Chồng Ma Của Em


Nôi ác mộng thực sự là một nơi cực kỳ dị thường, tôi khắc sâu điều ấy vào nhận thức một lần nữa.

Đầu tiên là Nấm Nhỏ, tiếp theo đó là quỷ dạ xoa, tên nào cũng kì dị, còn Lang Vương lớn này…
tâm trí mệt mỏi rồi, tôi không muốn đánh giá nữa”Muốn tới nôi ác mộng để so tài với ta, cô muốn đánh bại ta, vẫn còn nin lắm.” Lang Vương Lớn nói.

“Chị!” Tống Thiên Ngân lo lắng hét lên, muốn thi triển một câu pháp chú nhưng Lang Vương Lớn đã nâng một tay lên tùy ý đánh vài cái đã khiến cả người Tống Thiên Ngân đập thật mạnh vào một thân cây to, miệng phun ra một ngụm máu lớn.

Một đám ma sói lao tới giữ tay chân cậu ấy lại, đè xuống, miệng vết thương lớn trên đỉnh đầu chảy máu ròng ròng.

Tôi nóng nảy nói: “Lang Vương, người thua là tôi, tôi tự mình so tài và chấp nhận thua cuộc.

Mi muốn xử lý tôi như nào cũng được, nhưng mi có thể để cậu ấy đi không? Cậu ấy bị tôi ép buộc bước vào nôi ác mộng, mi là một vị vua mà vua thì nên có một chút lòng rộng lượng chứ nhỉ!”
Cự Lang Vương nhìn tôi nói: “Trước khi ta cùng cô đánh cược chẳng phải đã nói rõ ràng sao?
Mạng của cô cùng mạng của cậu ta chính là cái giá phải trả.

Bây giờ cô thua, cả mạng của cô lần cậu ta đều là của ta, cô muốn phản đối? Chính vì vậy thì ta có lý do gì để thả câu ta đi?”
“MiI’ Tôi nhất thời tức giận không còn lời gì để nói.


Hồng Hồng bị khống chế bởi bầu không khí kì lạ do Lang Vương Lớn tạo ra, giờ muốn cưỡng chế phát động cuồng bạo hình thái cũng chưa có biện pháp phát động, phải làm cái gì bây giờ? Đứng yên nhìn Tống Thiên Ngân bỏ mạng? Cứ như vậy chịu chết ở chỗ này?
Không, tôi không cam lòng, Tống Tử Thanh còn đang chờ tôi tới cứu, tôi cùng Lãnh Mạch còn đang rắc rối trong chuyện tình cảm, yêu quái trên mặt đất hoành hành như nào không rõ, âm mưu to lớn vẫn chưa được giải quyết, làm sao có thể bỏ mạng tại nơi này được?
Trái tim như có cái gì bóp chặt lại, tôi nghĩ tới một chiêu thức phù hợp trong Huyết tà thuật.

Mạnh mẽ sử dụng linh hồn đẩy ra khỏi cơ thể, dùng máu bao bọc lấy linh hồn sau đó sử dụng linh hôn để công kích, nhưng chiêu thức này đem lại thương tổn rất lớn.

Tuy linh hồn sẽ bị tổn hại, nhưng có thể trực tiếp đánh cho đối phương hồn phi phách tán.

Tuy nhiên sau khi sử dụng chiêu thức này thì trong vòng năm ngày không thể cử động được.

Đây là chiêu thức có thể gây thương tổn là một ngàn nhưng bản thân cũng phải chịu †ám trăm phần công kích.

Nhưng vì khả năng sống sót, thì cũng chỉ có duy nhất biện pháp này.

Tôi hít một hơi thật sâu, ánh mắt dần dần tỉnh táo lại, bình tĩnh nhìn về phía Lang Vương: “Muốn giết, thì cũng phải biết tôn trọng.”
Lang Vương có lẽ cảm thấy tôi là đang cầu xin sự tha thứ mà lại dám nói như vậy, có hơi chút bất ngờ cười lớn: “Hahaha! Thật là một cô gái nhỏ thú vị, bạn của cô đã cùng ta giao định rồi!”
Nà ní2??
Lang Vương bỏ những móng vuốt to lớn đang để trên người tôi ra, nói với bọn ma sói bên cạnh: “Được rồi, thả cậu ta ra”

Đám ma sói thả Tống Thiên Ngân ra, Lang Vương cũng giải thuật đang trói buộc Hồng Hồng.

Tống Thiên Ngân và Hồng Hồng đều bất ngờ.

Tôi từ dưới đất đứng dậy, xoa ngực, đầu xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi: “Đây là cái tình huống gì vậy?
Lang Vương cười lớn thêm một lần nữa và quay lại ngai vàng của mình: “Cùng cô tỷ thí chính là muốn hù dọa cô chút, ta muốn xem một cô gái nhỏ như cô làm sao có thể tiêu diệt được quỷ dạ xoa.

Cô diệt trừ quỷ dạ xoa chính là giúp đỡ cho tộc sói một kẻ thù to lớn.

Quỷ dạ xoa trước đó đã giết rất nhiều người anh em của ta, nhưng bọn ta không thể làm gì nó, bây giờ thì ổn rồi.

Thông qua cô thử tài một chút, ta có thể xác định đúng là cô đã giết được quỷ dạ xoa, trong ánh mắt của cô cũng khiến cho ta cảm thấy sợ hãi, chỉ có chút dũng cảm thôi cũng không thể làm ra ánh mắt như vậy”
Tiêu diệt quỷ dạ xoa, trở thành bạn của tộc ma sói?
“Vậy lúc trước người của tộc mi suýt chút nữa là căn chết bọn tôi, điều này giải thích như nào?”
Tôi còn một chút lo lắng hỏi.

“Lúc trước người của tộc ta không biết quỷ dạ xoa là do cô giết chết, bọn họ đối với bọn cô có chút mạo phạm, ta thay bọn họ nói lời xin lỗi” Tuy là nói lời xin lỗi nhưng ánh mắt của Lang Vương Lớn cũng không có chút ý xin lỗi nào mà như muốn nói ‘Nếu ngay cả mấy tên thuộc hạ của ta mà còn đánh không lại thì làm sao có thể làm bạn.


Tống Thiên Ngân tức giận chỉ vào Nấm Nhỏ nói: “Vậy ông phái người tới kêu cô ấy muốn bắt chúng tôi là có ý gì?!”
Lang Vương Nhỏ lười biếng liếm chân trước: “Chính là muốn kiểm tra năng lực của bọn cô, cố ý diễn”
“Diễn cái đâu ông mà diễn!” Hồng Hồng không nhịn được nữa mà quát lớn.

Tôi cũng muốn quát lớn, mẹ kiếp cái này mà coi là diễn trò sao?! Tôi thiếu chút nữa là bị ông một vuốt ấn chết, Tống Thiên Ngân thiếu chút nữa cũng bị đàn ma sói này xé xác, mẹ kiếp cái này mà gọi là diễn trò à! Đi chết đi! Nhưng trước mắt không hề có ưu thế cho chúng tôi nên chỉ có thể chịu đựng.

Tôi hít một hơi thật sâu, cố găng làm cho sắc mặt bản thân bình tĩnh lại nói: “Nếu Lang Vương Lớn đã xem bọn tôi là bạn bè thì có thể thả chúng tôi đi được rồi đúng không?”
“Không cần vội vàng vậy, vừa rồi ta nói với bọn cô là xin lỗi nhưng lại không có ý như vậy, thuộc hạ của ta đã làm một bữa tiệc lớn, ăn xong là có thể cùng đi mê cung trên không.

Lang Vương Lớn nói.

Tôi hơi sợ hãi: “Mi ngay cả bọn tôi muốn đi mê cung trên không mà cũng biết?!”
Lang Vương Lớn chậm rãi nhìn về phía Nấm Nhỏ: “Bọn ta tuyển chọn đấy.”
Nấm Nhỏ cúi đầu, cô hắn cũng không nghĩ tới chuyện này lại gây hoảng sợ đến vậy.

“Nấm Nhỏ mày tốt lắm!” Tống Thiên Ngân tức giận mặt đỏ lên: “Mày chờ đó! Tao nhất định sẽ cho Tì Hưu một căn ngoạm chết mày!”
“Nói đến đây.’ Lang Vương Lớn mở miệng nói: “Này Nấm Nhỏ mi dám phản bội bạn của bổn vương, bạn của ta có vẻ rất căm ghét mi, ta xem mi có thể không tiếp tục sống được nữa rồi”
Nấm Nhỏ vừa nghe đã bị dọa choáng váng: “Lang Vương, trước kia ngài nói sẽ cho tôi là đồ đệ của Ác Ma Vương sao? làm sao ngài có thể giết tôi!”
“Cô quên à, ta là một con sói mà bản chất của một con sói là gian xảo, lừa gạt không khác gì hồ ly, cô tin ta thật là một sự ngu dốt.’ Lang Vương Lớn cười lạnh một tiếng: “Đối với loại người hai mặt như cô phản bội người khác, đến ta còn chán ghét thực sự, cô gái nhỏ, ta làm thuận nước đẩy thuyền, ta sẽ để cô tự quyết giết nó?”
Nấm Nhỏ lập tức cầu xin tôi: “Cô Đồng, nể tình ngày trước tôi tường cứu cô, làm ơn hay tha cho tôi!”

“Chị, đừng tha cho cô ta, cô ta quá đê tiện!”
Tống Thiên Ngân quát lớn.

Tôi nhìn Nấm Nhỏ vài giây sau đón nói với Lang Vương: “Thả cô ta đi, dù gì tôi với cô ta cũng không có thâm cừu đại hận.”
“Vậy sao?” Lang Vương liếc mắt nói: “Nếu không phải do cô ta, bọn cô cũng không bị ta uy hiếp, cô giữ cô ta lại không sợ về sau cô ta sẽ đối phó với bọn cô sao?”
“Nếu không phải nhờ cô ta, chúng tôi cũng không sống được đến bây giờ để bị bọn ông đến uy hiếp.” Tôi thản nhiên nói, quyết định không hề thay đổi: “Nếu về sau cô ta muốn đối phó với bọn tôi thì chỉ mong cô ta có thể lo lắng một chút”
Nấm Nhỏ nhìn tôi với ánh mắt đặc biệt sâu sắc, một lúc sau, quỳ xuống trước mặt tôi chỉ nói tám chữ sau đó liền rời đi.

Cô ta nói: “Hôm nay có ân, ngày sau tất báo”
Lang Vương đương nhiên sẽ không truy sát một con quái không thể uy hiếp đến chính mình như Nấm Nhỏ, để cho cô ta chạy thoát.

Sau đó, mời chúng tôi ngồi xuống tiếp đón rất nồng nhiệt.

Thuộc hạ của Lang Vương đem đến đây rất nhiêu hoa quả trong rừng rậm, còn có cả thịt sống tươi.

Tôi cùng Tống Thiên Ngân không thể làm quen được, cùng lúc đó chỉ có thể uống nước và ăn hoa quả sấy khô.

Thực sự bữa tiệc rất hoành tráng, mấy con sói cái thậm chí còn nhảy múa trong chiếc váy cỏ, thực sự thì cũng không gây khó xử quá hai lần cho tôi cùng Tống Thiên Ngân.

Buổi tiệc qua đi, Lang Vương đứng dậy đến cạnh người tôi nói: “Nếu bọn cô muốn đi mê cung trên không, để ta tiền các cô.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui