Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô cùng Lãnh Vân Lâm đứng chung một chỗ, tại cửa thang máy, xung quanh cư nhiên tự động làm thành một cái nửa vòng tròn, bất luận người đàn ông phụ nữ nào đều đã hướng bọn họ nhìn qua.
"Nhường một phen!" Liền ở phía sau, thanh âm một người nam nhân truyền đến, vừa mới chen lách đoàn người hướng cửa thang máy vừa đi, thấy được hai người này nhất thời mặt mày hớn hở: "A, Vân Lâm, Thanh Vũ, các ngươi ở a?"
Hai người nhìn lại, này không phải Triệu Hiểu Nam sao? Được rồi, anh cũng là Triệu gia, sẽ tới cũng cực kỳ bình thường.
Chẳng qua..
Tiểu tử này nhìn Mộ Thanh Vũ từ trên xuống dưới, xong rồi còn đang tại chỗ đường cong cô bị quần áo bao bọc hung hăng nhìn vài lần, sau đó, huýt sáo, vỗ tay phát ra tiếng, thanh âm có chút ngả ngớn: "Ôi chao, ai, ôi a tôi đi! Tiểu tử cậu quá có phúc phần, diện mạo này, dáng người này quá đẹp a!"
Lời nói của anh cũng là lời muốn nói trong lòng không ít nhóm người nam sĩ tại hiện trường. Nhất thời không ít nam sĩ bên cạnh đã có bạn gái cư nhiên gật đầu đồng ý. Đương nhiên đều không ngoại lệ đều bị cô gái bên cạnh bọn họ hung hăng sửa chữa một phen.
Lãnh Vân Lâm nghe được anh nói, không biết vì sao, bỗng nhiên có chút không rất cao hứng.
Nói như thế nào, giống như thứ thuộc về tự mình bị người mơ ước một dạng.
Lại nhìn xem xương quai xanh cùng bả vai cô lộ ở ngoài cùng với dưới gấm màu đen cô, mơ hồ có thể thấy được chân thon dài trắng nõn, anh hơi hơi nhíu nhíu mày, vén lên một sợi tóc của cô, vắt lọn tóc kia đến trước ngực chặn một phần cơ thể trắng nõn của cô.
Lập tức lại quay đầu vẻ mặt đông lạnh nhìn Triệu Hiểu Nam liếc mắt một cái, ý tứ kia cực kỳ rõ ràng là cảnh cáo! Cảnh cáo anh muốn phụ nữ liền chính mình tìm đi, đừng để chủ ý lên cô gái của anh!
Triệu Hiểu Nam còn chưa kịp nói chuyện, phía sau anh ta thanh âm một phụ nữ xuất hiện: "Anh."
Là Triệu Hiểu Huyên cùng Tô Tuyền Lăng đến chỗ, Tô Tuyền Lăng nhìn thoáng qua Triệu Hiểu Nam, vừa mới lại vẫn bảo trì vẻ mặt đoan trang lập tức nhiễm lên ngượng ngùng kinh hỉ: "Anh Hiểu Nam!"
Triệu Hiểu Nam quay đầu thấy được em gái cùng Tô Tuyền Lăng, anh cũng cười hì hì chào hỏi: "A, Hiểu Huyên, Tuyền Lăng, các ngươi cũng đến đây a?"
"Anh." Triệu Hiểu Huyên lập tức hướng anh ta bên này chạy tới, lôi kéo cánh tay của anh: "Tuyền Lăng vừa mới còn nói với em về anh, nói anh mấy ngày này về nước cũng không tìm cô chơi."
"Nào có! Cậu đừng nói lung tung!" Sắc mặt Tô Tuyền Lăng đỏ lên, cũng bước nhanh tới. Triệu Hiểu Nam chỉ là cười: "Cô cũng biết anh trai cô cả ngày ngồi không yên, thích đi khắp nơi, kia so được với hai người các em quả thực là trụ cột trong nhà bận muốn chết!"
Triệu Hiểu Nam cũng không có nói sai, gia nghiệp Triệu gia bởi vì lúc trước gặp chèn ép, mặc dù không có lớn như Tô gia vậy, nhưng mà coi như là một xí nghiệp hạng trung.
Triệu Hiểu Nam chưa bao giờ đi quản lý chuyện tình công ty, trên thực tế người thừa kế Triệu gia chính là Triệu Hiểu Huyên.
Mà Triệu Hiểu Huyên lại là nữ hài thích ngoạn chơi, không có như Tô Tuyền Lăng tâm tiến thủ lớn như vậy. Bởi vậy người nào cưới cô, chẳng khác nào không công chiếm được một cái gia nghiệp Triệu gia. Bởi vậy Đổng Gia Thường mới có thể cố gắng hi vọng tác hợp con trai cùng với cô ta như thế. Mặc dù là thân thích nhưng không có quan hệ huyết thống, từ nhỏ thanh mai trúc mã hiểu rõ, hơn nữa Triệu Hiểu Huyên còn thích Lãnh Vân Lâm
Có con dâu so với cô càng thích hợp hơn à?
"Anh, em cùng anh nói, có chút người đâu, anh tốt nhất không nên tiếp xúc! - - có độc!" Cô nói xong, nhìn Mộ Thanh Vũ liếc mắt một cái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...