CHƯƠNG 337: VĨNH VIỄN BỒI TA ĐƯỢC KHÔNG?
Dịch giả: Luna Wong
“Vân Noãn gặp qua Hàn phu nhân.”
“Mau miễn lễ.” Hàn phu nhân tỉ mỉ đánh giá Hứa Vân Noãn, phát giác thần sắc của nàng còn không sai, tâm vẫn lo lắng thoáng buông xuống chút.
“Thân thể đang từ từ khôi phục, điều dưỡng thêm ít ngày sẽ triệt để tốt, Hàn phu nhân không cần lo lắng.”
“Hứa tỷ tỷ, những ngày qua ta theo mẫu thân học làm sao chiếu cố người, còn theo trù nương trong thiện phòng học làm điểm tâm và nấu cháo, Hứa tỷ tỷ, để ta ở chỗ này đi, ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt.”
Sau khi Đào Bảo Nhi quyết tâm phải báo đáp Hứa Vân Noãn, liền một lòng một ý bắt đầu học tập, đoạn thời gian này, trên dưới Đào gia lách cách, hổn độn có tiếng vang không ngừng.
Đào Hàn và Hàn phu nhân càng không biết làm người thí nghiệm cho sản phẩm cháo thất bại của Đào Bảo Nhi bao nhiêu lần, thật vất vả đợi được tay nghề nấu cháo của nữ nhi mình luyện xong, Đào Bảo Nhi thế nào cũng không chịu động thủ, bảo là muốn tích góp từng tí một tinh lực, để trạng thái tốt nhất và cháo đưa cho Hứa Vân Noãn.
Mặc dù Đào Hàn và Hàn phu nhân có chút ngưỡng mộ, lại trăm phần trăm ủng hộ.
Hứa Vân Noãn nghe được Đào Bảo Nhi nói, không khỏi bật cười: “Ngươi là đại tiểu thư kim tôn ngọc quý, sao có thể làm phiền ngươi chiếu cố ta được chứ?”
“Ta mới không phải đại tiểu thư gì, ta chính là Bảo nhi muội muội của Hứa tỷ tỷ, muội muội chiếu cố tỷ tỷ, không phải là chuyện hợp tình hợp lý tình sao?”
“Trong phủ có nhiều nhân thủ như vậy, chiếu cố ta thì không cần, bất quá nếu ngươi nguyện ý làm vài thứ để ta nếm thử, ta tự nhiên cầu còn không được.”
Đào Bảo Nhi vốn có hạ thần tình, nghe được Hứa Vân Noãn nói lời này, nhãn thần trong một sát na sáng lên: “Được, ta đây sẽ đi thiện phòng nấu cháo cho Hứa tỷ tỷ ngay bây giờ, tay nghề nấu cháo của ta cũng không tệ lắm, phụ thân và mẫu thân đều tán dương đó.”
Hàn phu nhân vội vã một tay kéo lại người: “Ngươi muốn nấu cháo, sau này còn nhiều cơ hội, không vội nhất thời. Hứa tỷ tỷ ngươi mới từ trong cung trở về, lúc này là thời gian cần tĩnh dưỡng thật tốt, ngươi ở nơi này, Hứa tỷ tỷ ngươi còn phải phân tâm chiếu cố ngươi, đâu thể nghỉ ngơi?”
Đào Bảo Nhi vội vã gật đầu: “Mẫu thân nói phải, là ta quá nóng nảy, Hứa tỷ tỷ phải chiếu cố tốt mình thật tốt mới đúng.”
“Được.”
Hàn phu nhân và Đào Bảo Nhi cũng không có ở lâu, sau khi xác nhận tình huống bây giờ của Hứa Vân Noãn không sai liền cáo từ ly khai.
Mục Trần Tiêu tiễn Hứa Vân Noãn về Ngưng Thu viện: “Cô nãi nãi nghỉ ngơi cho tốt, những chuyện khác cũng không cần lo lắng.”
“Trần Tiêu, sự tình của Chu gia tính là trần ai lạc định rồi đi?”
“Tuy rằng Chu Hoài vẫn không thừa nhận sát hại chuyện Bùi Nguyên, bất quá hoàng thượng nhận định hắn có tội, như vậy hắn sẽ không có cơ hội xoay người nữa. Hắn bạo lộ ra, chỉ cần là tam hoàng tử Ninh Cảnh và Thẩm Thanh cũng sẽ không để hắn sống.”
Hứa Vân Noãn hơi nâng khóe môi: “Lúc đó ở trên đại điện, ta còn đang suy nghĩ Chu Hoài có thể một ngụm khai luôn tam hoàng tử và Thẩm Thanh hay không, không nghĩ tới cuối cùng cái gì hắn cũng không nói, bản thân cam tâm tình nguyện bị giam vào trong đại lao.”
“Chu Hoài cái gì cũng không nói, thật ra là muốn mượn năng lực của tam hoàng tử và Thẩm Thanh cứu lại một mạng của hắn, nhưng hắn lại quên, bất kể là tam hoàng tử hay là Thẩm Thanh, đều là hạng người thủ đoạn độc ác, ở trong mắt bọn họ, duy chỉ có người chết mới có thể dựa nhất. Chu Hoài phân minh đã làm việc diệt sạch nhân tính, nhưng chết đã đến nơi lại tin tưởng người khác phẩm hạnh hiền lành, thực tại châm chọc.”
“Rơm rạ cứu mạng trong lòng hắn, lại là cây đao cuối cùng muốn tính mạng hắn, Chu Hoài xuống đất, chỉ sợ cũng là chết không nhắm mắt.”
Bookwaves.com.vn
“Hoàng thượng hạ tội kỷ chiếu, đã mệnh Đoan vương bắt đầu trầm oan chiêu tuyết cho Bùi đại nhân, khôi phục danh dự, cô nãi nãi có thể yên tâm.”
“Nháo ầm ầm lâu như vậy, rốt cục có thể ngủ một giấc yên ổn rồi.”
“Cô nãi nãi, Vu thị bên kia ngươi dự định xử trí như thế nào?”
“Vu thị bên kia không nóng nảy, không cần ta động thủ, Thẩm Thanh sẽ gắt gao giam Vu thị, mặt khác, đoạn thời gian này Thẩm Cửu Mạch có tới tìm ta không?”
Mục Trần Tiêu thoáng chần chờ chỉ chốc lát, cuối cùng vẫn chọn ăn ngay nói thật: “Cô nãi nãi bị ở lại trong cung tĩnh dưỡng mấy ngày nay, Thẩm Cửu Mạch hầu như mỗi ngày cũng sẽ đến cửa cung chờ, sau này bị người Vu thị phái mạnh mẽ mang về trong phủ, lúc này mới an sinh. Bất quá sau này Đoan vương điện hạ để ta và Thẩm Cửu Mạch giúp đỡ hắn điều tra Kinh Châu thành chi biến, hắn làm việc coi như là kiên định.”
“Tuy rằng ta không thích hắn, thế nhưng Thẩm Cửu Mạch là một người có phẩm tính quân tử khó có được, ta trước đó giống như ngươi đã nói, người như vậy khi dễ mới thú vị nhất. Vu thị không cho ta sống khá giả, muốn tính toán tính mạng của ta, như vậy ta dùng cây đao Thẩm Cửu Mạch này, đâm vài cái trên người của nàng, không chết được người nhưng vẫn chảy máu khó chịu, cũng đủ dằn vặt nàng, về phần sau này làm sao trả thù, ngày này sợ là cũng không xa.”
“Cô nãi nãi là có kế hoạch gì?”
“Tiếp qua mấy tháng, đám thốc trong ruộng của chúng ta hẳn là có thể thu hoạch, ngoài ra còn có điền sản chúng ta mua ở địa phương khác, thu hoạch lương thực nên đủ để ứng phó nhóm loại đầu tiên bách tính đổi. Lương loại là đại sự, chuyện liên quan đến thu hoạch sau này, hầu như có thể nói quan hệ đến sinh tử tồn vong của bách tính, nên bọn họ đơn giản sẽ không chịu đổi số lượng lớn, nhưng chờ bọn hắn nếm được ngon ngọt, chuyện kế tiếp sẽ càng ngày càng thuận lợi. Tuy rằng hoàng thượng tạm thời bỏ đi lòng nghi ngờ với Mục gia, nhưng khó bảo toàn hắn sẽ không bởi vì chuyện này sinh ra nghi kỵ nữa, nên ta muốn tìm một cơ hội trở lại Thẩm gia.”
Bookwaves.com.vn
Để Thẩm gia giúp đỡ gánh tội, để Mục gia có cơ hội âm thầm phát triển cường đại, cuộc mua bán này không thiệt.
“Cô nãi nãi!” Mục Trần Tiêu cơ hồ là theo bản năng liền bắt đầu phản đối, quay về Thẩm gia, cô nãi nãi quả thực biết thân thế đích thực của bản thân. . .
“Trần Tiêu, ngươi đã sớm biết thân thế của ta đi?”
Mục Trần Tiêu hơi hơi chần chờ, lập tức gật đầu: “Phải, gia gia nói cho ta biết.”
“Quả nhiên, mặc kệ ta căm thù Thẩm gia thế nào, các ngươi đều ủng hộ ta, ta sớm nên nghĩ tới. Thẩm gia ta là nhất định phải trở về, phải điều tra rõ nguyên nhân cái chết của mẫu thân, để người từng hại ta và của mẫu thân trả giá thật lớn. Ta về tới Thẩm gia, còn có thể mượn địa vị của Thẩm gia ủng hộ Mục gia, đây là sự tình song thắng.”
“Ta thà rằng không cần loại bang trợ và ủng hộ này, cũng không muốn để cô nãi nãi lấy thân phạm hiểm.”
Hắn không muốn để cho Hứa Vân Noãn ly khai, hắn sợ, là sợ thật. . .
“Bây giờ còn chưa vội, sau này sẽ như thế nào còn chưa biết chừng, cho nên tôn nhi trước không cần như vậy lo lắng.”
Mục Trần Tiêu nhiều lần khắc chế, vẫn không có nhịn được, đưa tay cầm tay của Hứa Vân Noãn: “Cô nãi nãi, ta sẽ cố gắng phát triển Mục gia, sẽ ủng hộ ngươi làm chuyện của mình thích, ngươi không phải ly khai có được hay không?”
“Vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng nói, ngươi không nên nghiêm túc như vậy.”
“Không, nếu cô nãi nãi đã nói ra, như vậy trong lòng nhất định có kế hoạch như vậy, trước ngươi đã đáp ứng ta, phải vĩnh viễn bồi ta.”
Hứa Vân Noãn nâng khóe môi, dương dương đắc ý nói rằng: “Chẳng lẽ ta về tới Thẩm gia, ngươi sẽ không nhận cô nãi nãi như ta nữa sao, ta nói cho ngươi biết, bối phận không loạn được, một ngày ta làm cô nãi nãi ngươi, thì vĩnh viễn là cô nãi nãi của ngươi, ngươi nghĩ lại cũng không được.”
“Nếu cô nãi nãi không muốn vứt bỏ cái thân phận này, như vậy thì vĩnh viễn ở lại Mục gia, ta cung ngươi như cô nãi nãi vậy, dỗ ngọt, có được hay không?”
“Mặc kệ ta ở nơi nào, lòng đều ở chung với Mục gia.”
Mục Trần Tiêu chỉ cảm thấy trái tim như bị người nắm lấy, đau không chịu nổi, thần sắc đều theo rơi thấp xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...