Chồng Mới Rất Hoàn Hảo


CHƯƠNG 351: BỌN HỌ KHÔNG GIỐNG NHAU


Dịch giả: Luna Wong


Nghe được Úc Khoảnh nói, hai người dừng động tác lại.


Nhãn thần của Đoan vương sáng lên nhìn chằm chằm Mục Trần Tiêu, hơi thở dốc: “Ta còn tưởng rằng ngươi hoàn toàn quên hết công phu quá khứ rồi chứ, hôm nay nhìn, tựa hồ vừa tìm được môn đạo cho mình?”


“Hôm nay hai chân không thể đi lại, chỉ có thể hạ công phu trên tay, trái lại tìm được chút lộ số, còn đang không ngừng luyện tập.”


“Thật tốt quá, tối hôm nay ta mở hai vò rượu ngon, chúng ta uống một bữa thật máu, ăn mừng một chút thế nào?” Trong lòng Đoan vương cực kỳ cao hứng.


Ban đầu ở trong quân, hắn đã từng được Mục Trần Tiêu giúp đỡ, cũng đã từng được Mục Trần Tiêu giáo huấn, tình nghĩa huynh đệ giữa hai người bọn họ, có thể nói chính là một đường cãi nhau ầm ĩ càng ngày càng sâu.


Sau khi hồi kinh, lần đầu tiên gặp được Mục Trần Tiêu ngồi ở xe lăn, hắn còn đau lòng hồi lâu, hôm nay tốt rồi, biết được Mục Trần Tiêu cũng không có chán chường, ngược lại bắt đầu luyện tập công phu trên tay, chỉ cảm thấy tất cả lo lắng vốn có đều hóa thành vui sướng.


Mục Trần Tiêu hơi lắc đầu: “Không được.”


“Làm sao vậy?”


Mục Trần Tiêu nhìn Hứa Vân Noãn, nhãn thần cực kỳ mềm mại: “Cô nãi nãi giúp ta chuẩn bị dược thiện điều dưỡng thân thể, đoạn thời gian này cấm rượu, nên không uống được.”



Hắn có cô nãi nãi quản, Đoan vương thì sao?


Cho nên, bọn họ không giống nhau!


Đoan vương hơi nghẹn, hoạt động cổ tay bị Mục Trần Tiêu trảo đau : “Ta mới bị ngươi đả thương, cũng cần dược thiện của Hứa cô nương giúp đỡ điều dưỡng một chút.”


Mục Trần Tiêu không nghĩ tới Đoan vương còn chưa chết tâm với dược thiện của cô nãi nãi nhà mình, không khỏi lạnh lùng phủi hắn một mắt.


Đoan vương không thèm để ý lãnh ý trong ánh mắt hắn chút nào, ngược lại tiếu ý doanh doanh nhìn phía Hứa Vân Noãn: “Hứa cô nương, ta đều bị ngươi và Trần Tiêu khi dễ hai ngày, mỗi buổi tối về tẩy trừ ấn ký giấy dán, đều phải thay hai ba chậu nước, hơn nữa vừa rồi Trần Tiêu còn tổn thương ta, nên vô luận như thế nào ngươi đều phải cho ta một phần dược thiện nếm thử.”


Tiếu ý trong ánh mắt của Hứa Vân Noãn tràn đầy: “Nếu Đoan vương điện hạ muốn nếm thử, vậy buổi tối ta làm thêm một ít.”


Đoan vương điện hạ hướng Mục Trần Tiêu ném một nhãn thần đắc ý, phòng bị hắn thì thế nào, cũng bị hắn chờ được cơ hội?


“Như vậy làm phiền Hứa cô nương.”


“Đoan vương điện hạ không cần khách khí như vậy.”


Dù sao, đây chính là con cọp bản thân muốn mượn uy phong nha, thế nào đều phải cho một chút thù lao đúng chứ?



Lúc buổi tối, Đoan vương rốt cục được như nguyện nếm được dược thiện của Mục Trần Tiêu.


Hai ngày này luôn luôn ở trên thuyền, dù cho có bài diệp tử và Đoan vương điện hạ để giải buồn, cũng không nhịn được để người cảm thấy có chút tâm phù khí táo, nên Hứa Vân Noãn chế biến cháo bách hợp hạt bo bo có thể để người bình tâm tĩnh khí.


Cháo nấy cực kỳ thơm, lại ăn kèm với kim ngân hoa trộn lạnh, uống một ngụm cháo, lại ăn một chút rau trộn, khai vị lại sướng miệng.


Sau khi Đoan vương uống xong, không khỏi sách sách lưỡi: “Khó trách ngươi gần đây khôi phục nhanh như vậy, nguyên lai là được Hứa cô nương chiếu cố như vậy.”


Ngữ khí của hắn chua chát, luôn cảm thấy dị thường ngưỡng mộ.


Hắn lén lút nhìn Hứa Vân Noãn một chút, lại nhìn khóe môi cong lên của Mục Trần Tiêu, kỳ thực, huynh đệ và cô gia gia(ck bà nữ chủ), cũng không tương kém bao nhiêu không phải? Không bằng quay đầu lại tìm mẫu phi thương lượng thêm?


Mục Trần Tiêu không biết tâm tư của Đoan vương chút nào, nếu là biết, sợ rằng cháo trong tay đều có thể trực tiếp đổ lên trên đầu của hắn.


Đoan vương tựa hồ cảm thấy có chút chột dạ, không có lôi kéo Mục Trần Tiêu hồ đồ nữa.


Sau khi trời tối, đội thuyền chậm rãi cặp bờ, đã ở trên nước ba ngày, lúc này có thể ở một quận thành gần đó nghĩ ngơi và hồi phục.


Sớm đã có người đặt xong khách sạn rồi, Hứa Vân Noãn theo Mục Trần Tiêu cùng xuống thuyền, thanh âm bên tai thoáng cái liền ồn ào.



Trên bến tàu người đến người đi, từng người một tươi cười rạng rỡ, tiếng rao hàng hai bên đường nối liền không dứt, cảnh tượng nhất phái vui sướng hướng vinh.


Bookwaves.com.vn

Hứa Vân Noãn nhìn ngọn đèn dầu sáng sủa chung quanh, trong ánh mắt mang theo hứng thú dạt dào: “Ven đường đã trải qua không ít bến tàu, nhưng chưa bao giờ có một chỗ náo nhiệt như nơi này.”


Có người chèo thuyền đi ngang qua nghe được Hứa Vân Noãn nói, mở miệng nói rằng: “Cô nương vừa rời thuyền, nhìn là từ phần đất bên ngoài tới đi, ngươi không biết cũng là tình hữu khả nguyên. Hôm nay là thọ thần của Ân lão thái gia, tất cả sản nghiệp của Ân thị đều giảm giá, nói là muốn lấy đỏ để cầu phúc cho Ân lão thái gia, hôm nay ngay cả giá muối đều giảm ba phần rồi, nên dân chúng toàn thành đều đang nhiệt nhiệt nháo nháo mua đồ, đây chính là ngày lớn mỗi năm quận thành có một lần.”


“Đa tạ vị đại ca này báo cho biết, xem ra chúng ta cũng phải mượn cơ hội này chọn thêm mua vài món đồ mới phải.”


“Vậy các ngươi cần phải nắm chặt thời gian, đi muộn, cái gì cũng đoạt không được.”


Người chèo thuyền nói xong, xoay người sãi bước sáp nhập vào dòng người.


Hứa Vân Noãn nhìn đám người chen vai nhau, không khỏi cảm khái: “Sinh thần của Ân lão thái gia, dĩ nhiên làm cho bách tính cả quận thành xem như ngày lớn mỗi năm một lần, cũng không biết lúc sinh thần hoàng thượng, có náo nhiệt như vậy hay không.”


Đoan vương hơi nhíu nhíu mày: “Giang Nam Ân gia, coi như là đại gia tộc tiếng tăm lừng lẫy, hàng năm cũng sẽ quyên giúp không ít học sinh nhà nghèo, nếu là năm khoa cử, chỉ cần những học sinh kia có thể chứng minh bản thân thực tại xuất thân bần hàn, lại có tài học, có thể ở tiền trang Giang Nam Ân gia miễn phí lãnh năm mươi lượng bạc, bởi vậy Ân gia được không ít thiện danh.”


“Nói như thế, vị Ân gia lão thái gia này thật đúng là vị đại thiện nhân.”


“Nhưng nơi này là quận thành, coi như là vừa vào địa giới Giang Nam, mà Ân gia ở Dương Châu, cách nơi này nói ít cũng có năm sáu ngày hành trình, lực ảnh hưởng của Ân gia dĩ nhiên lớn đến hoàn cảnh như vậy sao?”


Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng nhíu mày sao: “Đến tột cùng bao lớn, chúng ta đi thẳng đến trong thành coi một chút chẳng phải sẽ biết sao?”


“Nói cũng phải.” Đoan vương gật đầu, sai người dẫn đường ở trước, đoàn người chạy tới khách sạn.



Đám người của Đoan vương làm việc đều không thích đường hoàng, xiêm y mặc trên người cũng tương đối phổ thông, chung quanh không ít bách tính nhìn thấy cũng không có lộ ra ngạc nhiên gì, dù sao quận thành thủy lộ phát đạt, ở chỗ này vãng lai bán dạo không ngừng, dân chúng trong thành cũng đều tính là thấy qua thể diện lớn.


Bookwaves.com.vn

Một khắc đồng hồ sau, Hứa Vân Noãn ngẩng đầu nhìn bảng hiệu treo trên khách sạn.


Hai bên bảng hiệu treo đại hồng đăng lung viết chữ thọ, ánh lửa của đèn lồng chiếu chữ trên tấm bảng cực kỳ rõ ràng: Ân gia khách sạn.


Nhãn thần của Mục Trần Tiêu hơi có chút đạm mạc: “Cô nãi nãi, đi vào không?”


“Tự nhiên phải đi vào nhìn một cái.”


Thần sắc của Đoan vương hơi lộ ra ngưng trọng: Vốn cho là tình hình náo nhiệt ở bến tàu đã cực kỳ khó được, nhưng không nghĩ tới đoạn đường này đi tới, bên trong mười cửa hàng có tám nhà đều lệ thuộc Ân thị, phàm là sản nghiệp của Ân thị, cửa đều có đội ngũ xếp hàng thật dài, mà những cửa hàng khác, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, có chút thậm chí đã thật sớm đóng cửa.


Trong khách sạn bày trí cực kỳ đẹp đẽ quý giá, sau khi vào cửa, Hứa Vân Noãn không khỏi cảm khái một tiếng: “Khách sạn này bố trí thật đúng là náo nhiệt.”


Người ở cửa phụ trách đón khách vội vã đón tiến lên, mang trên mặt tiếu ý căng thẳng: “Vị quý khách kia đã nói, hôm nay chính là sinh thần của lão thái gia, trong khách sạn tự nhiên cũng phải hợp với tình hình.”


“Danh tiếng của Ân lão thái gia chúng ta xa ở kinh thành đều nghe nói, cho nên mới nương ngày lành hôm nay, tới xem thử xem có thể mượn gió đông hay không, tiện đường làm buôn bán, kiếm chút tiền nuôi sống gia đình.”


“Vậy các ngươi tính là tới đúng lúc rồi, ba ngày sau, vài toà thành chung quanh đều cực kỳ náo nhiệt, các ngươi muốn làm buôn bán gì, đánh bóng mắt, tỉ mỉ nhìn là được, dĩ nhiên, quy củ của buôn bán cũng phải hỏi thăm rõ ràng, giữ quy củ cái gì cũng dễ nói, không tuân quy củ. . .”


Người đó cười cười, vội vã lắc lắc khăn trắng trong tay, dẫn mấy người đi phía quầy hàng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận