Lòng vòng theo ông bác kia một hồi liền đến trước cổng một ngôi nhà. Tôi thấy cách cổng chừng mười mét có một rặng trúc xanh tươi, nhịn không được nói: “Trúc ở đây thật đẹp, trước cửa nhà có gió thổi trúc thanh, rất nên thơ.”
Khúc Thiên cười lạnh, nói: “Đó là dùng để ngăn sát khí từ góc nhọn của ngôi nhà đằng kia. Đây là một cách, nhưng chỉ để cầu bình an chứ không phải cầu tiền tài.”
“À ha, không nhận ra cháu còn am hiểu cái này.” Ông bác kia nói.
“Hiểu chút ạ.” Khúc Thiên nói, rồi đi theo bác kia vào nhà.
Ông bác kia nói: “Thôn Sầm Gia kia vốn dĩ chính là một phong thủy thế gia, sau không biết vì chuyện gì, có lẽ do mâu thuẫn trong giới, toàn bộ người trong thôn trong một đêm đều chết hết. Nghe nói bên trong tất cả đều là quỷ, từ chỗ chúng tôi ở đây, đôi khi vào buổi tối có thể thấy có ánh sáng ở trong thôn.”
Vào trong nhà ăn cháo, tôi chỉ lo ăn. Từ sáng sớm đã đói bụng, hơn nữa ngồi trên chiếc xe ba bánh kia thật sự không thoải mái.
Khúc Thiên lại nghe được một ít thông tin. Rằng đi vào trong thôn Sầm Gia kia phải đi ra trước khi trời tối, nếu không thì cơ bản đều sẽ chết ở bên trong, nếu không chết thì cũng sẽ bị điên.
Khúc Thiên chỉ hơi hơi mỉm cười, không nói gì.
Nhà này chỉ có ông bác cùng vợ mình ở, cho nên mọi thứ đều rất đơn giản. Lúc này vợ ông không ở nhà, chỉ có một mình ông nên cứ lảm nhảm nói rất nhiều.
Nghe ông ấy nói xong thì đã tới 3 giờ chiều, Khúc Thiên nói muốn vào thôn thì ông bác liền can ngăn: “Hay ngày mai hãy đi, giờ đã muộn rồi, lúc đi ra có khi trời đã tối.”
Khúc Thiên chỉ cười cười, đem 20 đồng đặt lên trên bàn.
Tôi đi phía sau anh ta, nói: “Này, hay là chúng ta ở lại đây một đêm đi.”
Khúc Thiên sau khi đi xa khỏi ông bác kia một lúc mới nói: “Cô cho rằng ông già kia thật sự muốn giữ chúng ta ở lại sao? Mấy năm nay người tới thôn kia tìm quỷ có rất nhiều, bọn họ ở thôn này liền dựa vào việc cung cấp ăn uống, dừng chân nghỉ trọ để kiếm tiền. Ông ta nói với chúng ta nhiều chuyện như vậy chính là để chúng ta ở lại nhà ông ta một đêm, ông ta sẽ có thêm tiền.”
Về lý do này, quả thật tôi không nghĩ tới.
Từ thôn này tới thôn cũ kia khá xa, hơn nữa không phải đường bê tông mà là đường đất. Có điều trên đường đất này lại không có chút lầy lội nào, không hề giống thôn vừa rồi.
“Nơi này không mưa à?” Tôi tò mò hỏi.
“Bên ngoài mưa rất to thì mới có nước lọt vào được.”
“Nơi này thật sự có quỷ sao?”
Tôi hỏi khiến Khúc Thiên cau mày, anh ta im lặng một chút mới nói: “Không phải.”
“Đây là nhà anh?”
“Đúng vậy?”
“Lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Anh ta không trả lời tôi mà ngồi xổm xuống xem xét một cục đá được che bởi miếng vải đỏ. Có cơ quan!
“Không phải, nơi này không phải… Thầy phong thủy kia đã thay đổi nơi này.”
Tôi không hiểu lắm, đi theo anh ta len qua những ngôi nhà xây bằng gạch xanh, vòng vài vòng, tới bốn giờ rưỡi mới tới một cây đa cổ thụ.
Phía dưới cây đa cổ thụ có mấy khối hình trụ có hoa văn bên trên, khối hình trụ này dường như được làm bằng giấy.
Tôi cúi xuống nhặt một khối để xem loại giấy này, còn chưa kịp hỏi đây là cái gì thì Khúc Thiên đã nói: “Đấy là da người.”
Da người? Tôi hóa đá, toàn thân cứng đờ.
Khúc Thiên đang xem xét cái miếu ở dưới gốc đa, quay đầu liếc mắt nhìn tôi một cái, nói: “Còn không ném đi, định lấy làm kỷ niệm?”
Lúc này toàn thân tôi đã lạnh run, đem vứt đám da người kia đi. Sau đó lau lau mấy ngón tay vào quần áo mình: “Sao lại có da người ở đây? Đã vậy lại còn… rất nhiều.”
Tôi nhìn đống da người trên mặt đất kia, có lẽ là toàn bộ da của một người.
Khúc Thiên nói tôi sẽ thấy xa lạ đối với thế giới của anh ta, khiến tôi cũng biết tôi và anh ta tuyệt đối không phải là người ở cùng một thế giới. Anh ta nói với tôi, da người kia là đến từ một đạo pháp có tên là nhân thuế*. Dùng dương khí tu luyện Điêu long đại lương**, tu luyện để dương khí dính vào người, cứ như vậy tiếp tục sẽ lột được cả tầng da, khiến cho người ta trẻ mãi cả đời. Đây có thể gọi là một đạo pháp khiến người ta trẻ mãi không già. Nhưng hậu quả cũng rất tàn nhẫn, một khi đã lột một lần thì cả đời đều phải làm như vậy, nếu không sau khi hiệu lực mất đi thì trong nháy mắt sẽ biến thành già.
*nhân thuế: người thoát xác giống như ve sầu thoát xác.
**Điêu long đại lương: Từ này trong truyện gặp nhiều lắm mà mình không tra rõ nghĩa được, để yên vậy nhé.
Chờ đến khi tôi thoát được sự khủng bố bởi chuyện da người kia, nhìn tới ngôi đền phía trước, một quả cân đã bị cạy ra, phiến đá bị dịch sang một bên mở ra một lối đi, anh ta cầm đèn pin chuẩn bị đi xuống.
==
Sant: Những truyện kiểu này có nhiều từ mới, nhiều thứ phải tìm hiểu nên tốc độ dịch hơi chậm nha mọi người. Mình sẽ cố gắng cách ngày sẽ có chương mới:3.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...