không phải còn nói là muốn cho anh một cái phòng sách play sao?”
Cố Phi Yên, “……”
“vẫn là nói,em muốn nuốt lời ư?” đôi môi đỏ nhỏ bé di chuyển lên toàn bộ làn da trắng mịn của cô,giọng nói của Chiến Mặc Thần vang lên bên tai cô.
Cô mở mắt ra,nhẹ nhàng ngẩng đầu lên,hai tay bám vào hai cánh tay rắn chắc của người đàn ông,nhờ vào sức lực của anh ấy để cho cơ thể của mình vữ hơn mà không cần phải dựa lưng.sự va chạm của anh giống như là có luồn điện vậy,luồng điện nhỏ bé yếu ớt chạy vào rong da thịt của Cố Phi Yên,làm cô không chịu được run cầm cập.
Nuôt lời ư?
Không, không thể nuốt lời được.
“em yêu anh, và cũng muốn được yêu nữa.” giọng nói của Cố Phi Yên có chút mơ mơ màng màng,líu ríu lên tiếng.
Cô không phải là người không dám yêu và cũng không dám hận.
Cô quang minh chính đại,không cần phải che giấu,cơ bản là không sợ nói ra tiếng lòng của mình.
Nói lại….
Làm cho ngài đây vui,sau khi cô làm chuyệ gì đó hỏng mới có ý để cho anh ấy bao bọc lại! đôi mắt Cố Phi Yên cong lên,cười tươi.
So với Tình cảm sâu đậm của hai người,Cố Minh Châu có thể nói là như nước sôi lửa bỏng.
Tắt điện thoại,nhìn từ trên xuống dưới cô một lượt,Cố Kiến Quốc lạnh nhạt lên tiếng, “ ta cảm thấy điều kiện hợp đồng của chúng ta cần phải thay đổi một chút.”
“bố là có ý gì vậy ạ?”
“một tháng đưa cho con 150 vạn,con hãy đồng ý làm lại hợp đồng và kí vào đó,không đồng ý,vậy thì coi như hôm nay chúng ta chhưa có nói chuyện này.”
“bố!” Cố Phi Yên hít một hơi thật sâu, cố gắng để bản thân mình giữ được bình tĩnh,cười tươi và nói, “ Cố Phi Yên mặc dù đang được chiều chuộng ở trước mặt Chiến Mặc Thần,nhưng con mới là Chiến thiếu phu nhân danh chính ngôn thuận! mà,Cố Phi Yên đối với Cố Gia không có chút cảm tình nào cả,bố cảm thấy cô ta có thể giúp đỡ bố sao?”
“trong tay ta đang nắm được điểm yểu của nó,con không thể vì lo lắng cho ta mà hãy suy nghĩ đến chuyện của mình trước sao!” Cố Kiến Quốc không đồng ý.
Nửa ngày.
Cố Kiến Quốc đang cho rằng Cố Minh Châu thẹn quá hóa giận,lúc đi đến cửa, Cô cúi đầu, “ vâng,con sẽ kí!”
“con gái ngoan.” Cố Kiến Quốc giương lên với vẻ mặt hiền hậu, “ yên tâm, Cố Gia luôn là hậu thuẫn vứng chắc của con,chỉ cần con không chịu thua kém,về sau mỗi tháng lấy được nhiều tiền là không thành vấn đề.”
“…….vâng.” trong lòng Cố Minh Châu khing thường cười lạnh lùng, thay vào đó giả vờ hỏi như không có gì, “ bố, bố nói có được điểm yếu của Cố Phi Yên,là cái gì vậy ạ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...