Editor Quỳnh Nguyễn.
" Tớ nghĩ rằng chỉ là đến họp lớp bình thường, ai biết lại là loại Party kia? Lâm Vũ Thâm coi trọng bạn gái của tớ, không nghĩ tới bị cô ấy đập cho môt bình rượu."
"Tiểu tử này thật quá tệ nha? Lực chiến đấu đúng là 5 cặn bã!" Vũ Trạch Hiểu cười trên nỗi đau của người khác:" bất quá bạn gái của cậu tính tình thật cá tính! Cậu định cố gắng thật sao?"
Cố gắng? Anh đi đến nhìn cô gái đang bận rộn trong bếp một chút, khóe miệng nhếch lên nụ cười thản nhiên:" Không vấn đề gì. Con gái, phải có chút cá tích mới thú vị!"
"Ôi chao, ai, ôi cha, cậu thật sự đã động tâm rồi sao?" Bên kia, vang lên tiếng cười đầy bỉ ổi của ai đó, nghe bề ngoài như có chút gì đó rất chói tai.
"Đúng vậy, giữ ở bên cạnh chơi đùa, ngược lại cũng không tệ lắm." Anh đem chân duỗi thẳng, nhớ lại hình ảnh hai người hôn nhau trong siêu thị, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.
"Được rồi, được rồi, tớ không nói lại được cậu, có chuyện gì thì nhớ nói lại với tớ, tạm biệt." Anh vội vàng tắt máy, Lãnh Vân Lâm giống như còn có thể từ ống nghe bên kia, nghe được tiếng phi cơ khởi động.
Đoán chừng là ở phi trường, làm ngôi sao cũng không dễ dàng, bay tới bay lui bốn phía rất gấp gáp.
Xử lý xong công việc, anh đứng người lên, liền nhìn vào trong bếp, bóng dáng kia vẫn đang còn rất bận rộn.
Đồ ăn của Mộ Thanh Vũ rất thanh đạm. Bởi vì thân thể không tốt, không thể ăn đồ ăn quá nhiều dầu mỡ, lần này cô làm canh rau xanh, rau xào thịt bò, cà chua trứng gà, đang còn nấu canh.
Trước mặt đã xong ba món đồ ăn, canh giống như đang còn tiếp tục nấu chín bên trong, chỉ cần đi đến nhà bếp là có thể ngửi thấy mùi thêm mê người của đồ ăn.
Thao tác của cô rất nhanh, bởi vì quá khứ bộn bề rất nhiều việc, về nhà một lần vẫn phải chăm sóc cho trẻ con, nên giúp có cô làm việc nhà rất nhanh nhẹn. Một món ăn rồi một món ăn, tuy nhiên hương vị cũng không thể nói, so với ngoài quán ăn nhiều vị, chẳng qua, giỏi ở việc nhà.
Không biết gì cái gì, nhìn thấy bộ dáng của cô vòng tới vòng lui trong bếp, mùi và khói của thức ăn bốc lên đập vào mặt, đem hình dáng của cô, mờ mịt bên trong làn khói, trước giờ anh chưa từng được trải qua.
Cha mẹ anh đừng nói là ngắm, từ nhỏ đã cãi nhau ra ở riêng. Mẹ dọn ra ngoài, chưa từng quản tới việc lớn lên của anh. Mà đại bá phụ cùng đại bá mẫu, mặc dù không tệ, nhưng vì do công việc bận rộn quá nhiều, gần như không làm qua công việc nhà.
Anh sống ở Lãnh gia, ăn rồi có người giúp việc làm đồ ăn. Về sau có bạn gái, nhưng những người đó, cũng là loại người mười ngón tay không dính nước, suốt ngày cùng anh ra ngoài chơi bời, làm sao lại rửa tay làm đồ ăn?
Bởi vậy, giờ phút này anh nhìn thấy Mộ Thanh Vũ bận rộn bên trong, bất tri bất giác, lại có một cảm giác không khí sinh hoạt của gia đình.
Giống như bận rộn một ngày dài, hết giờ làm việc chồng trở về nhà, trong phòng khách chờ vợ nấu bữa cơm tối!
Đi tới cửa, Mộ Thanh Vũ đanng bưng cà chua xào trứng đi ra ngoài, nhìn thấy anh đứng bên ngoài, cô hỏi lại một câu:" Anh nếm thử xem vị thế nào?"
Lãnh Vân Lâm nhìn cô một chút, môi đỏ lên bởi vì trong siêu thị bị anh hôn lên, có chút hơi sưng. Bất giác nhìn lên khuôn mặt, bởi vì được chăm sóc thường xuyên, lộ ra vẻ trắng hồng, khỏe mạnh tươi mát. Anh nhìn thấy cô cầm món ăn đi ra, tựa như bộ dáng hiền lành của người vợ, trong lúc nhất thời, lại có chút giật mình.
Một câu còn không kịp suy nghĩ, anh liền thốt ra mà nói:"Em đút cho anh."
"A?" Mộ Thnh Vũ có kỳ quái, nhìn lại một chút, lại nghĩ tới người con trai này đang kiêu ngạo, chống lại anh chính là làm khổ mình. Còn không cầm theo đũa, đành phải dùng tay bốc một miếng trứng, đưa đến bên miệng anh.
____________
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...