Chồng Mới Rất Hoàn Hảo


CHƯƠNG 346: CÔ NÃI NÃI CHUẨN BỊ ĐI GIANG NAM


Dịch giả: Luna Wong


Tâm tình của Lưu Hổ và Lưu Quý dị thường kích động, mặc y phục đẹp nhất lên, nhìn tinh thần dị thường sáng láng.


“Chúng nô tài gặp qua cô nãi nãi.”


Thân thể của Hứa Vân Noãn điều dưỡng càng ngày càng tốt, bất quá nàng lại như cũ mỗi ngày ngồi xe lăn giống như Mục Trần Tiêu, lăn thường thường hấp tấp, có chút tự đắc kỳ nhạc.


Ôn Như Xuân thấy nàng ít đi lại, có lợi cho việc khôi phục thân thể, cũng liền lười ngăn cản.


Hứa Vân Noãn ngồi ở xe lăn, trong tay nắm bắt một thanh quạt tròn ngọc cốt, quạt tròn hết sức tinh xảo, bên trên vẽ một con mèo chụp bướm, nhìn dị thường linh động khả ái.


“Chư vị không cần đa lễ, hôm nay gọi các ngươi qua đây, là muốn hỏi một chút, đám hoa mầu trong ruộng đồng thế nào rồi?”


“Hồi bẩm cô nãi nãi, hoa mầu mọc vô cùng tốt, lúc mới bắt đầu nhìn không ra có bao nhiêu khác nhau, nhưng chờ sau khi hoa mầu nảy mầm, trong ruộng đồng của cô nãi nãi đều một mảnh thanh lục sắc, trong những ruộng khác có thể thấy điểm linh tinh xanh biếc. Tiếp sau này, càng khác nhau rõ ràng, đám mầm nhỏ trong ruộng của cô nãi nãi đã mọc cao đến đầu gối, trong những chỗ khác vừa mới đến mắt cá chân thôi! Những ngày qua, không biết có bao nhiêu bách tính nhìn hòa mầu trong ruộng đồng của cô nãi nãi đờ ra, vừa đờ ra còn vừa lẩm bẩm, cả người hâm mộ không ngừng.”


Sau khi Hứa Vân Noãn nghe được, trong ánh mắt không khỏi sinh ra vài phần tiếu ý: “Qua hai ngày nữa, ta có thể xuất phủ, đến lúc đó đi xem một cái.”



Nghe nói như thế, đám người Lưu Quý vội vã mở miệng khuyên bảo: “Cô nãi nãi vẫn là điều dưỡng tốt thân thể của chính mình trọng yếu nhất, những chuyện khác sau này hãy nói là được, chúng nô tài nhất định thật tốt chiếu cố tốt hoa mầu trong ruộng của cô nãi nãi, tuyệt đối sẽ không đạp hư dù chỉ một chút.”


Bọn họ cũng không muốn đối mặt với ánh mắt lạnh lùng của Ôn đại phu, nghe nói Ôn đại phu còn yêu thích rót thạch tín, nếu Ôn đại phu biết được bọn họ làm hư ruộng của cô nãi nãi, còn không cho mỗi người bọn hắn một chén sao?


“Bây giờ khí trời nóng lên, trong ruộng đồng dễ sinh trùng, còn cần cẩn thận chăm sóc, trăm triệu lần không thể có nạn sâu bệnh.”


“Thỉnh cô nãi nãi yên tâm, chúng nô tài đã sớm chuẩn bị kỹ càng, mỗi ngày đều có người ở trong ruộng đồng qua lại dò xét.”


“Vậy là tốt rồi! Đoạn thời gian kế tiếp, phải khổ cực các ngươi mỗi ngày chạy thêm mấy chuyến, chờ hoàn toàn thành có thể thu hoạch, sẽ phát thêm cho các ngươi thêm mấy tháng tiền lương.”


Gương mặt của đám Lưu Quý mừng rỡ: “Đã như thế chúng nô tài, trước hết cám ơn cô nãi nãi.”


“Không cần khách khí như vậy, đi làm việc của các ngươi đi.”


“Vâng.”


Đợi được đám người Lưu Quý lui xuống, Hứa Vân Noãn nhìn về phía Hàn Yên một bên: “Có thể tìm được hạ lạc của Tần Oanh Tư?”



“Hồi bẩm tiểu thư, đã liên lạc với Tần cô nương, bất quá nàng hồi âm nói, có chút chuyện cần phải làm một chút, nên tạm thời không thể trở về gặp tiểu thư.”


“Không có việc gì, chỉ cần không gặp phải loạn gì là tốt rồi. Lúc này thân phận của Tần U Tố cũng sắp khôi phục, nghĩ đến nàng ở bên kia hỗ trợ đi, cũng không biết lúc này Kinh Châu thành là trạng huống gì, nếu có cơ hội, thật muốn đi xem thử.”


Bookwaves.com.vn
Vừa dứt lời, thanh âm của Mục Trần Tiêu liền truyền tới: “Cô nãi nãi muốn đi Kinh Châu thành sao?”


“Trần Tiêu, ngươi đã trở về.”


“Ân.” Mục Trần Tiêu gật đầu, nhìn thần sắc Hứa Vân Noãn cực kỳ nhu hòa, “Cô nãi nãi muốn đi sao?”


“Nếu là có cơ hội, tự nhiên muốn đi xem thử.”


“Ta đây liền bồi cô nãi nãi cùng đi Kinh Châu thành đi, nếu có thời gian, còn có thể cùng nhau xem thử cảnh sắc Giang Nam.”


“Quan viên trong kinh thành không phải là không cho phép tùy ý rời kinh sao? Tôn nhi ngươi có thể đi Kinh Châu thành?” Hứa Vân Noãn ngoài ý muốn.


“Hoàng thượng ban bố tội kỷ chiếu, trong kinh thành nghị luận ầm ỉ, tin tức không ngừng khuếch tán xuống dưới, hoàng thượng muốn mượn cái này hoàn toàn vững chắc danh tiếng nhân thiện, đức chính của hắn ở dân gian, tự nhiên sẽ bắt đầu xử lý chuyện Kinh Châu thành trước. Hoàng thượng đã hạ lệnh, trầm oan giải tội cho Bùi đại nhân, khôi phục danh tiếng quá khức, còn phái Đoan vương điện hạ chuyên đến Kinh Châu thành, chiêu cáo từ đầu đến cuối chuyện này với bách tính Kinh Châu thành, mặt khác cố ý tu kiến trường sinh từ cho Bùi đại nhân, trước trong Kinh Châu thành chế tạo pho tượng của Bùi đại nhân, cũng đã sớm tổn hại. Nếu cô nãi nãi muốn đi, ta có thể hướng hoàng thượng thỉnh chỉ, hiệp trợ Đoan vương điện hạ xử lý chuyện này, hơn nữa cô nãi nãi là ân nhân của cả Kinh Châu thành, nếu ngươi mau chân đến xem, hoàng thượng cũng sẽ không suy nghĩ nhiều.”



Bookwaves.com.vn
“Thật vậy chăng?” Nhãn thần của Hứa Vân Noãn đều sáng, “Chẳng lẽ Hoàng thượng sẽ không hoài nghi, ta muốn thừa dịp mua chuộc dân tâm?”


“Cô nãi nãi là nữ tử, cần dân tâm có tác dụng gì? Hơn nữa dư nghiệt tiền triều huyên vui vẻ, bản ý của hoàng thượng đã muốn mượn chuyện cô nãi nãi dâng phương thuốc lên, để chương hiển đế vương như hắn chính là quy tâm của vạn dân, nếu cô nãi nãi muốn đi nói, hoàng thượng cũng sẽ không phản đối.”


“Vậy còn chờ gì, nhanh chóng báo cáo tình huống với hoàng thượng đi, ta sớm đã muốn đi Giang Nam xem thử rồi. Ta dùng tên của Tiền chưởng quỹ, ở Giang Nam mua không ít đất, không tận mắt nhìn, trong lòng luôn cảm thấy không bỏ xuống được, hôm nay có cơ hội này, vậy thật đúng là buồn ngủ, liền có người đưa gối đầu.”


“Ta đây đi gặp Đoan vương điện hạ một chút, nói tình huống với hắn.”


“Được.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn đang cao hứng, Mộ Vũ liền cầm một phong thư đi tới: “Tiểu thư, đây là thư Tần công tử cho tiểu thư.”


“Tần công tử?”


“Là, Tần U Tố Tần công tử.”


Trong lòng Hứa Vân Noãn có chút hiếu kỳ: “Hiện tại oan khuất cỉa Bùi đại nhân đã được trầm oan giải tội, danh tiếng quá khứ cũng sắp khôi phục, lẽ nào Tần U Tố còn chưa đổi tên thành Bùi U Tố sao? Ta nhớ kỹ trước ở triều đường, hắn hình như chính là tự xưng như vậy.”


“Nô tỳ cũng không rõ ràng lắm, bất quá người truyền tin nói là Tần công tử.”



Hứa Vân Noãn mở thư ra, thấy nội dung phía trên, trong ánh mắt hiện lên một tia tiếu ý.


Hàn Yên dâng trà: “Bùi đại nhân có thể trầm oan giải tội, vị Tần công tử kia nên cực kỳ cao hứng mới phải.”


“Ai nói không phải chứ, trong thư liên tiếp nói lời cảm tạ với ta, còn nói hiện tại không tiện tới gặp ta, chờ mấy ngày nữa có cơ hội, còn muốn đích thân dập đầu hành lễ với ta.”


“Vị Tần công tử kia là một người biết tri ân báo đáp.”


“Lần này vạch trần chuyện trong Kinh Châu thành, một là vì ban đảo Chu gia, hai là vì báo thù cho bản thân ta, mai mới là muốn trả cho Bùi đại nhân một công đạo, nhắc tới, vẫn là vì chuyện của bản thân ta chiếm đa số, đâu cần hắn hành lễ nói tạ ơn đâu chứ?”


“Lời không thể nói như vậy, mặc dù tiểu thư là vì mình, nhưng đồng thời cũng là thật đòi lại công đạo cho Bùi đại nhân, một chữ tạ ơn, tiểu thư nên yên tâm thoải mái nhận.”


“Thấy rồi hãy nói.”


Bữa tối, Hứa Vân Noãn bồi Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu nhiệt nhiệt nháo nháo ăn xong đồ, đang muốn mỗi người một nơi, đã thấy Úc Khoảnh cước bộ hơi lộ ra vội vội vàng vàng đi đến.


“Gặp qua lão thái gia, gặp qua cô nãi nãi, ra mắt công tử.”


“Thần sắc hơi lộ ra vội vội vàng vàng, là bên ngoài xảy ra chuyện gì?” Mục Thiên Trù mở miệng hỏi.


“Hồi bẩm lão thái gia, ở trong đại lao Dương Dần biết được hoàng thượng đã hạ chỉ, trầm oan giải tội, khôi phục danh dự cho Bùi đại nhân, thần sắc hết sức kích động, sau khi cười to ba tiếng quay phương hướng hoàng cung dập đầu, sau đó liền tự vẫn.”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận