Trong mắt tôi, đám quỷ nhỏ kia dân dân nhuốm màu đỏ.
Mắt trái bắt đầu đau đớn kịch liệt, men theo tiếng cười điên cuồng của hình nhân màu đỏ, tôi bịt chặt mắt trái lại, ngã lăn xuống đất.
Luồng gió đen của.
Xương Hạo Thành lập tức nuốt chứng tôi.
Tôi bị cuốn vào giữa luồng xoáy của quỷ ký, hai bên người đều bị kéo căng như thể sắp xé rách tôi vậy, nhưng lại không thể xé rách tôi được, cảm giác đau đớn ấy còn đau hơn dùng một đao kết liễu sinh mạng của tôi, cuối cùng, tôi không chịu nổi nữa, tôi lớn tiếng hét lên: “AI”
Đúng lúc đó, những vật thể tôi nhìn thấy được đều biến thành màu đỏ.
Máu tươi phủ kín mắt trái của tôi, cuối cùng hình nhân màu đỏ cũng kiểm soát được cơ thể của tôi rồi.
Tuyệt đối không thể để hình nhân màu đỏ xâm chiếm cơ thể của tôi đượ!
c Cảnh tượng thảm khốc ngày hôm đó tuyệt đối không được xảy ra thêm một lần nào nữal Có lẽ ý thức mãnh liệt này đã khiến tôi vân còn giữ được chút tỉnh táo, những cơ thể của tôi đã chẳng còn thuộc về tôi nữa, tôi chỉ có thể nhìn hình nhân màu đỏ đang kiểm soát cơ thể của tôi thông qua hai mắt của mình, cô ta đang dùng Sóng âm để xua luông quỷ khí đi, rồi nhảy ra khỏi cơn lốc.
Hình nhân màu đỏ cầm lấy thanh kiếm màu máu cắm dưới đất khua vài đường rồi tự độc thoại: “Dùng cũng chắc tay lắm, nhưng vẫn không thoải mái bằng cây giáo chiến của tôi, haiz, nhưng kệ, tốt xấu gì cũng là kiếm làm từ máu của cô”
Tôi biết cô ta đang nói chuyện với tôi, những tôi không thể xông ra ngoài chiếm giữ lý trí của mình, mà chỉ có thể gào thét trong lòng: “Hình nhân màu đỏ, đồ tiểu nhân bỉ ổi vô liêm sỉ!”
“Không ngờ cô vân còn có ý thức, tiến bộ hơn lần trước nhiều rồi” Hình nhân màu đỏ tỏ thái độ lười biếng với cơn cuồng nộ của tôi: “Cảm giác chiếm giữ thân xác tốt thật đấy, cô không biết đấy thôi, vũ khí được tạo ra từ máu của cô ngay cả sóng âm cũng sẽ bị đánh bật, chỉ là một ảo cảnh thôi mà, vừa rồi cô chỉ cần khua bừa vài phát thì ảo cảnh sẽ được phá bỏ, ha ha ha”
Đồ hình nhân màu đỏ không biết xấu hổ chết tiệt! Cô ta cố ý dạy tôi cách khống chế sóng âm để tôi buông lỏng cảnh giác với cô †a, sau đó lừa tôi dùng máu để tạo thành kiếm, rồi lại cố ý không nói cho tôi biết tôi có thể thẳng thừng phá bỏ ảo cảnh này để rời khỏi đây, toàn bộ sự chú ý của tôi đều đổ dồn về phía Xương Hạo Thành, nên khi tôi buông lỏng cảnh giác, cô ta liền nhân cơ hội ấy xâm chiếm cơ thể của tôi!
Từng bước từng bước, tất cả đều là cái bây của cô ta!
Xương Hạo Thành nhận ra được sự thay đổi của tôi: “Chị là ai2 Chị không phải chị gái vừa nãy, rốt cuộc chị là quái vật gì vậy? Tại sao quỷ khí và tà niệm trong người chị còn nặng hơn-cả tôi?!”
“Quỷ khí? Tà niệm?” Hình nhân màu đỏ cười mỉa mai: “Quỷ khí và tà niệm đối với tôi mà nói chỉ là thứ trời sinh đã có, không có tác dụng gì cả, thứ tôi cần chỉ là một cơ thể có thể để mặc cho tôi sai khiến mà thôi”
Thứ cô ta muốn chính là €ơ thể của tôi!
“Được rồi, giết cậu xong tôi €òn phải đi xử lý chuyện của tôi nữa” Hình nhân màu đỏ khua kiếm, thoáng chốc, lưỡi kiếm liền phóng thẳng về phía Xương Hạo Thành.
Không thể không thừa nhận răng, khi hình nhân màu đỏ kiểm soát cơ thể tôi, cơ thể của tôi có thể phát huy được sức mạnh tương đối đáng sợ, không ít quỷ nhỏ xông lên nhưng đều bị hình nhân màu đỏ dùng kiếm chém chết, chúng lần lượt vỡ vụn trong không trung, biến thành mảnh vỡ trong suốt, rồi biến mất tựa như khói sương.
Hình nhân màu đỏ trực tiếp đối đầu với Xương Hạo Thành.
Oán hận của Xương Hạo Thành nặng vô cùng, cậu ta đã giết rất nhiều người lớn, khi đối đầu với hình nhân màu đỏ, cậu ta bắt đầu thể hiện bản lĩnh thật sự của mình, đỉnh đầu mọc ra móng vuốt quỷ cực lớn bao phủ bởi quỷ khí, trên cơ thể của cậu ta mọc ra vô số chiếc gai nhọn, khiến cậu ta bỗng dưng mang hình dáng giống như con nhím, khi đánh với hình nhân màu đỏ không ngờ cũng có thể gỡ hòa một ván.
Tôi không thể ngồi yên chờ đợi đượ!
c Nếu muốn cướp lại quyền kiểm soát cơ thể, tôi bắt buộc phải chờ đến lúc hình nhân màu đỏ buông lỏng cảnh giác với tôi, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện cướp lại quyền kiểm soát cơ thể, tôi không biết liệu làm vậy có tác dụng hay không, nhưng tôi chỉ có thể liều: Hình nhân màu đỏ và Xương Hạo Thành đánh nhau tóe lửa, hình nhân màu đỏ dùng kiếm rất thành thạo, những chõ bị kiếm đâm vào quỷ khí của Xương Hạo Thành đều sẽ yếu đi một bậc, quấn lấy lưỡi kiếm làm từ máu của tôi, trông vô cùng đáng sợ.
Thấy hình nhân màu đỏ đang chiếm thế thượng phong, còn Xương Hạo Thành thì sắp chết, tôi vẫn chưa tìm được lỗ hổng, lòng không kìm được có chút [lo lắng.
Đúng lúc ấy, không gian đột nhiên bị xé toạc, một bóng người ập tới.
“Lãnh Mạch?!” Tôi trừng lớn mắt.
Hình nhân màu đỏ đang nhảy qua nhảy lại trong không trung khựng lại một lúc, cô †a cũng không ngờ Lãnh Mạch lại xuất hiện ở đây: “Gã này bị ngu à? Sao lại chủ động xông vào ảo cảnh?”
Cơ hội tốt!
Tôi nhăm mắt lại, tập trung tỉnh lực không ngừng niệm: tôi muốn đoạt lại cơ thể, tôi muốn đoạn lại cơ thểi Cơ thể này vốn dĩ là của tôi, không được để hình nhân màu đỏ tác quai tác quái!
Tôi còn muốn cùng Lãnh Mạch đi trên con đường rất dài rất dài, sao tôi có thể giao nộp cơ thể dễ dàng như vậy đượ!
c Tôi phải cướp đoạt lại cơ thể này!
Tôi phải cướp đoạt lại cơ thể này…
“Chết tiệt!” Hình nhân màu đỏ ôm đầu hét vọng vào trong không trung, cả người ngã rầm xuống đấy: “Ngu xuẩn! Tôi đang giúp cô giết lệ quỷ đấy! Vậy mà cô lại nhân cơ hội này cướp lấy cơ thể của tôi!”
“Rõ ràng cơ thể này là của tôi!” Tôi lớn tiếng quát hình nhân màu đỏ: “Trả lại cơ thể cho tôi!”
Hai mắt tối sâm lại, hình nhân màu đỏ kiểm soát cơ thể của tôi bỗng ngã xuống đất.
“Nhóc con!” Tôi nghe thấy tiếng của Lãnh Mạch, sau đó cảm nhận được cảm giác anh ta ôm lấy tôi, võ võ mặt tôi: “Nhóc con, em không sao chứ? Đừng dọa tôi, tỉnh lại đi! Mau tỉnh lại đi! Nếu không ông đây sẽ xử đẹp em!”
“Lãnh… Mạch..” Tôi yếu ớt hé miệng, mở mắt ra.
Tâm mắt sáng rõ không còn màu máu, tôi nhìn thấy hình dáng của Lãnh Mạch, à không, hình dáng của Cẩu Đản.
“Đồ phụ nữ chết tiệt, em cố ý đúng không!” Lãnh Mạch thở phào nhẹ nhõm, một giây sau, anh ta liền ôm ghì lấy tôi vào lòng: “Chết tiệt, em suýt dọa tôi sợ chết khiếp đấy!”
Nhịp tim của Lãnh Mạch đập nhanh vô cùng, tôi bật cười: “Anh đang lo lăng cho tôi sao?”
“Mẹ nó, ông không lo lăng cho em thì lo lắng cho ai hả!” Anh ta không kìm được liền thốt ra mấy từ chửi thề, sau đó xoa xoa má tôi: “Bây giờ không sao rồi, tôi tới rồi, sẽ không có ai dám làm em bị thương đâu”
“Tên quỷ sai này bị.thân kinh à;không ngờ anh lại xông vào ảo cảnh của tôi, có phải anh không muốn sống nữa không?”
Xương Hạo Thành đứng đối diện nói.
Lãnh Mạch đặt tôi năm xuống thảm cỏ, rồi chậm rãi đứng thẳng người dậy: “Lệ quỷ như cậu dù có thêm nghìn con nữa cũng không phải đối thủ của tôi”
“Ha ha ha, anh tự đại quá đấy!”’Xương Hạo Thành không hề run sợ: “Tôi không cảm nhận được bất kỳ uy hiếp gì từ anh, nhưng hình như trong cơ thể người phụ nữ phía sau anh có thứ gì đó đấy, thứ đó cực kỳ nguy hiểm, anh là quỷ sai, sao anh không đi báo cáo với Minh giới?”
Lãnh Mạch biết Xương Hạo Thành đang nói gì, anh ta ơi nghiêng đầu, rồi nheo mắt nhìn tôi: “Em lại bị khống chế rồi à?”
Mọi chuyện nói ra rất dài, tôi yếu ớt lắc đầu, rồi chống tay ngồi dậy: “Lãnh Mạch, anh không thể đánh lại cậu ta đâu, dùng cây kiếm kia đi”
Tôi chỉ vào cây kiếm máu bị vứt bên cạnh, Lãnh Mạch nhìn qua đó, sắc mặt thoáng chốc tối sầm lại, rồi lại nhìn cánh tay chảy máu của tôi, anh ta đã đoán ra mọi chuyện, cả người xông hẳn tới: “Ai dạy em pháp thuật này!”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...