Chồng hờ ơi! Vợ yêu chồng mất rồi!


Chap 3 - Chuyển về nhà chồng.
Trước biệt thự của bọn nó thì 2 chiếc siêu xe dừng lại. Chúng nó bước xuống, đi vào trong nhà mà không quan tâm xem như bọn hắn là không khí. Bọn hắn chỉ có thể lắc đầu bước theo.
Trong phòng khách đồ đạc của bọn nó đã được cho vào vali cẩn thận. Bọn hắn cười cười:
- Bố mẹ vợ cũng nhanh gớm nhỉ. Chưa gì đã xếp xong rồi đấy vợ yêu - Phong lên tiếng xong cười ha hả rồi quang qua vai Huyền
- Quả thật là bố mẹ vợ muốn về nhà chồng sớm đó vợ - hắn cười theo và vuốt tóc nó.
- 2 con người kia - nó hét. Nó điên lắm. Ba mẹ nó muốn trao nó cho 2 cái tên này á hả? Nhà Hoàng gia đây sao? Không tin nổi!!!
- Chúng tôi là vợ 2 anh bao giờ thế. Đừng có động vào tụi tôi. - Huyền cũng ức chế nói theo.
- Sớm muộn gì cũng vậy mà - bọn hắn cười cười - tốt nhất là ngoan ngoãn làm vợ bọn anh đi. Vợ yêu à! Haha!!!
- Dạ, để chúng tôi mang đồ đến biệt thự mới của 2 tiểu thư ạ! - Đám người làm bây giờ mới dám lên tiếng.
- Mang nhanh đi! - Tiếng Phong lạnh lùng nói. Với người hầu hắn đều nói với cái giọng ấy.
Đồ đạc nhanh chóng được chuyển đến ngôi biệt thư to hơn nhà bọn nó gấp mấy lần.
- Về nhà thôi. Vợ còn lưu luyến à? - hắn cười tà hỏi nó
Chúng nó để mặt lạnh, cứ ngồi im trên ghế sô pha.
- Lại phải dùng biện pháp mạnh thôi mày! - Phong cố tình nói to.

- Ế! Không cần. Bọn tôi đi được chưa? - Huyền nhăn mặt mà nói.
Họ lại lên xe về căn nhà sẽ sinh sống lâu ngày. Nhà có 3 tầng nhưng mà rộng kinh khủng. Màu sắc hài hoà, bên trong toàn đồ xịn, nhìn hoa cả mắt.
- Chồng với vợ ở phòng này. Còn 2 vợ chồng Phong ở bên phòng kia nhé. - hắn "giao" phòng.
- Anh bị điên à? Tôi không ở với anh đâu! - nó như hét vào mặt hắn ý.
- Không lằng nhằng. Thế là ổn rồi! - hắn nói lại, mặt không hề tức giận mà còn vui nữa cơ.
Nói xong, cả 2 bị đẩy vào trong. ( số đen :3 )
Trong phòng nó với hắn...
- Có một giường á? Chẳng lẽ tôi với anh ngủ cùng nhau? - nó mặt hình sự
- Chẳng thế thì sao? Chẳng lẽ vợ muốn xuống đất nằm. - hắn mặt tỉnh bơ.
- Đừng gọi tôi là vợ, nghe ớn! Tối tôi sang phòng khách nằm.
Nó định bước ra ngoài thì một bàn tay to lớn kéo nó lại. Nó ngồi trên đùi hắn còn hắn ngồi trên giường.
- Này, anh làm cái gì thế? Bỏ tôi ra! - nó hét lớn, giãy giụa như con sâu ý.
- Ngồi im nếu không muốn bị làm thịt. - hắn cũng bốp lại. Đành dùng biện pháp mạnh. Hắn chỉ thấy đây là một cô nàng khá hay và cũng là người đầu tiên chống lại sự yêu chiều của hắn.
- Ấy ấy, tôi sẽ ngồi im, đừng làm gì tôi. - nó như con mèo, ngồi im không động đậy.
Hắn phì cười. Nó ngoan quá vậy. Bảo gì nghe nấy. Lần sau cứ dùng cách này mới được. Đã vậy hắn phải bắt nó đáp ứng vài yêu cầu cái đã.
- Không được. Không chỉ thế thôi được. Không thích gọi vợ thì thôi vậy. Thế thì gọi em nhé. Em phải xưng em khi nói chuyện với anh. Anh bảo gì nghe nấy nghe rõ chưa?
- Cái đầu tiên thì được nhưng cái thứ 2 thì chẳng khác nào bảo tôi làm ôsin cho anh cả.
- Không nói nhiều. Em không đáp ứng thì bây giờ anh làm thịt em. Thế thôi. - hắn tiếp tục đe doạ.
- Rồi rồi. Tôi đồng ý. - nó đành nghe lời chứ không có muốn bị làm thịt đâu.
- Lại tôi. Bây giờ ra chuẩn bị bữa trưa đi.
- Thì đi. Anh bỏ "em" ( nói khó khăn quá mà ) ra trước đi.
- Không! Anh ôm em là việc của anh, em nấu là việc của em.
- Anh ấm hả? Ôm thì em nấu kiểu gì? - nó nghĩ hắn chắc bị hấp.
- Được rồi. Bây giờ là 10 giờ. 11 giờ phải có cơm đấy.
- Yên tâm. - Thế rồi nó ra ngoài.

Nó vui lắm vì cũng ra được khỏi cái phòng mà nó phát hãi ấy...
Trong phòng Huyền và Phong:
- Tối anh ngủ dưới đất nhé. Tôi ngủ trên giường - Huyền tỉnh bơ nói.
- Cái gì? Ngủ chung đi.
- Mơ đi người. Không thì tôi ra sô pha ngủ. Anh hiểu chứ?
- À thế chứ gì? Ừ ừ. Vợ thích thì chồng chiều. Vợ cũng phải đáp ứng yêu cầu của chồng.
- Nói đi!
- Sáng, trưa, chiều tối phải làm bữa sáng cho chồng và gọi chồng là chồng, xưng vợ.
- Cái thứ 2 kì kì à! Mà tôi ngủ ghế sô pha thì anh càng sướng chứ làm sao? Tôi không đáp ứng đâu.
- Chưa nói hết. Nếu không đáp ứng thì chồng sẽ hôn vợ một ngày nhiều lần trước mặt 2 đứa kia đấy.
- Anh doạ tôi?
Vừa nói xong thì bị hôn. Huyền đẩy Phong ra.
- Anh...làm cái quái gì thế? - Huyền ngượng ngùng, đỏ mặt.
- Chứng minh 1 phần nhỏ. Thế bây giờ vợ định thế nào.
- Rồi thì đồng ý. Khổ tôi mà - Huyền hét to.
"Cốc, cốc, cốc ". Có tiếng gọi vào: "Mày ơi, ra tao bảo."
- Tao ra đây. Đợi tí.
Huyền ra ngoài thấy nó thì tự nhiên mặt đỏ hơn. ( nghĩ chuyện vừa nãy mà )

- Mày bị làm sao thế? - nó cười cười.
- Không...không có sao...hết - Huyền lắp bắp.
- Chẳng lẽ mày với chồng mày làm gì rồi? - Nó như được nước, cứ tiến lên.
- Không có. Mày gọi tao làm gì?
- Đi nấu cơm với tao. Tao bị ông Nam bắt đi nấu cơm.
- Tao có biết nấu đâu. Tao cũng bị ông Phong bắt đi đấy!
" Ông nào thế vợ/em?" - tự nhiên ở đâu chui ra bọn hắn. Chúng nó vội bào chữa:
- Không có gì? - chúng nó cười trừ rồi biến ra nhà bếp.
Bọn hắn thì cười cười nhìn nhau rồi bước ra phòng khách.
- Sắp có chuyện hay đây. Hai nàng bị dụ rồi - mặt hắn gian không tả nổi.
- Sập bẫy mà không biết. Thật là ngốc! Haha - Phong mặt gian không kém.
Gia đình 4 người này sắp có những pha trò hài không tả được rồi...
Đọc tiếp - Chap 4 : Bữa cơm gia đình!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui