Editor: Quỳnh Nguyễn
Là thói quen, là mê luyến, cũng là một loại cảm giác bình hòa nhàn nhạt sâu sắc. Giống như, anh vốn nên cùng cô thân cận như vậy mà không là vì cái khác.
Hai người đối diện, một người có chút kinh hoàng, cái kia lại hưởng thụ.
Ba người lớn đều đã có chút nghi hoặc lại có chút kỳ quái nhìn bọn họ.
Chỉ là có thanh âm tiểu gia hỏa không quá thức thời bỗng nhiên bạo ra: "Chú, dì này chỉ là bạn chú, không là thím của cháu."
Bé nhớ rất rõ ràng, vừa mới ở trong yến hội bé hỏi qua quan hệ hai người. Mộ Thanh Vũ bày tỏ phản đối, Lãnh Vân Lâm cũng ngầm đồng ý rồi.
"Tiểu Bảo, hiện tại chú cùng vị dì này là quan hệ người yêu." Lãnh Vân Lâm mỉm cười giải thích một câu, tựa hồ cảm thấy được xúc cảm người trong lòng không tệ, lại vẫn cố ý nắm thật chặt.
Mặc dù lúc này lấy cô ra chủ yếu là làm lá chắn nhưng mà khi anh mở miệng nói ra quan hệ hai người cũng không thấy quá khó khăn, ngược lại có chút thoải mái.
Nếu Lãnh Vân Lâm đều đã chính miệng thừa nhận, ba người còn lại tự nhiên cũng sẽ không có cái gì dị nghị.
Lãnh Vân Đình ngược lại còn nói: "Cậu đã tìm bạn gái đến, cũng nên suy xét cân nhắc sự tình từ nay về sau. Cậu hiện tại cũng không nhỏ, lần trước đụng tới chú, chú còn nói chuyện này."
Tươi cười trên mặt Lãnh Vân Lâm không giảm, xem ra, trái lại cực kỳ tự nhiên.
Đoàn người nói đến hạng mục ngày mai, Vũ Trạch Hiểu khổ bức muốn đi tham gia điển lễ, không có thời gian theo chân bọn họ ngoạn chơi, Lãnh Vân Lâm bên này sự tình xử lý không sai biệt lắm, vốn cũng tính toán đi phụ cận đi dạo.
Vì thế, hành trình bị định đi Ngọc Long Tuyết Sơn. Chính mình không thể đi ngoạn chơi, Vũ Trạch Hiểu nhất thời cáu giận không thôi, nhưng mà... Người nào quản anh?
Chỉ là, về tới phòng chính mình, toàn thân thoải mái, Lãnh Vân Lâm nhưng không có tới thân cận cô.
Cho dù nằm ở cùng cái giường, anh cũng chỉ là nhìn trần nhà, không nói lời nào.
Mộ Thanh Vũ biết tâm tư của anh cũng không cố ý đi đụng anh.
Hơn nữa.
Mấy ngày nay làm liên tục, quả thật chính mình cũng mệt đến ngất xỉu, cô cũng không muốn đi phản ứng đến anh. Hơn nữa ngày mai còn phải đi bò cái gì Ngọc Long Tuyết Sơn, đương nhiên là muốn tích tụ năng lượng, nếu không thì ngay cả dốc núi đều sợ không đi được.
=========================
Ngọc Long Tuyết Sơn ở biên cương huyện tự trị Nạp Tây tộc, lấy nguy hiểm, đặc sắc, mỹ, thanh tú xưng hậu thế, tất cả Ngọc Long Tuyết Sơn có cảnh quan đủ loại tự nhiên vùng băng giá, á nhiệt đới, ôn đới, cấu thành kỳ cảnh "Dương Xuân Bạch Tuyết" Độc đáo. Ngọc Long Tuyết Sơn còn là một tòa núi chưa chinh phục, mặc dù có không ít đội trong ngoài nước tiến đến trèo lên, nhưng đều chưa từng đi lên ngọn núi cao nhất.
Hơn nữa truyền thuyết dân gian tại trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn, mỗi lúc mùa thu, bầu trời luôn luôn mây đen dầy đặc. Con gái Phong Thần sẽ vụng trộm che ở trong tầng mây cắt xuống một thước ánh mặt trời cấp mọi người hi vọng cùng hạnh phúc, rơi tại sơn động trên vách đá dốc đứng, tất cả người bị ánh mặt trời chiếu sáng đều đã đạt được tình yêu mỹ lệ sinh hoạt tốt đẹp.
Đoạn truyền thuyết này trước đó còn bị quay chụp thành một cái phim truyền hình tên liền kêu 《 một thước ánh mặt trời 》.
Lãnh Vân Lâm bọn họ, trời chưa sáng liền tỉnh lại. Anh là người rất cẩn thận, vào một ngày trước tìm người thuê xe đến cửa khách sạn đưa bọn họ đi Ngọc Long Tuyết Sơn ngắm cảnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...