Chồng Trước Lại Muốn Phục Hôn

Sau một tháng ở cữ tại trung tâm, Dạ Lăng Hàn đón Vân Dật với bảo bảo quay về nhà.

Vân gia đưa tới hai bảo mẫu, Dạ Lăng Hàn cũng tìm thêm bảo mẫu, hai dục anh sư tới chăm sóc Vân Dật và bảo bảo.

Vân Dật không phải Omega hoàn toàn, cơ thể sẽ không tiết ra sữa nên không có biện pháp nuôi bé con.

Bé con sau khi sinh chỉ có thể uống sữa bột, nhưng vẫn nuôi ra cục cưng phấn phấn nộn nộn cực kì đáng yêu.

Sau khi có con gái, Dạ Lăng Hàn trở thành fan cuồng của con gái, không có việc gì là lại đăng ảnh của con gái lên. Nhưng cũng chỉ đăng ảnh tay, chân của bé, chưa bao giờ để lộ mặt của con.

Có cư dân mạng nhịn không được liền tag Dạ Lăng Hàn vì muốn nhìn tiểu công chúa. Dạ tổng thường ngày rất hào phóng lần này lại cực kì keo kiệt: Con gái của bổn thiếu ai cũng đừng mơ mà nhìn thấy.

Cho dù cư dân mạng nháo nhào cầu xin như thế nào hắn cũng không hé miệng nửa câu.

Cuối cùng, tiểu công chúa Dạ gia trở thành tài phiệt nhí bí ẩn nhất.

Thân thể của Vân Dật khôi phục rất mau, sau khi ở cữ xong liền bắt đầu lấy lại vóc dáng.

Mỗi lần nhìn thấy Vân Dật cả người lấm tấm mồ hôi về là máu sói trong người Dạ Lăng Hàn sôi trào, ngo ngoe rục rịch.

Hôm nay, hắn thật sự nhịn không được nữa bèn đánh lén.

Vân Dật đang cởi đồ chuẩn bị tắm thì nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu lại đã thấy Dạ Lăng Hàn đứng sau cậu.

Ánh mắt của hắn thẳng thắn tuyên bố dục vọng khiến Vân Dật bồn chồn, cậu dời mắt, mất tự nhiên nói: "Anh vào đây làm gì?"

Dạ Lăng Hàn ép cậu vào sát tường, dán người lên cơ thể cậu, nhìn thẳng vào mắt của Vân Dật.

Sinh con xong Vân Dật còn quyến rũ hơn trước rất nhiều, cả người lúc nào cũng lộ ra dụ hoặc, câu Dạ Lăng Hàn ngứa ngáy tim gan.

Đã vậy gần đây Vân Dật tập thể dục lấy lại dáng, cơ bụng cùng tuyến nhân ngư vì mang thai nên biến mất nay đã xuất hiện trở lại.

Bởi vì chuẩn bị tắm nên cậu vén áo lên ngang ngực, lộ ra bụng nhỏ cùng tuyến nhân ngư quyến rũ, một màn này khiến máu nóng trong người Dạ Lăng Hàn sôi sục, hắn cúi đầu, dùng môi chạm vào môi Vân Dật, vô cùng ái muội nói: "Nhiên Nhiên, em nói xem anh muốn làm gì?"

Hô hấp ấm áp của Dạ Lăng Hàn phả vào gò má khiến người Vân Dật như nhuyễn ra, cậu chống tay lên ngực hắn muốn đẩy hắn ra ngoài: "Đứng hẳn hoi! Đừng dựa gần như vậy."


Dạ Lăng Hàn thật sự tránh ra, hiện tại hắn hận không thể dính luôn vào người Vân Dật cả đời không rời.

Hắn ôm Vân Dật không buông tay, bắt đầu chơi xấu: "Nhiên Nhiên, mình làm một lần thôi! Anh nhịn sắp hỏng rồi."

"Anh mau cút! Đi chăm An An đi." Vân Dật đẩy hắn không cho tới gần.

Tính hắn như nào cậu là người rõ nhất, hơi chút thả lỏng sẽ bị hắn chiếm tiện nghi ngay cho xem.

Mùi tin tức tố trên người Vân Dật vẫn quanh quẩn nơi chóp mũi Dạ Lăng Hàn, rốt cuộc hắn cũng không nhịn được nữa, ấn Vân Dật lên tường bắt đầu hôn sâu.

"Dạ Lăng Hàn, đang.... là ban ngày đấy!" Vân Dật đỏ mặt nhắc nhở hắn: "Tuế Tuế vẫn còn ở nhà, lát nữa An An sẽ tỉnh. Con bé tỉnh dậy tìm thì làm sao?"

"An An mới vừa ngủ, không có chuyện ngủ không đủ hai tiếng đâu. Anh chỉ làm một lần, thật sự chỉ một lần thôi."

Nhịn lâu như vậy, Dạ Lăng Hàn nhịn không nổi nữa rồi. Hắn bế bổng Vân Dật lên đi vào bồn tắm, nhanh tay nhanh chân cởi quần áo cũng trèo vào bồn tắm luôn.

Vân Dật chịu không nổi hắn vòi vĩnh, cuối cùng vẫn đồng ý.

Lần này Vân Dật mang thai ngoài ý muốn khiến Dạ Lăng Hàn đã hiểu, vợ của hắn là người dễ có bầu, chỉ vô tình một cái là có em bé ngay. Hắn không nghĩ sẽ để Vân Dật đi đẻ thêm lần nào nữa nên công tác phòng tránh cực kì cẩn thận.

Ở bồn tắm làm một lần, Dạ Lăng Hàn vẫn chưa thoả mãn ôm Vân Dật lên giường làm thêm nháy nữa.

"Dạ Lăng Hàn, vừa rồi anh nói như thế nào? Anh bảo chỉ một lần thôi mà!"

Vân Dật tức giận trừng mắt nhìn hắn: "Lát nữa An An sẽ dậy, bảo mẫu sẽ đến gõ cửa."

"Anh khoá cửa cẩn thận rồi, em đừng lo! Không ai biết chúng ta đang làm cái gì đâu."

Dạ Lăng Hàn nhào đến, đè Vân Dật dưới thân: "Vợ yêu, cho anh hôn hôn."

Vân Dật né tránh nụ hôn của hắn, rất ghét bỏ nói: "Anh đủ rồi! Miệng em sưng hết lên rồi này."

"Để anh nhìn xem nào——"

Dạ Lăng Hàn cúi đầu nhìn môi cậu, quả nhiên là sưng lên.


Môi Vân Dật hơi phiếm hồng, thoạt nhìn càng mê người.

"Anh hôn là sẽ hết sưng." Dạ Lăng Hàn giữ chặt cằm Vân Dật không cho cậu trốn, khuấy đảo miệng cậu đến khi thoả mãn mới buông ra.

"Hôn cũng hôn rồi, làm cũng làm rồi, anh cút ngay."

Vân Dật muốn xuống giường lại bị Dạ Lăng Hàn chặn ngang ôm lấy: "Mới có một lần, anh vẫn còn chưa được ăn no, vợ yêu, mình làm thêm lần nữa thôi."

"Anh đừng nháo nữa, nhất định là An An dậy rồi, anh mau đi nhìn con bé đi" Vân Dật đẩy mặt Dạ Lăng Hàn không cho hắn tới gần, nhưng cổ tay lại bị nắm lấy.

Dạ Lăng Hàn đan mười ngón tay vào nhau: "An An dậy đã có người giúp việc để ý, nhiều người như vậy bên cạnh tiểu công chúa, nhất định sẽ được chăm sóc tốt. Còn anh nữa này, hiện tại người có nhu cầu cần để ý nhất là anh đây, mong em chiếu cố."

"Anh đủ rồi! Làm một lần còn chưa được sao?

"Không được! Anh nhìn thấy em là đi không nổi rồi. Đã hai tháng rồi anh không được chạm vào em, không bây giờ còn đợi đến bao giờ nữa?"

Vân Dật buồn bực nhìn hắn: "Anh đúng là cái tên vô lại."

Dạ Lăng Hàn cười đen tối: "Anh biết em thích tên vô lại này mà."

Vân Dật bị nụ cười của hắn khoá chặt, trái tim đập thình thịch.

Không có biện pháp a! Cậu đúng là thua trong tay của cái tên vô lại này mà.

Trên giường trong phòng ngủ kịch liệt lay động, rất lâu sau mới khôi phục lại sự yên tĩnh.

Tuy rằng cửa phòng đóng chặt, nhưng những thanh âm ái muội ấy vẫn truyền ra ngoài, mọi người đều tự giác tránh đi, tuyệt đối không ảnh hưởng đến quá trình ân ái của hai người. Chờ sau khi Dạ Lăng Hàn ăn uống no nê thả Vân Dật ra, bên ngoài trời đã gần tối.

Vân Dật bị đè đến mệt lả nằm trên giường, sau khi Dạ Lăng Hàn dậy cậu vẫn vùi mặt vào gối lẩm bẩm mắng: "Đại hỗn đản!"

Dạ Lăng Hàn cúi người hôn lên cần cổ lộ ngoài chăn, trong ánh mắt toàn là sủng nịch.


Hắn bế Vân Dật vào phòng tắm, tắm xong bế cậu đặt lên giường.

Vì Vân Dật quá mệt nên toàn bộ quá trình chẳng thèm mở mắt, chỉ lúc Dạ Lăng Hàn sấn đến muốn hôn cậu mới theo bản năng mà né tránh, thanh âm tức giận nỉ non của Vân Dật khiến tâm Dạ Lăng Hàn mềm nhũn.

Hắn nhịn để không đè Vân Dật ra làm tiếp, sau khi mặc quần áo xong liền đi ra ngoài.

An An đã tỉnh ngủ, đôi đen nhánh mắt chớp chớp nhìn đông nhìn tây.

Tuế Tuế ghé vào cạnh giường em bé, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm em gái.

Dạ Lăng Hàn đi vào phòng thì nhìn thấy một màn này.

Hắn dựa vào cửa, khóe môi cong lên một nụ cười.

Có vợ, có con, đây là hạnh phúc hắn luôn muốn bao lâu nay. . Đam Mỹ Hiện Đại

Kỳ thật hạnh phúc rất đơn giản, hắn lớn như vậy rồi mới hiểu điều hắn muốn là cái gì. Tuy rằng trải qua nhiều khúc mắc, nhưng cũng may cuối cùng hắn cũng hiểu.

*

Sau tiệc đầy trăm ngày của An An xong, tất cả thủ tục cho đám cưới đều đã chuẩn bị xong.

Sáng 7 giờ rưỡi, thành phố còn chưa vào giờ cao điểm, Dạ Lăng Hàn đã đỗ xe xong tại cửa Cục Dân Chính.

Cửa của Cục Dân Chính vẫn đang đóng chặt.

Dạ Lăng Hàn cười: "Em yêu, hình như tới hơi sớm."

Vân Dật liếc mắt nhìn hắn: "9 giờ mở cửa, hiện tại mới 7 giờ rưỡi. Anh tới quá sớm đó."

"Anh gấp không chờ nổi muốn cùng em lãnh giấy kết hôn."

Tránh đêm dài lắm mộng, Dạ Lăng Hàn cảm thấy tốt nhất là nên nhanh nhanh cầm giấy kết hôn trong tay, như thế trong lòng hắn mới an tâm phần nào được.

Vạn nhất ngày nào đó Vân Dật thay đổi ý không muốn ở cùng hắn nữa thì làm sao bây giờ? Có tờ giấy này, Vân Dật có muốn đổi ý cũng không được.

"Nhiên Nhiên, em muốn tổ chức đám cưới ở chỗ nào? Anh đã liên hệ với người tổ chức hôn lễ rồi, bọn họ đưa ra rất nhiều chủ đề đám cưới, chiều nay sẽ đến nhà đưa ra quyết định cụ thể."

Dạ Lăng Hàn cực kì khát khao đám cưới, miệng không ngừng nghỉ nói: "Khí hậu ở đảo Tô Mạn rất thích hợp, bây giờ mà làm đám cưới là đẹp nhất. Nhà mình có rất nhiều đảo, chúng ta chọn một cái đảo phong cảnh hữu tình chút, em xem thế nào? Nếu không thì ra nước ngoài, ở trong nước cũng không tồi."

Vân Dật không chút để ý mà nói: "Em không tính tổ chức đám cưới."


"Vì sao?" Dạ Lăng Hàn kích động hỏi: "Đã đăng kí kết hôn rồi sao lại có thể không tổ chức hôn lễ chứ?"

Vân Dật nói: "Phiền lắm! Em còn có rất nhiều chuyện phải xử lí."

"Dành ra mấy ngày không được sao?"

Dạ Lăng Hàn lôi kéo Vân Dật tìm mọi cách cầu xin: "Sẽ không quá lãng phí thời gian đâu, hôn lễ xong xuôi mình ở đó mấy ngày chúng ta liền về nước."

"Anh đã bàn chuyện hôn lễ với anh trai rồi, hôn lễ bắt buộc phải có, bằng không thật là ủy khất cho em! Không danh không phận sinh cho anh hai đứa nhỏ, anh lại không cho em một đám cưới, như thế khác gì anh là một thằng khốn đâu. Tuy rằng trước kia anh cũng rất khốn nạn, nhưng hiện tại anh đã sửa đổi rồi. Nhiên Nhiên, cùng anh tổ chức hôn lễ đi."

Sau khi Dạ Lăng Hàn năn nỉ ỉ ôi xong, Vân Dật cũng đồng ý.

9 giờ, sau Cục Dân Chính mở cửa lúc, hai người đi lãnh giấy kết hôn. Có chuyên gia xử lý thủ tục kết hôn nên quá trình rất nhanh, thời điểm dấu chạm nổi đóng xuống, Dạ Lăng Hàn kích động đến hốc mắt đỏ lên.

Hắn rốt cuộc cũng đã thành công!

Hắn và Vân Dật bây giờ đã là vợ chồng hợp pháp, ai cũng không dám cười nhạo hắn không danh không phận.

Sau khi ra khỏi Cục Dân Chính, Dạ Lăng Hàn ngồi ở trong xe cầm hai tờ giấy nhìn thật lâu.

Vân Dật thấy hắn lề mề không lái xe đi, nhịn không được thúc giục nói: "Anh có thể để lát nữa rồi về xem hay không?"

Lúc này Dạ Lăng Hàn mới lấy lại tinh thần, kích động mà nói: "Anh thật là vui! Về nhà anh sẽ đăng Weibo."

"Bọn họ đều chê cười anh, nói anh là người em bao nuôi bên ngoài làm công cụ giải quyết nhu cầu. Em nghe xem, đây mà là tiếng người sao? Thân phận địa vị của anh đã tệ tới mức này rồi?"

Lời này đúng là không phải Dạ Lăng Hàn nói điêu, xác thật có người châm chọc hắn như vậy. Nói Vân Dật là gia chủ Vân gia, thân phận tôn quý lại có quan hệ huyết thống với hoàng thất, nhất định chướng mắt tên đàn ông già như Dạ Lăng Hàn.

Sinh con cho hắn cũng chỉ là mượn giống sinh con, kỳ thật Vân Dật nuôi hậu cung bên ngoài, còn phong cho Dạ Lăng Hàn cái danh Tiệp dư.

Dạ tiệp dư á! Không phải Hoàng Hậu thì thôi đi, đến làm Phi cũng không được nữa. Tốt xấu gì hắn cũng là người cấp giống mà.

Vì việc này mà Dạ Lăng Hàn thiếu chút nữa tìm tên bình luận này để tính sổ, cũng may Chu Tân ngăn hắn lại.

Dạ Lăng Hàn nói khiến Vân Dật dở khóc dở cười: "Không cần tính toán chi li với hạng người đó."

Tuy rằng nói không để ý, nhưng vừa về đến nhà Dạ Lăng Hàn liền đem giấy kết hôn đăng lên Weibo, thuận tiện tag người kia.

Sau khi thưởng thức những lời chúc mừng cùng bạn bè khắp nơi share chúc phúc, Dạ Lăng Hàn vui vẻ như một đứa trẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận