Editor: Quỳnh Nguyễn"Vân Lâm, chuyện tình Mộ Thanh Vũ em là không biết chuyện, em chỉ biết là, Tuyền Lăng muốn tìm người cảnh cáo cô một phen mà thôi, về phần người chuyển khoản kia em là biết, anh cũng là Tuyền Lăng muốn tìm, em chỉ là giúp cho cô mà thôi."Giờ phút này Triệu Hiểu Huyên chỉ cảm thấy phải bảo vệ bản thân, nghìn vạn lần không cần chọc giận Lãnh Vân Lâm, cho nên, cái gì tình thân, cái gì nghĩa khí, đều bị cô hết thảy dứt bỏ rồi.Triệu Hiểu Huyên nghĩ Tô Tuyền Lăng là em họ Lãnh Vân Lâm, hai người là có quan hệ thân thích.
Hơn nữa Tô thị lại vẫn cùng tập đoàn Lãnh thị có hạng mục hợp tác, Lãnh Vân Lâm về tình về lý đều sẽ không để đối phó cô ta."A...? Ý tứ của cô toàn bộ này đều là kế hoạch Tô Tuyền Lăng, cô thuê người đàn ông kia hãm hại Thanh Vũ mà cô chỉ là hiểu rõ tình hình mà thôi, phải không?" Ngữ khí Lãnh Vân Lâm vẫn lại là lạnh lùng."Đúng đúng đúng!" Nghe thấy Lãnh Vân Lâm nói, Triệu Hiểu Huyên gật đầu như giã tỏi, tựa hồ muốn dùng tần suất gật đầu để chứng minh tính chân thật theo như lời nói chính mình.Triệu Hiểu Huyên đang hi vọng, câu nói tiếp theo của Lãnh Vân Lâm để cho cô cảm thấy được thấy càng thêm hi vọng."Như thế, liền như cô nói, cô chỉ là cảm kích mà thôi.
Như thế, về sau, chuyện cô hãm hại tôi cùng với gọi tới truyền thông cùng cha mẹ tôi cùng ngày đó tôi uống rượu, có vấn đề gì không?""Ngạch.
.
." Triệu Hiểu Huyên bồn chồn ở trong lòng, nói hay là không cô cảm thấy được, nói, như thế về sau cô liền không có thể diện xuất hiện tại trước mặt Lãnh Vân Lâm, nhưng mà không nói hậu quả chỉ biết càng nghiêm trọng."Như thế nào, cô là muốn giấu diếm? Vẫn lại là nói, tôi cũng là Tô Tuyền Lăng bắt, hay là hai người các cô đứng sóng đôi?" Lãnh Vân Lâm hơi chút thêm uy hiếp nói."Em nói, em nói, em cái gì đều nói.
.
." Giờ phút này Triệu Hiểu Huyên, đã hoàn toàn chịu không được bất luận cái gì gió thổi cỏ lay, chỉ là một chút uy hiếp cô liền cảm thấy được chính mình muốn tan vỡ rồi."Cô tốt nhất nói với tôi lời nói thật, cô cũng biết tính tình của tôi không phải tốt lắm!" Lãnh Vân Lâm trực tiếp phóng ngoan độc nói."Vâng, là Tuyền Lăng cho em chủ ý.
Cô nói anh ngay cả chuyện tình lần trước đều không có chán ghét mà vứt bỏ Mộ Thanh Vũ nhất định phải hạ chút chiêu ngoan độc.
Thuốc cũng là Tuyền Lăng cho, là một bao mê dược trộn lẫn ở trong rượu sẽ chỉ làm người ngủ say, thật sự! Không có bất luận cái tác dụng phụ gì, chỉ là sẽ mê man thôi!" Triệu Hiểu Huyên sợ Lãnh Vân Lâm không tin cô, đành phải vẫn cường điệu.Nghe xong Triệu Hiểu Huyên mà nói, Lãnh Vân Lâm trực tiếp không nể mặt, quanh thân tản ra băng lãnh, lãnh khốc còn có chút thô bạo."Nói cách khác, chén rượu kia là các cô đã sớm bỏ thêm thuốc, sau đó ngày hôm sau các cô thông tri người trong nhà tới khách sạn tìm cô, sau đó thấy một màn lúc trước kia, thuận tiện, lại gọi tới phóng viên, tạo thành trở thành sự thật, thật không?" Lãnh Vân Lâm nói mỗi một câu đều đã mang theo băng sương.Triệu Hiểu Huyên nhìn Lãnh Vân Lâm đối diện, cảm thấy được giờ phút này anh thực đáng sợ, tựa hồ có năng lượng Hủy Thiên Diệt Địa, phàm là chọc giận của anh kết cục chỉ có một, đó chính là tan thành mây khói!Triệu Hiểu Huyên không dám nói nữa, chỉ là gật gật đầu.Mà cũng là nháy mắt cô gật đầu, Lãnh Vân Lâm đột nhiên từ trên chỗ ngồi đứng lên một phen!Cho dù anh đã biết đến sự thực, nhưng mà, anh vẫn lại là không thể tiếp thu cô tính kế như vậy!Trình Diệu Quân ở một bên khẩn trương đỡ cánh tay Lãnh Vân Lâm nói: "Tổng giám đốc, đừng nóng giận! Không đáng!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...