CHƯƠNG 335: CHUẨN BỊ XUẤT CUNG
Dịch giả: Luna Wong
Hoàng đế giơ tay lên một cái: “Chư vị ái khanh bình thân ngồi xuống đi, chuyện này trẫm tuyệt đối sẽ không nuông chiều. Mặt khác chuyện đã xảy ra trong Kinh Châu thành, trẫm cũng có trách nhiệm vì đã thẩn thờ, bởi vậy ngày mai trẫm sẽ đích thân viết tội kỷ chiếu, chiêu cáo thiên hạ.”
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
“Hoàng thượng có phẩm tính này, thật sự là phúc của bách tính thiên hạ.”
Các quan viên trong triều tán thưởng thực tâm thực lòng, từng người một hận không thể cổ xuý phẩm hạnh của hoàng thượng lên trời xanh.
Thần sắc của đế vương từ từ khá hơn: “Một hồi yến hội thật tốt, hôm nay đều bị quậy đến lẻ loi tán tán.”
Đoan vương vội vã quỳ xuống đất thỉnh tội: “Phụ hoàng, đều là nhi thần không tốt, nhi thần không nên nói chuyện này vào hôm nay. . .”
“Đứng dậy đi, nếu sự tình đã phát sinh, mặc kệ nói lúc nào, tóm lại đều là một trường phong ba, không cần để ở trong lòng, ngươi có thể ở trong thời gian ngắn như vậy tra rõ chuyện chân tướng, cực kỳ khó được.”
“Đa tạ phụ hoàng không trách tội, chỉ là trong lòng nhi thần như cũ cảm thấy hổ thẹn khó an. Thân là nhi tử, lại quấy sinh thần yến của phụ thân, thỉnh phụ hoàng trách phạt.”
Hoàng đế cười khẽ một tiếng, quay đầu đỡ hiền phi lên: “Nhìn xem tính tính này của Ninh Từ, vẫn luôn là bướng bỉnh như vậy.”
“Hoàng thượng chớ nhìn thần thiếp, thần thiếp cũng không có biện pháp nào với hắn, hắn chỉ nghe phụ hoàng như người nói, bằng không người hung hăng phạt phạt hắn, như vậy có thể để cho hắn yên tâm chút.”
“Mà thôi, phạt ngươi phụ trách chủ thẩm án tử của Chu Hoài, để hình bộ hiệp trợ ngươi mau sớm tra thanh thanh sở sở.”
“Vâng, nhi thần lĩnh mệnh, đa tạ phụ hoàng ân điển.”
Sau yến hội tuy rằng không náo nhiệt bằng trước, nhưng bầu không khí cũng hòa hoãn lại hơn phân nửa.
Chu phi bị dẫn theo xuống phía dưới, hoàng thượng cũng không có minh xác nói làm sao nghiêm phạt nàng, nhưng lại cấm túc nàng ở bên trong cung điện của mình.
Hứa Vân Noãn cũng sớm rời chỗ, tạm thời về thiền điện Hạo Nguyệt hiên, các thái y tỉ mỉ chẩn trị cho nàng một phen, sau đó lại cẩn thận nấu thuốc, nhìn nàng uống xong, xác nhận một chút vấn đề cũng không có, lúc này mới ly khai.
Đợi các thái y đi rồi, Mộ Vũ và Hàn Yên lo lắng quỳ gối trước mặt của Hứa Vân Noãn: “Tiểu thư, người sau này trăm triệu lần không nên mạo hiểm như vậy, tim của hai nô tỳ đều sắp từ trong cổ họng nhảy ra ngoài.”
“Yên tâm đi, đây không phải là không có chuyện gì sao? Tiểu thư nhà ngươi còn có chừng mực.”
“Tiểu thư đâu phải có chừng mực, bất quá cũng là đang đánh cuộc mà thôi.”
“Đó cũng là không có biện pháp, ai bảo chúng ta hôm nay thân ở hoàn cảnh xấu, đại gia gia nói qua, lạc hậu sẽ chịu đòn, là chúng ta tài nghệ không bằng người, chỉ có thể dùng loại phương thức tổn thương mình này để đạt thành mục đích, chờ sau này Mục gia chúng ta đứng ở chỗ cao, những người này động động ngón tay đã có thể nghiền chết, cho nên, sau này càng thêm nỗ lực một ít là được.”
“Tiểu thư. . .”
Hứa Vân Noãn cười nói: “Mau đứng dậy đi, quỳ trên mặt đất như vậy, không biết, còn tưởng rằng ta phạt hai người các ngươi đó?”
“Nô tỳ trái lại hy vọng tiểu thư có thể lòng dạ ác độc một ít.” Tiểu thư luôn luôn tâm địa lương thiện.
“Được rồi, nếu trong lòng hai người các ngươi thực sự băn khoăn, đã giúp ta xoa xoa đầu gối, trước quỳ lâu trên mặt đất, hôm nay đau dữ dội.”
“Nô tỳ xoa cho người.”
Thân thể của Hứa Vân Noãn thật vất vả khôi phục một ít, gập lại đằng lại cảm thấy rất suy yếu, được hai người xoa đầu gối từ từ đã ngủ.
Sau khi tỉnh lại, sắc trời đã đen hết, hiền phi đang ngồi ở bên giường của nàng, vẻ mặt đau lòng nhìn sang.
“Hiền phi nương nương. . .”
Bookwaves.com.vn
Hứa Vân Noãn nói chuyện liền đứng dậy, hiền phi vội vã giơ tay lên đè lại nàng: “Nằm đi, thân thể của ngươi hư nhược lợi hại, không thể gây ra loạn gì nữa.”
“Không có gì đáng ngại.” Hứa Vân Noãn kiên trì ngồi dậy, hiền phi cẩn thận đỡ nàng, bên cạnh thị nữ lót nhung chẩm lông vịt ở phía sau của nàng, để cho nàng nằm càng thêm thư thích.
Hứa Vân Noãn vừa cười vừa nói: “Được đối đãi thận trọng như vậy, đều cảm giác mình là một con búp bê sứ.”
Hiền phi bất đắc dĩ nở nụ cười: “Bổn cung thực sự là không có biện pháp với ngươi, sớm biết thế thì tin tức gì đều không nói với ngươi, như thế ngươi cũng sẽ không tự chủ trương, vì bảo toàn ta và Đoan vương mà thương tổn thân thể của chính mình.”
“Hiền phi nương nương nói cái gì đó? Sao Vân Noãn nghe không rõ?”
“Còn ở nơi này giả ngu? Hôm nay sở dĩ ngươi thổ huyết té xỉu, chính là vì đem tất cả sai lầm đổ lên trên người của Chu phi và Chu Hoài trước, kể từ đó, Đoan vương lại đem chuyện đã xảy ra ở Kinh Châu thành chi biến nói với hoàng thượng, hoàng thượng cũng sẽ cho rằng là khuyết điểm của Chu gia trước, liền sẽ không giận chó đánh mèo ta và Đoan vương. Ngươi cho là bổn cung nhìn không hiểu sao?”
“Vân Noãn không có nhiều tâm tư như vậy, ta cũng bị người mưu hại.” Hứa Vân Noãn tiếp tục giả bộ sỏa.
“Ngươi dướng ở trong thiền điện Hạo Nguyệt hiên của ta, ngươi có bị người mưu hại hay không, trong lòng bổn cung còn không rõ ràng sao?”
“Hiền phi nương nương, sự tình đều đã qua, chúng ta không sao, đây cũng là chuyện may mắn lớn nhất.”
“Chúng ta là không có việc gì, nhưng có chuyện là ngươi, chỉ cái thân thể nhỏ này của ngươi, thật vất vả mới dưỡng được sắc mặt hồng nhuận chút, hôm nay, lại đánh cái trở về nguyên hình. Tiểu nha đầu ngươi tuổi không lớn lắm, sao lại tự định giá nhiều như vậy chứ, sự tình giao cho những người lớn như chúng ta xử lý là được, tại sao phải làm khó bản thân?”
“Hiền phi nương nương thương yêu ta, Đoan vương điện hạ lấy lại công đạo cho ta, mọi người đều là muốn giúp ta, như vậy ta cũng có thể tận lực hồi báo một hai, nếu chỉ là ngồi ở chỗ này hưởng thụ chiếu cố của mọi người, Vân Noãn thật sự băn khoăn.”
Bookwaves.com.vn
Hiền phi thở dài một cái, càng đau lòng Hứa Vân Noãn: “Thực sự không biết nên nói ngươi thế nào mới tốt, sự tình đã trần ai lạc định, ngươi điều dưỡng thân thể của chính mình cho tốt, đó là bên ngoài trời sập xuống, cũng có những người vóc dáng cao như chúng ta chống đỡ, không cho ngươi xen vào.”
“Vân Noãn không xen vào, Vân Noãn điều dưỡng thân thể thật tốt, sớm khỏi, nương nương sẽ không tức giận và lo lắng.”
Hiền phi nhịn không được giơ tay lên ôm Hứa Vân Noãn vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng của nàng, trong ánh mắt tràn đầy yêu thương: “Nếu ngươi là nữ nhi của ta thì tốt biết bao nhiêu, bổn cung dốc hết toàn lực nhất định sẽ hộ ngươi chu toàn, không cho ngươi thụ một tia một hào ủy khuất.”
“Tuy rằng Vân Noãn không phải nữ nhi của hiền phi nương nương, nhưng lại được hiền phi nương nương thương yêu và che chở, sau này nếu nương nương không ngại phiền, Vân Noãn sẽ thường xuyên đến quấy rối.”
“Được, ngày mai, Vệ quốc công và Mục tướng quân sẽ thỉnh cầu hoàng thượng đón ngươi xuất cung, bổn cung biết trong lòng ngươi cũng quải niệm bọn họ, nên sẽ không ép ở lại ngươi, bất quá, sau này xuất cung, điều dưỡng thân thể thật tốt, phải thường xuyên tiến cung bồi bổn cung, nhớ kỹ?”
“Vân Noãn nhớ kỹ.”
Hiền phi biết hôm nay thân thể của Hứa Vân Noãn vẫn đang suy yếu, nên ngồi một hồi, nói một chút nói liền dẫn thị nữ ly khai.
Sau khi trở lại chính điện, lập tức gọi Nguyệt Thụ và Yên Tiêu cũng qua đây: “Bổn cung viết đơn, các ngươi quay đầu lại đi khố phòng tìm ra những thứ trong đó, chờ lúc Hứa cô nương rời cung, đưa mấy thứ này cho nàng mang đi.”
Nguyệt Thụ thấy được cái đơn thật dài, trong lòng đối với trình độ được sủng ái của Hứa Vân Noãn lần thứ hai nâng lên nói: “Nương nương, nô tỳ biết người là muốn tận lực tốt với Hứa cô nương, bất quá thời tiết trước mắt này, Hứa cô nương vẫn là chưa nên dụ cho người chú ý mới là thượng sách.”
Hiền phi hơi sửng sờ, lập tức đưa tay lấy lại đơn: “Bổn cung cũng biết, nhưng nhìn thấy dáng dấp nhỏ và yếu yếu của nàng, bổn cung liền không nhịn được muốn tặng cho nàng chút đồ ăn, chút đồ mặc.”
“Tâm ý của nương nương, Hứa cô nương có thể lĩnh ngộ, mấy thứ này không phải nói không tặng nữa, sau này tìm cơ hội đưa từng nhóm là được, một lần để Hứa cô nương mang về nhiều như vậy, nàng cũng không dùng được, phải không?”
“Vậy lựa một ít dược liệu điều dưỡng thân thể, mặt khác bổn cung tự mình làm điểm tâm cho nàng mang về, còn có trong ngày thường nàng ở trong cung dùng quen thứ nào, ngươi tự mình nhìn chằm chằm, đừng xảy ra sai sót gì.”
“Vâng.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...