Tôi đọc một lượt kịch bản, quả nhiên đúng như lời ông đạo diễn nói, vai mà ông ta van xin Phong Bà Bà diễn là vai rất quan trọng trong bộ phim này.
Vai của bà là Phong quận chúa, em gái của thành chủ thành Phong Dạ.
Thành Phong Dạ giáp với thành Nguyệt Dạ, hai thành thường xuyên xảy ra tranh chấp.
Trong một lần tranh chấp, thành Phong Dạ thua, Phong thành chủ phải gả Phong quận chúa cho thành Nguyệt Dạ.
Thành chủ thành Nguyệt Dạ mang họ Âm, Phong quận chúa gả cho ông ta, thời gian đầu rất được sủng ái, bà nhanh chóng mang thai.
Nhưng sau đó, bà bị sủng thiếp của Âm thành chủ hãm hại, dần dần bị thất sủng.
Bà sinh ra một đứa bé gái, đứa bé gái đó chính là vai của tôi, Âm Dạ Nguyệt.
Người sủng thiếp đó cho người luyện ra một loại đan dược, ăn vào sẽ mất trí nhớ, ép Phong quận chúa ăn.
Bà mất trí nhớ, bị đuổi khỏi cung, quên luôn mình là ai, quên cả đứa con gái vừa mới sinh ra, lên núi ở ẩn tu luyện.
Từ đó trở đi người ta gọi bà là Phong Bà Bà.
Lại nói đứa bé gái Âm Dạ Nguyệt.
Sau khi Phong quận chúa bị đuổi đi, người sủng thiếp kia một tay che trời, tung tin Phong quận chúa bị khó sinh, cả mẹ cả con đều không cứu được.
Âm thành chủ là một kẻ vô tình, chuyện đó cũng chẳng làm ông ta đau lòng là mấy.
Người sủng thiếp kia ra vẻ mình là người hiền lương thục đức, nhận Âm Dạ Nguyệt làm con nuôi.
Mục đích của bà ta là nuôi Âm Dạ Nguyệt khôn lớn, đào tạo thành sát thủ cho bà ta.
Con cháu của Phong gia đều có khả năng bắn cung rất giỏi, không chỉ vậy khi Âm Dạ Nguyệt lớn lên, bà ta còn phát hiện nàng biết chế thuốc độc.
Sau đó là nhiều biến cố khác nữa tôi chưa xem hết, nhưng đại khái là con trai của Phong thành chủ, Phong Dạ Huyết, trong quá trình điều tra cái chết của Phong quận chúa, gặp Âm Dạ Nguyệt.
Hắn lợi dụng Âm Dạ Nguyệt, cài cắm tai mắt vào thành Nguyệt Dạ, lên kế hoạch trả thù cho Phong quận chúa.
Sau đó thì nam nữ chính nảy sinh tình cảm, từng người thân của Âm Dạ Nguyệt đều bị Phong Dạ Huyết giết, nàng vẫn không biết mình là con gái của Phong quận chúa, đương nhiên rất hận Phong Dạ Huyết.
Hai thành giao chiến, thành Nguyệt Dạ thua, nàng phải gả cho Phong Dạ Huyết.
Đêm tân hôn, Âm Dạ Nguyệt uống thuốc độc tự tử, vẫn không biết thân thế thật sự của mình, không biết họ là hai anh em.
Sau khi uống thuốc, nàng hồn bay phách tán, khó mà đầu thai kiếp khác, không còn ký ức, không còn vướng bận gì với nhân gian.
Phong Bà Bà lấy lại được trí nhớ, nhưng lúc này con gái bà đã chết rồi.
Bà tìm đến Phong Dạ Huyết phơi bày sự thật, sau đó đau khổ nhảy xuống sông tự tử.
Phong Dạ Huyết biết được sự thật, sống trong ân hận nhiều năm sau, cuối cùng cũng nhảy sông tự tử.
Tóm lại là một mối nghiệt duyên.
Nội dung kịch bản như vậy mà Dạ Huyết cũng viết ra được, tôi thầm bội phục trong lòng, nhưng cũng lo ngay ngáy.
Thứ nhất là lo bản thân mình có thể diễn đạt không.
Thứ hai là lo Phong Bà Bà có chịu diễn không.
Lại nói, Dạ Huyết đặt tên nhân vật sao mà quá trùng hợp đi, từ nam chính, nữ chính, cho đến Phong Bà Bà, lắm lúc đầu tôi cũng loạn cả lên với mấy cái tên nhân vật này.
Loáng cái đã đến lịch quay mà ông đạo diễn thông báo với tôi.
Tôi nghe ông ấy nói theo yêu cầu của Dạ Huyết, toàn bộ quá trình quay phải giữ bí mật, không truyền thông, không để cánh phóng viên biết.
Tôi lo ngay ngáy, mỗi lần đối mặt với Dạ Huyết, tôi đều không tự chủ được, cả người run lẩy bẩy.
Áp lực đè lên vai tôi rất lớn, tôi căng thẳng đến mướt mồ hôi.
Tôi khổ sở xin ông đạo diễn đẩy những cảnh quay của tôi với Dạ Huyết về sau.
Khi không phải đối diện với anh ấy, tôi có thể hoàn thành công việc khá tốt, nhưng khi có anh ấy thì tình hình lại khác.
Tôi cũng đã giải thích lý do với Dạ Huyết, vì tôi là người mới, tôi cần phải tạo ấn tượng tốt về diễn xuất của mình với đạo diễn.
Anh ấy chỉ nghe một lần, đã đồng ý ngay lập tức.
Diễn viên trong phim này, trừ Dạ Huyết, tất cả đều là người mới.
Các vai phụ khác, tuy không phải diễn viên nổi tiếng nhưng ít nhất họ đã từng đóng phim rồi.
Chẳng có ai như tôi, chưa qua đào tạo diễn xuất gì, đùng một cái diễn vai chính.
Họ không ghét tôi mới là lạ.
Đã vậy Dạ Huyết còn đối xử rất tốt với tôi, khiến mọi người càng tò mò hơn.
Họ thi nhau hỏi tôi có quan hệ gì với Dạ Huyết, mà lại được anh ấy nâng đỡ như vậy.
Tôi không có quản lý hay trợ lý gì cả, anh ấy lại ngỏ ý muốn giới thiệu tôi vào cùng công ty giải trí với anh ấy, quản lý và trợ lý của anh ấy cũng sẽ là quản lý và trợ lý của tôi.
Tôi cũng chẳng hiểu ra làm sao, đối với may mắn bất ngờ ập đến này, tôi cũng chẳng biết nên vui hay nên buồn.
Vai chính nên phải quay khá nhiều, tôi chẳng ở nhà được bao nhiêu.
Phong Bà Bà chỉ đóng vai Phong quận chúa khi về già, chỉ xuất hiện một đoạn ở cuối phim, nên cũng chưa đến lúc bà phải đến phim trường.
Ông đạo diễn hơi tí là lại dặn tôi cố gắng thuyết phục Phong Bà Bà, đừng để đến phút cuối cùng bà lại đổi ý..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...