Linh Tử vỗ bả vai anh ta, nói: “Lo việc tang trước đi.”
Nghĩa tử là nghĩa tận. Mấy người chúng tôi vẫn tạm thời đứng sang một bên. Có điều người tới viếng tang lễ thật sự cũng không nhiều lắm, 10 giờ đã bắt đầu đưa tang.
Mọi người vừa đi, người ở lại trông nhà chính là người mà người đàn ông kia gọi là anh Đường.
Người đàn ông kia hẳn đã dặn dò anh Đường cho nên anh Đường cũng không khiến chúng tôi khó xử, đưa chúng tôi mỗi người một bao lì xì nhỏ. Cũng là phong tục đám ma ở nơi này.
Linh Tử lấy ra la bàn, bắt đầu xem phong thủy cho ngôi nhà, miệng nói: “Vừa rồi quên hỏi thi thể có được buộc lại không, đừng để một hồi lại xảy ra chuyện.”
Tổ Hàng dùng phương pháp của mình để xem cho ngôi nhà này.
Loại nhà ở nông thôn, có một cái sân rộng, bên phải có một nhà trệt. Bên trái là phòng bếp cùng WC, đối diện cổng là chuồng gà.
Loại cách cục này, dù tôi chưa bài bàn thì tôi cũng biết không tốt. Sao từ cổng vào sân lại thẳng tới chuồng gà được.
Tổ Hàng khép lại 3 ngón tay, dùng để tính cửu cung thay la bàn, Linh Tử bên này vừa ngẩng đầu lên muốn nói thì anh ấy đã nói: “Cung Tốn ở bên kia, là WC.”
“Cung Tốn chính là con dâu nhà bọn họ.” Tôi nói.
“Cung Cấn là chuồng gà, cung Đoái là cổng vào sân.”
Linh Tử đi về phía chuồng gà: “Gà ở đây hẳn cũng không tốt. Không cần tính cũng có thể cảm giác được, mùi hôi nồng nặc.”
Chu Gia Vĩ che mũi lại: “Có lẽ mấy hôm nay nhà người ta không có thời gian dọn.”
Anh Đường ở một bên nói: “Chuồng gà nhà bọn họ vẫn luôn không tốt. Mấy năm nay có nuôi gà vài lần nhưng số sống được còn chưa đủ cho nhà ăn. Đều là gà bị bệnh, chết rất nhiều.”
Tổ Hàng nói với Linh Tử: “Bài bàn xem đi.”
Linh Tử bận rộn một lúc, rồi nói: “Thủy Khẩu không tốt. Ngũ hoàng nhị hắc chảy qua cả nhà.”
“Thủy Khẩu?” Tôi thấy lạ, trước kia Tổ Hàng đưa tôi đi xem nhà rất ít khi nói đến từ này.
“Đúng vậy, Thủy Khẩu. Mở cửa sổ bên kia ra là có thể thấy biển hiệu cửa hàng treo bên kia, đều là thấy Thủy Khẩu*.” Linh Tử nói, “Nhà này vào ở sẽ không có mấy người được bình an. Nhìn hiện tại xem, cửa nát nhà tan. Đều là cấu trúc bên trong ngôi nhà không tốt.”Anh Đường nói: “Nhà ở nông thôn không phải đều xây tùy tiện như vậy sao?”
“Cho nên đã xảy ra chuyện. Cung Tốn ở bên kia nên sửa lại, WC gì đó đều đang ở đường chữ thập. Nhà sao có thể chia như vậy? Như vậy chia đôi tất cả các cửa, chia đôi cửa phòng bếp, cửa WC. Bên này lại là Thủy Khẩu, trong nhà mỗi ngày đều ngửi mùi của WC, tâm tình có thể tốt sao? Có thể không bực bội xảy ra chuyện.
Anh Đường không nói gì, chỉ thở dài một cái.
(*Đoạn Thủy Khẩu này Sant tìm tài liệu tiếng Việt không có, chỉ thấy nhắc tới “nước” thật chứ không phải kiểu hướng cửa sổ thế kia, thôi cứ dịch theo chữ mọi người nhé)
Tổ Hàng nói: “Tới phòng nữ quỷ xem đi.”
Anh Đường chỉ vào bên trong nhà, tôi đi tới bên đó.
Khi đẩy cửa phòng ra, tôi kinh sợ. Phòng rất lớn, hẳn là do hướng nên trong phòng không có ánh mặt trời chiếu vào, có một mùi máu tươi nồng đậm đã bắt đầu phân hủy. Trên giường ở bên trái còn có một mảng vết máu lớn. Vết máu này vậy mà vẫn chưa có ai xử lý.
Mặt Chu Gia Vĩ đã trắng xanh, kéo tôi lại, nói nhỏ: “Hai chúng ta đừng đi vào, nhìn đã thấy sợ.”
Tôi rút tay về, cười gượng: “Ha ha.”
Ngay lúc này Tổ Hàng kéo tay tôi, để tôi tới gần anh ấy một chút.
Linh Tử hắt xì một cái, nói: “Âm khí rất nặng, thật lạnh.” Anh ta cũng lấy ra một sợi chỉ đỏ.
Nhưng lúc này Tổ Hàng không để anh ta làm mà nói: “Cậu đưa Khả Nhân ra ngoài chờ đi. Cô ta đã hại mạng người. Siêu thoát cho cô ta là không thể. Để cho tôi.”
Linh Tử do dự nhìn Chu Gia Vĩ bên kia đang đứng xem, rồi tiến lại gần Tổ Hàng nói thầm gì đó. Tổ Hàng vẫn kiên trì nói: “Tôi biết, mọi người đi ra ngoài trước đi. Cô ta vừa lúc phù hợp.”
“Phù hợp?” Linh Tử kêu lên kinh ngạc, sau đó do dự một chút rồi vỗ lên bả vai anh ấy, quay sang chỗ chúng tôi, nói: “Đi thôi. Chúng ta ra ngoài một chút. Rượu trắng hẳn cũng có phần cho chúng ta.” (Rượu trắng: bữa cơm đám tang.)
Tôi nghi hoặc, cũng có chút bất an. Thấy tôi không di chuyển, Tổ Hàng còn nói thêm: “Cứ ra ngoài trước đi.”
Tôi xoay người rời đi. Bởi vì tôi nhận ra vẻ hung ác trong mắt của Tổ Hàng. Ánh mắt này của anh ấy, ngay cả khi đối mặt với Ngụy Hoa thì tôi cũng không thấy. Tôi biết Tổ Hàng trở về lần này đã có rất nhiều thay đổi, nhưng tôi lại không có cách nào giúp anh ấy. Giống như hiện tại, tôi chỉ có thể tạm thời đi ra ngoài.
Cửa phòng đột nhiên đóng lại.
Chu Gia Vĩ kêu lên: “Nó… nó tự đóng lại. Khúc Thiên ở bên trong không sao chứ?”
Tôi nhìn anh ta một cái, tôi biết cửa là do Tổ Hàng đóng lại. Biện pháp anh ấy đối phó với quỷ kia hẳn là trực tiếp ăn.
Lần trước chuyện ở nhà Y Y, anh ấy còn cố tình giấu giếm thực lực của mình, đi làm pháp sự. Nhưng hiện tại anh ấy không diễn trò mà trực tiếp đóng cửa ăn quỷ.
Tôi nói nhỏ: “Anh ấy thay đổi rồi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...