Editor: Quỳnh NguyễnAnh rất muốn lập tức trở về, trở lại bên người Mộ Thanh Vũ!Trong nhà ầm ĩ thành hỗn độn, cha mẹ cãi nhau, mặc dù có một nhà bác cả trấn sân bãi cũng chống cự không được, cha mẹ ở một bên tranh chấp.Nhưng mà, trở về Mộ Thanh Vũ bên kia, Trình Diệu Quân vừa mới lại thay anh nói qua, anh "Có việc" .Hơn nữa không biết là vì cái gì, anh cảm thấy được có lỗi với cô, không biết nên là như thế nào đối mặt cô mới đúng."Còn có, tổng giám đốc, công ty còn có một đống chuyện.
.""Được rồi, đi công ty trước." Lãnh Vân Lâm gật gật đầu.
Trình Diệu Quân nhìn đến trước mặt anh một ngụm cơm chưa động, anh có phần lo lắng: "Tổng giám đốc, anh ăn một chút gì đi."Lãnh Vân Lâm lắc đầu: "Không ăn.
Nhưng mà cậu nếu có thu thập tin tức, tóm lại cậu an bài một phen bộ phận quan hệ xã hội liền nói với bọn họ như vậy, tôi không có thay đổi tâm ý, vợ của tôi sẽ chỉ là Thanh Vũ."Kỳ thật loại sự tình này, chính anh đứng ra có vẻ thích hợp.
Nhưng là, anh thật sự là hơi mệt, chẳng muốn đi phản ứng đám phóng viên lắm mồm kia.Anh vẫn cảm thấy nói lại xinh đẹp đều không có tác dụng, mấu chốt là có thể làm được hay không.Chỉ cần anh cùng Mộ Thanh Vũ cảm tình vẫn cực kỳ ổn định, sau cùng đi vào hôn nhân, sau cùng có ai có thể nói anh đối với Mộ Thanh Vũ không phải thật sự?=========================Mà bên này, bệnh viện.Lý Tiêu Nhiên đẩy cửa ra, xem đến Mộ Thượng Ân còn đang tại ngủ say.
Nhưng mà Mộ Thanh Vũ nhưng không có bóng dáng!Anh phản ứng đầu tiên là chính mình đang nằm mơ?Xoa nhẹ mặt, lúc buổi chiều công ty anh có chút chuyện rời khỏi một phen, đi trước, lại vẫn nhìn Mộ Thanh Vũ mang theo bé đi làm hạng mục kiểm tra a.
Nhưng mà vừa về đến, như thế nào nhân đã không thấy tăm hơi a?Anh mở cửa động tĩnh cũng ảnh hưởng đến Mộ Thượng Ân ngủ rồi.
Bé xoa xoa đôi mắt nhỏ, mắt nhập nhèm chớp nhìn hai lần, nhìn trần nhà, phát ra một hồi ngốc, mới phát hiện, nơi này không phải nhà chính mình mà là ở trong bệnh viện.
Mộ Thượng Ân bệnh nhỏ ngủ nướng thật sự có chút di truyền Mộ Thanh Vũ, mở mắt ra, cũng là vô thần một trận, mới có thể tỉnh lại.Nhưng mà, mẹ a?Bé còn nhớ rõ, mẹ vừa mới dẫn bé đi làm các loại hạng mục kiểm tra, báo cáo kiểm tra sức khoẻ sớm nhất xế chiều ngày mai có thể lấy đến.
Trở lại phòng bệnh bé có chút mệt mỏi, Mộ Thanh Vũ ôm bé lên giường để cho bé nghỉ ngơi trước.Nhưng mà, vừa tỉnh dậy, mẹ đã không thấy tăm hơi!Bé lập tức ngồi dậy, nhìn đến Lý Tiêu Nhiên, bé lập tức hỏi: "Chú Lý, mẹ a?"Lý Tiêu Nhiên lập tức gọi điện thoại.Điện thoại vang hai tiếng, liền nhanh chóng đường giây được nối: "Uy?""Thanh Vũ, em ở đâu a?"Bên kia có chút ầm ĩ, Mộ Thanh Vũ nói: "A...,em căn tin dưới lầu, nhìn trời không còn sớm tính toán mua đồ ăn cho Ân Ân ăn."" Thì ra là như vậy." Lý Tiêu Nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Anh xoay người hỏi Mộ Thượng Ân: "Ân Ân, con nghĩ muốn ăn cái gì? Mẹ ở bên ngoài mua cho con!"Trong phòng trái lại có thể gọi cơm, chỉ là chủng loại không nhiều lắm.
Mộ Thanh Vũ lại vẫn vốn định đi căn tin chuyển một chút, nhiều mua một chút chủng loại cho Ân Ân ăn."Mẹ đi ra bên ngoài rồi hả ?" Mộ Thượng Ân bốn tuổi nghe được những lời này có chút hoài nghi."Chẳng lẽ mẹ muốn vụng trộm chạy đi?"Không phải bé mưu mô thật sự là một tháng này mẹ trước nay chưa có biến mất tại bên cạnh bé, bé có phần sợ."Ân Ân!" Bên kia thanh âm Mộ Thanh Vũ truyền đến:.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...