“Chị dâu!” Anh kinh ngạc kéo cửa kính xe xuống, đối phương như thể đã đợi ở đây từ trước.
Lần gặp lại Đỗ Nhất Minh này, cảm giác của Trần Khả Như đối với lần gặp trước đó là không giống nhau.
Không có sự giễu cợt và giọng điệu bóng bẩy, cả người trở nên trầm tĩnh, chính chắn hẵn ra.
Cô ấy ít nhiều cũng đã nghe nói về Đỗ Nhất Minh và Đào Cúc Vân, dù sao thì bệnh viện cũng có rất nhiều phụ nữ, rất dễ sinh chuyện thị phi, tình yêu không phân biệt đúng hay sai, sự trở ngại xung quanh nó cũng là thử thách cho tình cảm.
"Nhất Minh, sao cậu lại ở đây? Lúc trước Hoàng Việt cũng từng nói với chị rằng anh ấy đã lâu không gặp cậu, trông cậu có vẻ gầy đi."
"Chị dâu, tôi..."
Đỗ Nhất Minh phát hiện bây giờ trong miệng tràn ngập chua chát, cánh môi mấp máy nhưng đến một chữ cũng không thể nói ra, hầu kết trượt lên xuống, lông mày hơi động đậy:"Chị dâu, chúng ta nói chuyện một chút đi."
"Được."
Đỗ Nhất Minh không biết tại sao lại vô thức đi đến bệnh viện đa khoa An Tâm, trong lòng đều tràn ngập hình ảnh của Đào Cúc Vân, đúc là giống hệt như Đỗ Lan Anh nói, bị buộc phải quên đi người phụ nữ mình từng yêu là một chuyện vô cùng khó khăn.
Với sự chuẩn bị sẵn về mặt tâm lý, khi nghe Trần Khả Như báo tin Đào Cúc Vân đã từ chức và rời khỏi Nam Định vài tháng trước, mà Đỗ Lan Anh cũng đã biết chuyện từ lâu, nhưng cô ấy không dám nói với Đỗ Nhất Minh vì sợ anh ta không nghĩ thông thì bây giờ tận tai nghe thấy tin tức này, anh cảm thấy nó cũng không quá khó để chấp nhận.
Chỉ là trái tim có trăm nghìn vết thương này tưởng như đã tê dại ngờ đâu vẫn đang âm ỉ.
Đến nổi mỗi lần hít thở đều cảm thấy khó khăn.
Một lúc lâu sau, khuôn mặt tuấn tú và gầy gò của Đỗ Nhất Minh dao động, cố làm ra vẻ bình tĩnh hỏi: "Chị có biết cô ấy đi đâu không?"
Đôi mắt rất sáng của Trần Khả Như, dường như có một sức mạnh xuyên thấu, nhìn thẳng qua, tựa như sắp nhìn thấu linh hồn anh, Đỗ Nhất Minh chỉ cảm thấy mình không còn chỗ nào để trốn.
Trần Khả Như bình tĩnh lại giọng điệu, nói: "Cậu chắc chắn muốn biết? Cậu vẫn sẽ tiếp tục phạm phải sai lầm, hay là không do dự nữa?"
Trần Khả Như vẫn còn may mắn hơn một chút, ít nhất thì mẹ chồng Trần Ngọc Kiều của mình vẫn là người hiểu đại thể, thậm chí còn có chút đáng yêu.
Lúc đầu vì chuyện mình mang thai mà làm ra không ít chuyện, nếu thật sự gặp phải người chua ngoa đanh đá như Phan Thanh Hương, chỉ sợ rằng cô cũng kham không nổi.
Chẳng qua là tính cách của Lê Hoàng Việt và Đỗ Nhất Minh khác nhau.
Ban đầu Lê Hoàng Việt vì bảo vệ tình cảm của ba mẹ anh ấy mà làm nhiều chuyện tổn thương mình, nhưng anh lại dùng cách ngọc đá cùng nát làm tổn thương ba mẹ để xin lỗi và chuộc tội với mình.
Đỗ Nhất Minh là một người luôn vì đại cục, chính trực và mềm lòng.
Tính cách quyết định tấc cả.
Đỗ Nhất Minh nghe được lời này thì thực sự rơi vào trầm tư, lông mày anh nhẹ nhíu lại, đột nhiên thông suốt:"Chị dâu, cảm ơn, tôi biết mình nên làm gì rồi.
Thay tôi hỏi thăm anh Hoàng Việt nhé."
Trần Khả Như lộ ra vẻ nhẹ nhõm, tất nhiên là cô hy vọng rằng đôi tình nhân này cuối cùng sẽ thành đôi, Đỗ Nhất Minh và Đào Cúc Vân sẽ có một kết thúc tốt đẹp.
Đỗ Nhất Minh luôn là người đàn ông ôn hoà, anh ta có thể vì tình yêu mà bất chấp sống chết, vì đạt được thăng tiến mà làm việc cả ngày lẫn đêm.
Chỉ cần anh ta muốn thì tấc cả đều có thể làm tốt, chỉ cần anh ta không muốn thì cho dù mười đầu trâu cũng không kéo nổi.
Giẫm lên vết xe đỗ?
Tiếp tục kiên trì?
Không, thứ anh ta muốn là toàn vẹn cả đôi đường.
Ở thành phố Nam Định, chỉ cần có tiền, nếu bạn cần điều tra một người thì quả là một chuyện cực kỳ dễ dàng.
Nhưng Đỗ Nhất Minh không chờ được nữa, bây giờ anh vẫn chưa đủ trưởng thành, chưa đủ trầm ổn mới làm tổn thương tới Đào Cúc Vân, chỉ có làm cho mình trở nên mạnh mẽ, khi trở thành một người mà gặp sóng gió cũng không lay động, nắm được tấc cả trong tay thì mới có một cuộc sống đúng nghĩa nhất.
Đây không phải là lần đầu tiên Đỗ Nhất Minh trở lại làm việc chăm chỉ, nhân viên của Công ty Đỗ Trí Quốc nhìn riết cũng thành quen.
Mọi người đều cảm thấy đây là một chủ đề tán gẫu nóng hổi, trong phút chốc cảm thấy rất mới mẻ.
Con ông chủ, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.
Những công ty lớn không phải đều giống như vậy sao?
Tuy Đỗ Nhất Minh có năng lực, nhưng anh lại quá tùy hứng.
Lúc đầu khi Lê Hoàng Việt mất đi vợ, cũng sa sút tinh thần như vậy nhưng anh cũng không quên công việc.
Vì vậy Đỗ Trí Quốc mới không dám giao toàn bộ công ty cho anh, vẫn còn có chút chần chừ.
Đỗ Nhất Minh ý thức sâu sắc được trước đây bản thân ngây thơ như thế nào, anh thầm thề trong lòng kiếp này sẽ không bao giờ để mình càng sống càng ấu trĩ như vậy nữa, anh cần phải học cách trưởng thành.
Thời gian trôi qua như nước chảy, yên tĩnh đến nỗi làm người ta hoang mang.
Ít nhất thì Phan Thanh Hương cảm thấy chính là như vậy.
Đỗ Nhất Minh nhìn thì cảm thấy bình thường, qua một trận ốm đau ngược lại làm cho anh thay da đổi thịt.
Cần cù, khiêm tốn, hiếu thảo...nếu như đây là giả vậy thì lớp mặt nạ của anh cũng quá chân thực rồi.
Điều khó hiểu nhất chính là Đỗ Nhất Minh lại chủ động nhắc đến cô gái ngày trước mình cho nó xem mắt? Nếu như thích hợp thì trực tiếp kết hôn luôn, dù sao thì tuổi nó cũng không còn nhỏ.
Khi nói lời này, Đỗ Nhất Minh cười một cách nhàn nhạt, nhưng lại làm cho Phan Thanh Hương hoảng sợ.
Bởi vì xem như thế nào cũng cảm thấy quá giả dối.
Phan Thanh Hương làm sao dám giới thiệu cho nó gặp đây, pần trước Nguyễn Lan Quỳnh đến đây có nhìn Đỗ Nhất Minh từ xa một lần.
Vẻ ngoài ốm yếu và đau khổ đó không làm cho anh ta tăng lên vẻ si tình mà ngược lại còn làm cho người ta sợ hãi.
Trong lòng Nguyễn Lan Quỳnh nhà người ta cảm thấy bị ám ảnh đó, loại đàn ông mắc bệnh si tình kiểu này thật quá đáng sợ thậm chí còn có chút cực đoan.
Lúc trước Nguyễn Lan Quỳnh đối với Đỗ Nhất Minh có ấn tượng không tệ, đó là lúc trước thôi, bây giờ thì khác rồi.
Hơn nữa Nguyễn Lan Quỳnh là tiểu thư đài cát, vốn dĩ là chọn đến chọn đi, lựa chọn mãi cho đến vài năm trước, không thể chờ đợi một người không biết chính xác có khả năng hay không như Đỗ Nhất Minh, cho nên đã quay sang xem mắt với một người đẹp trai tài giỏi môn đăng hộ đối khác, chỉ sợ là đã sắp kết hôn rồi.
Không chỉ có những người trẻ tuổi mới kết hôn, khi ngày nghỉ lễ một tháng năm sắp đến, Đỗ Trí Quốc bất ngờ tuyên bố kết hôn, khiến cho Đỗ Nhất Minh, Phan Thanh Hương và Đỗ Lan Anh đang ở nước ngoài bất ngờ.
Tâm trạng của Phan Thanh Hương lại càng thêm tồi tệ.
Bạn nghĩ mà xem, chồng mình lại muốn kết hôn lần thứ hai, đối với người vợ đầu tiên mà nói thì đây là điển hình cho việc người thứ ba lên thượng vị.
Bạn bè của bà ấy và Đỗ Trí Quốc về cơ bản là giống nhau, vì vậy khách và bạn bè được mời cũng giống nhau.
Không ít người tỏ ra kinh ngạc, Đỗ Trí Quốc lại có thể rất ngớ ngẩn và táo bạo như vậy, dám ly hôn vợ để cưới một cô gái non tơ.
Phải biết rằng những người có tiền bây giờ đầu óc đều rất nhanh nhạy, ở bên ngoài nuôi thêm bà tư bà năm, nhưng trong nhà vẫn mặn nồng với vợ, bên ngoài thì ăn chơi thế nào cũng được, cá và tay gấu đều đạt được, như vậy mới gọi là hoàn mỹ.
Có rất ít người nói muốn cưới thêm vợ bé.
Nói không chừng ông ta còn muốn sinh thêm con nữa.
Theo nguồn tin đáng tin cậy, người vợ thứ hai của Đỗ Trí Quốc trẻ hơn Đỗ Nhất Minh nhiều tuổi.
Đỗ Nhất Minh được mời đến dự tiệc cưới, Đỗ Lan Anh cũng từ nước ngoài vội vã trở về, hai anh em chào hỏi nhau, mấy tháng rồi không gặp, thật sự rất nhớ nhau.
Hai người nói chuyện và cười đùa, không có gút mắc, như thể họ đã trở lại quá khứ, và hai người họ đều ngầm ăn ý không nói về chuyện Đào Cúc Vân.
Đỗ Lan Anh luôn cảm thấy anh cả của mình đã thay đổi.
Cô không thể nói cụ thể được anh đã thay đổi ở chỗ nào, chỉ đành lắc đầu cho qua.
Bây giờ anh cả đã ổn, đã đến lúc phải thoát ra khỏi cái bóng của Đào Cúc Vân, không còn phải luôn than ngắn thở dài về bản thân, ngày còn dài, tuổi vẫn còn trẻ.
Không phải nên sống như vậy sao?
Trong tiệc cưới, khi Đỗ Trí Quốc mang theo cô gái trẻ với cái bụng hơi nhô cao xuất hiện, vẻ mặt của hai anh em không tốt lắm, nụ cười trên mặt đều cứng lại.
Đỗ Trí Quốc là người cũng gần sáu mươi tuổi rồi, già lại có con, những vị khách tại hiện trường không nóu trực tiếp, cũng không đề cập tới chuyện riêng tư của người khác,một ông chủ với hình tượng cao đẹp, một đời anh minh, tấc cả đều bị hủy hoại cũng bởi hành động theo cảm tính.
Tuy nhiên, bản thân ông ấy không hề bị ảnh hưởng gì, sắc mặt ửng hồng, cảm thấy mình trẻ ra mấy tuổi.
Vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ như vậy, dù sao Đỗ Trí Quốc đã hạ Quyết tâm, với lại ông đã ở tuổi này, cũng không ai quảng ông cả.
Sau đó, Đỗ Nhất Minh biết được lý do khiến Đỗ Trí Quốc kết hôn nhanh chóng như vậy tất nhiên là vì đứa con thứ ba trong bụng.
Ước chừng người phụ nữ này rất có thủ đoạn, làm sao có thể mê hoặc Đỗ Trí Quốc đến thần hồn điên đảo, không tiếc giá nào mà cưới cô ta?
Vào thời khắc mấu chốt nhất của tiệc cưới, một vị khách bất ngờ xuất hiện.
Ánh đèn trong hội trường tiệc cưới vì để tạo nên hiệu quả cho nên mờ mờ ảo ảo, vì vậy, người phụ nữ trung niên từ từ đi tới trên thảm đỏ trở thành tiêu điểm của buổi tiệc.
Nhiều người tinh mắt đã nhận ra đó là Phan Thanh Hương.
Ngày đó, Phan Thanh Hương mặc một bộ sườn xám màu đỏ, dáng người cũng được duy trì rất tốt, đầy đặn và tinh xảo, bởi vì trang điểm, tóc cũng tạo kiểu, tạo cho người ta cảm giác như một người đẹp đã qua thời xuân sắc.
Tuy nhiên, ánh mắt quá kinh hãi, ít nhất đám đông ở hàng ghế đầu cũng phải bàng hoàng trước luồng sát khí dữ dội của Phan Thanh Hương.
Đỗ Trí Quốc đứng trên bục cao, tay ôm người vợ trẻ mới cưới, khoảnh khắc nhìn thấy Pan Su, ánh mắt anh vẫn không tránh khỏi co quắp lại.
Bà ấy đến làm gì?
Mặc một chiếc váy đỏ, rõ ràng Phan Thanh Hương đang muốn đối đầu với cô dâu, nói rõ rằng bà ta đến đây là để náo loạn.
Đỗ Trí Quốc cũng đã có sự chuẩn bị, ông lạnh lùng này nên quay mặt về phía an ninh xung quanh, sẵn sàng mời người ra ngoài bất cứ lúc nào.
Đỗ Trí Quốc đang rất không vui.
Hai nhân viên bảo vệ ở cửa đã xảy ra chuyện gì vậy? Không phải ông đã nói qua rồi sao, đừng để Phan Thanh Hương đi vào, nhưng...!
Tổng cộng hai bên có bốn vệ sĩ đã sẵn sàng chờ hành động, như thể trong một giây tiếp theo, họ sẽ có thể lao tới, xông lên và bắt lấy bà ta.
Đỗ Nhất Minh cũng đứng dậy nhưng không ngờ động tác của Phan Thanh Hương quá nhanh, ba ta bước lên bục cao và đá vào bụng cô dâu.
Tiếng gào thét chói tai vang vọng khắp nơi, bầu không khí xung quanh ngay lập tức trở nên yên tĩnh hơn nhiều.
Đỗ Trí Quốc tát thẳng một cái vào mặt Phan Thanh Hương, nói tóm lại là cảnh tượng khá hỗn loạn, hai anh em đứng hình một lúc rồi bước tới giúp thuyết phục họ đi, nếu không Đỗ Trí Quốc nhất định sẽ phát điên mất.
Đứa con trong bụng vợ của Đỗ Trí Quốc đã không còn nữa.
Dù đã được đưa đến bệnh viện từ sớm nhưng vẫn không cứu được.
Phan Thanh Hương cười khúc khích, khanh khách khanh khách, tiếng cười làm da đầu người ta tê dại, nổi hết da gà.
Trong cơn tức giận, Đỗ Trí Quốc cảm thấy khó chịu nên đã khởi kiện Phan Thanh Hương, vài ngày nữa là phiên tòa sắp bắt đầu.
Dù cho hai anh em Đỗ Nhất Minh và Đỗ Lan Anh có ra sức thuyết phục thế nào cũng vô dụng, Đỗ Trí Quốc đã hạ quyết tâm, cũng không sợ xấu hổ mất mặt chút nào nữa.
Lần này, Đỗ Trí Quốc thực sự bối rối, rắc rối lớn đến mức là trò cười cho người khác, làm chủ đề nói chuyện trên bàn cơm nhà người ta.
Kết quả của vụ kiện như thế nào đã sớm không còn quan trọng, cuộc hôn nhân của Đỗ Trí Quốc cũng chưa kết thành, hai người đối mặt nhau trên toà, tranh chấp đối chất.
Phan Thanh Hương không bị kết án bất kỳ hình phạt nghiêm trọng nào, nhưng bà ta bị giam trong đồn cảnh sát vài ngày.
Gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra, Đỗ Trí Quốc và Phan Thanh Hương dường như đã già đi vài tuổi.
Về cơ bản Đỗ Trí Quốc đã giao lại tấc cả công việc của công ty cho Đỗ Nhất Minh.
Vào cuối tuần, Đỗ Nhất Minh đến thành phố Hồ Chí Minh để đi công tác..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...