PN Cổ đại 2.3
Thành hôn được một năm, Lục Gia Ninh cố ý báo nhà bếp làm thêm vài món ngon, y muốn chúc mừng cùng Thẩm Yến Quân.
Thẩm Yến Quân có tâm sự riêng, uống hai chén cũng dụ dỗ Lục Gia Ninh cùng uống.
Trên gương mặt trắng nõn của Lục Gia Ninh dần nổi lên màu hồng hồng vì men say, Thẩm Yến Quân nhìn đôi môi ướt át của y, lỡ miệng:
“Ninh Ninh, ta muốn một đứa con.”
Men rượu làm hỏng não, một người rất sáng suốt cũng không thể suy nghĩ bình thường được.
Đến khi nhìn thấy hai má hồng của Lục Gia Ninh biến thành màu trắng bệch hắn mới nhận ra mình nói sai.
Ninh Ninh chưa nói cho hắn biết y có thể mang thai, bây giờ hắn nói chuyện này, thứ mẫu vẫn có ý định nhét thê thiếp cho hắn, hắn lập tức tỉnh táo.
Hắn vừa mở miệng định giải thích, lại thấy Lục Gia Ninh miễn cưỡng cười một cái, ra hiệu:【Nếu chàng thích cô nương nào thì nạp vào đi.】
Nghe y nói như vậy, lửa giận và men rượu thiêu cháy lý trí của hắn.
Rõ ràng là hắn nói sai, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy Lục Gia Ninh không quan tâm đến mình, Lục Gia Ninh muốn hắn nạp thiếp.
Thẩm Yến Quân tức giận nốc nốt cốc rượu dở, ném xuống đất, quay người đạp cửa rời đi.
Hắn quá tức giận nên không hề quay lại nhìn Lục Gia Ninh lấy một lần.
Nếu hắn quay lại sẽ thấy Lục Gia Ninh đang tái mặt ngây người ngồi đó, hai mắt ầng ậc nước, răng cắn chặt môi dưới không để mình bật khóc, tay y nắm chặt, móng tay ghìm rách lòng bàn tay, máu chảy tí tách xuống đất.
Dường như Lục Gia Ninh không thấy đau, y chỉ ngơ ngác nhìn chằm chằm theo hướng Thẩm Yến Quân.
Lâm Phù cứ tưởng đêm nay sẽ suối chảy thành sông, nghe thấy tiếng động vội vàng chạy tới.
Nàng đau lòng nhìn môi và tay Lục Gia Ninh chảy máu, dụ dỗ mãi y mới thả lỏng người, nàng lại ôm y vào lòng, Lục Gia Ninh không nhịn được khóc nấc lên.
Lâm Phù giúp y rửa mặt, bôi thuốc, dỗ y ngủ, đợi ngày hôm sau mới hỏi chuyện.
Lâm Phù biết nguyên nhân, nhưng lại không thể nói thẳng cho Lục Gia Ninh, chuyện này nên để hai người tự giải quyết thì hơn.
Nàng chỉ đành khuyên Lục GIa Ninh đừng nghĩ nhiều, đợi Thẩm Yến Quân về cùng nhau nói chuyện.
Nhưng lần này Thẩm Yến Quân đến nhà bạn tận ba ngày, hắn bình tĩnh lại rồi, sai Giang Thần về nhà thăm dò tình hình của Lục Gia Ninh.
Giang Thần đương nhiên sẽ đến hỏi Lâm Phù, Lâm Phù nhớ đến vết thương của Lục Gia Ninh là lại đau lòng, trút hết lửa giận lên đầu Giang Thần, miêu tả kĩ càng dáng vẻ của Lục Gia Ninh khi ấy.
Mà tình trạng của Thẩm Yến Quân cũng chẳng tốt hơn là bao, Giang Thần cố hết sức biện giải thay công tử nhà mình, hai người vì chủ tử mà cãi cọ mấy câu, rồi lại chạy về khuyên nhủ chủ tử của mình.
Lâm Phù biết tối nay Thẩm Yến Quân chắc chắn sẽ về, định đến báo cho Lục Gia Ninh luôn.
Nhưng nàng chợt nhớ ra gì đó, chạy về phòng mình tìm vũ khí bí mật nàng đã chuẩn bị cho Lục Gia Ninh.
Nàng đỏ mặt nghĩ ngợi nửa ngày, nếu không phải nàng coi Lục Gia Ning là đệ đệ, một nha đầu chưa ra khỏi cửa như nàng sao lại nhờ người mua thứ này chứ!
Lâm Phù cầm đồ đưa cho Lục Gia Ninh, nói cho y biết đêm nay Thẩm Yến Quân sẽ về, dặn y phải học thật kĩ, lại cổ vũ y, sau đó ném một quyển sách và một chiếc hộp nhỏ cho y, chạy đi.
Chờ Lâm Phù đi rồi, Lục Gia Ninh mới lật ra sách mà Lâm Phù chuẩn bị cho y, ngồi trên giường lật vài tờ.
Mặt y đỏ bừng, quẳng nó ra góc giường.
Trên đó gần như không có chữ, tất cả đều là tranh vẽ, hai nam nhân trên giường chồng lên nhau, cá nước vui vầy.
Một lát sau, Lục Gia Ninh lại yên lặng bò đến góc giường, đỏ mặt mở sách ra..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...