Bố tôi cũng lao vào dùng cánh tay còn lại đánh tôi, tôi bị bọn họ đẩy ngã xuống đất, hai tay bị siết chặt, không thể đứng dậy cũng không thể chống cự, tôi chỉ có thể để họ tùy ý giâm đạp lên mình.
Trong ấn tượng của tôi, mặc dù tôi chỉ là một người vô hình trong nhà họ Đồng, dù rằng bố mẹ luôn coi tôi như không khí nhưng cũng chưa có lần nào đánh tôi như thế này, huống hồ, tôi nghĩ, tuy lúc đó tôi không ở trong cái phòng có tên Ác Quỷ đó, nhưng bố mẹ tôi và người nhà họ Vương vẫn có thể sống sót nguyên vẹn, chắc chắn Lãnh Mạch đã cứu bọn họ, họ không những không cảm kích mà còn trút hết cơn giận lên người tôi, họ cũng không nghĩ xem ai mới là người muốn ép cưới, minh hôn, gọi hồn?
Tôi ngã xuống đất, cảm thấy đầu óc choáng váng, Lão Quỷ đang thì thầm cái gì đó bên tai, nghe có chút mơ hồ, nhưng đại khái là cảnh sát cũng lo lắng họ ở đây sẽ gây ra án mạng, cuối cùng cũng ra mặt ngăn cản, kéo bố mẹ tôi sang một bên, nói với họ: “Xin đừng kích động, giết người đền mạng là lẽ đương nhiên, pháp luật công bằng, băng chứng của các người đầy đủ như vậy, cô ta không thể thoát được cái tội danh giết người này đâu, pháp luật sẽ trừng phạt cô ta, mọi người cứ bình tĩnh trước đã”
Hai từ “Pháp luật’ được nói ra từ miệng của những con người này thật khiến tôi cảm thấy nực cười.
Người nhà họ Vương luôn miệng nói tôi là ma nữ nhất định phải xử tôi tội chết để báo thù cho con trai họ, bố mẹ tôi cũng ở bên cạnh phụ họa theo, còn nói tôi hồi nhỏ đã có khuynh hướng phạm tội, lúc nhỏ đã từng dùng dao đâm một bạn nam cùng lớp, nói tôi có khuynh hướng bạo lực, tư tưởng đen tối.
Tôi năm trên đất yên lặng lắng nghe, không hề phản bác nửa câu.
Cho dù tôi và bố mẹ không có quan hệ huyết thống, cho dù tôi là một đứa trẻ được thụ tỉnh trong ống nghiệm, nhưng chúng tôi đã cùng nhau chung sống suốt 19 năm trời, 19 năm, nuôi một con chó thì cũng sẽ có tình cảm, tôi tự hỏi mình chưa bao giờ làm điều gì có lỗi hay bất thật sự không hiểu, tại sao họ có thể đối xử lạnh nhạt với tôi đến vậy, lạnh nhạt tới mức khiến cho người ta trong chớp mắt có thể nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.
“Cô còn gì để nói nữa không” Cảnh sát hỏi Tôi.
Tôi ngẩng đầu lên, khóe miệng dính máu, tôi liếc nhìn người nhà họ Vương, ánh mắt bình thản rồi lại từ từ nhìn sang bố mẹ tôi, tôi nhìn họ chăm chăm, họ nhanh chóng quay đi né tránh ánh mắt của tôi, tôi cười khẩy một tiếng, trả lời câu hỏi của cảnh sát một cách bình thản: “Hôm nay cuối cùng tôi cũng đã hiểu ra, trên thế gian này, thứ tình cảm thờ ơ lạnh nhạt nhất chính là tình thân.
Bố mẹ tôi không hề nói thêm lời nào.
Vị cảnh sát kia không ngờ rằng tôi sẽ trả lời như vậy, nhất thời không biết nên hỏi tôi cái gì, ra hiệu cho hai người khác kéo tôi đứng dậy, nói với tôi: “Cô bị tình nghỉ có liên quan đến một vụ án giết người, căn cứ theo pháp luật, chúng tôi có quyền giam giữ cô trong 72 giờ, cô có phản đối gì không?”
Hiện tại tôi đã bình tĩnh hơn rất nhiều, tôi lắc đầu: “Không phản đối”
Người nhà họ Vương và bố mẹ tôi bị sững sờ trước sự thay đổi thái độ đột ngột của tôi, tất cả đều cảm thấy khó hiểu.
Cảnh sát dẫn tôi đi, trước khi rời khỏi đó tôi ngoảnh đầu nhìn họ một lượt: “Những gì các người đang làm ông trời đều nhìn thấy, không phải báo ứng không đến, chỉ là chưa đến lúc mà thôi”
Sau đó tôi thấy sắc mặt người nhà họ Vương và bố mẹ tôi thay đổi trong thoáng chốc, tôi lạnh lùng không nói thêm lời nào, bị cảnh sát dẫn ra ngoài, không hề ngoảnh đầu nhìn lại thêm lần nào nữa.
Sau khi rời khỏi căn phòng đó cảnh sát dẫn tôi rẽ sang một hướng khác ở cuối hành lang, Lão Quỷ từ đầu đến cuối đều bay lơ lửng quanh tôi, Lão nói với tôi: “Cô Đồng à, những lời cô vừa nói thật sự rất ngầu! Cô nói rất đúng, thiên đạo luân hồi, những người làm chuyện xấu nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp!”
Lúc này tôi đang cố hết sức nghĩ cách để trốn khỏi đồn cảnh sát, vốn dĩ tôi không có tội, tôi không ngốc đến mức trở thành vật thế thân cho họ, cũng may có Lão Quỷ bên cạnh, nhân lúc cảnh sát không chú ý để Lão Quỷ lấy cắp chìa khóa dẫn tôi rời khỏi đây là được rồi, tôi cứ mải nghĩ như vậy, không nghe thấy lời Lão Quỷ nói ở đăng sau.
Cuối hành lang dài là phòng tạm giam, có cảnh sát chuyên đứng ở đây trông coi, hai cảnh sát dẫn tôi tiến vào, tôi nhìn xung quanh, trong phòng tạm giam chỉ có vài gian ngăn cách, có mấy tên ăn mặc như côn đồ bị nhốt ở bên trong, tôi đi ngang qua bọn họ, bọn họ vịn sau song sắt huýt sáo với tôi, nói mấy lời lẽ thô tục, sau đó tôi bị dẫn tới gian phòng ở trong cùng, hai vị cảnh sát tháo còng tay của tôi ra, đấy tôi vào trong, sau đó khóa cửa lại và nói với tôi: “Người của chúng tôi sẽ đem nước và đồ ăn đến đúng giờ, cô đừng có giở trò gì, nhưng nhìn cô thế này, chắc cũng chẳng làm được trò chống gì đâu”
Hai vị cảnh sát nói xong liền rời khỏi Trong phòng giam có một chiếc giường nhỏ và một cái chăn, cổ tay tôi bị còng tay làm cho có chút đau, tôi đi lại vài vòng rồi ngồi trên chiếc giường nhỏ quan sát xung quanh, lau sạch máu trên khóe miệng.
Lão Quỷ ngồi xuống bên cạnh tôi, nhìn tôi đầy lo lắng: “Cô Đồng cô không sao chứ?”
Tôi lắc lắc đầu, nhỏ giọng trả lời Lão: “Cảm ơn, tôi không sao”
“Tôi không ngờ bố mẹ cô lại biến thái, vô nhân tính như vậy, thật ghê tởm! Không ngờ thế gian này vẫn có những cha mẹ như vậy, thật là…” Lão Quỷ nắm chặt tay tức giận: “Tôi vốn cho rằng trên thế giới này chỉ có những đứa con phụ lòng cha mẹ, cha mẹ sẽ vĩnh viễn đối xử tốt với con cái, lại không nghĩ răng…”
Có lẽ là ông ấy nghĩ đến chuyện đau lòng nào đó, câu nói sau cùng lại trở thành một chuỗi những tiếng thở dài.
Tôi không nói gì, nằm lên giường và nhắm mắt lại: “Tôi ngủ một lát, có chuyện gì ông hãy gọi tôi dậy”
“Cô Đồng à, cô thực sự có ý định ở lại đây đợi họ đến buộc tội cô và để cô làm kẻ thế mạng sao?” Lão Quỷ hỏi tôi.
Tôi lật người lại đối mặt với bức tường, sau vài giây yên lặng, tôi lãnh đạm nói: “Sẽ không đâu”
“Tôi hiểu rồi, cô Đồng nhất định là có cách, Lão Quỷ tôi ở đây bảo vệ cô, lần này tôi nhất định sẽ không vì ngủ quên mà làm hỏng việc, xin cô hãy tin tưởng tôi” Lão Quỷ nói xong, liền bổ sung thêm một câu: “Cô Đồng à, thật ra cô cũng không cần quá lo lắng, nếu như cô thực sự bị tử hình, vị đại nhân kia nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn, anh ta nhất định sẽ đến cứu cô!”
Lãnh Mạch chắc chắn sẽ đến cứu tôi sao?
Ngay cả bóng dáng anh ta còn không thấy nói gì đến việc đến cứu tôi?
Ai mà biết được….
Tôi dần ngủ thiếp đi.
Không biết mình đã ngủ được bao lâu, tôi mơ mơ màng màng cảm giác như có người đang đẩy mình, còn rất lo lắng nói bên tai tôi: “Cô Đồng, cô Đồng, mau dậy đi, có người đến rồi, mau dậy đi!”
Tôi nhất thời bị đánh thức ngồi bật dậy, do động tác quá mạnh, đầu óc quay cuồng trước mắt tối xầm lại, đợi đến lúc tôi mở được mắt ra, tôi thấy vị cảnh sát trợ giúp áp giải tôi vào đây đang mở cửa phòng giam, lần này Lão Quỷ đã làm đúng những gì mà ông ta hứa với tôi, ông ta không ngủ quên, luôn bên cạnh bảo vệ tôi, vẻ mặt Lão lo lăn: Cô Đồng, tên cảnh sát này vẻ mặt dâm đãng, cô phải hết sức đề phòng”
Lúc này tên cảnh sát đã mở cửa phòng giam của tôi, anh ta bước vào rồi đưa tay ra sau đóng cửa lại.
Tôi hỏi anh ta: “Có việc gì sao?”
Anh ta vừa bước về phía tôi vừa cởi bỏ quần áo của chính mình và nở một nụ cười dâm đãng nói: “Cô cho rằng tôi tìm cô có việc gì nào?”
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...