Sau khi biết chuyện Cẩm Vân đã đến tìm mình, Văn Quảng ngay lập tức sắp xếp thời gian để đi gặp cô ta, không muốn để lâu lại xảy ra chuyện gì đo bất trắc.
- Cô muốn gặp tôi? – Văn Quảng không vòng vo, vào thẳng vấn đề khi đã liên lạc được với Cẩm Vân qua điện thoại.
- Đúng vậy.
chúng ta gặp nhau tại quán cà phê gần chỗ công ty của nah cũng được, thời gian do anh chọn, miễn đừng vào thứ tư là được, còn lại nhuwngcc ngày khác tôi đều rảnh.
– Cẩm Vân điềm đạm nói chuyện với anh qua điện thoại, giọng điệu vẫn thế, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra hết vậy.
- Vậy được, chúng ta gặp nhau ngay hôm nay đi, hai giờ chiều ở quán cô nói.
– văn Quảng cần gì phải sắp xếp lịch để gặp cô ta, anh chỉ muốn gặp và nói rõ mọi chuyện càng nhanh càng tố nên hôm nay gặp luôn mới là hợp lí nhất.
Cẩm Vân thấy anh sốt sắng như thế chẳng lấy gì làm lạ, bởi lẽ lúc nói ới lễ tân cô ta cũng đã nói rõ là chuyện liên quan đến Tư Nhĩ, anh không sốt sắng mới lạ ấy.
Anh yêu cô tới vậy cơ mà.
- Tùy anh thôi.
Hẹn gặp anh lức hai giờ.
– Cẩm Vân nói xong liền cúp máy.
Văn Quảng nghe qua giọng điệu của Cẩm Vân lúc nãy không có chút gì giống với kiểu muốn trả thù như anh đang nghĩ nhưng như vậy vẫn không thể khiến anh hết lo lắng về cô ta được.
- Chiều nay tôi sẽ đi gặp cô ta, trong lúc đó cậu hãy giúp tôi canh chừng Tư Nhĩ.
Tôi đoán cô ta sẽ không dám làm gì đâu nhưng cậu cứ canh chừng cho chắc.
– Văn Quảng lo lắng nói với Trợ lí Lý.
Một Văn Quảng lo được lo mất thế này trước đây Trợ lí Lý chưa từng được một lần thấy qua.
Anh ta từng nghe nói tình yêu có thể thay đổi cả một con người nhưng anh ta chưa từng nghĩ ngay cả người có cá tính mạnh như sếp của mình cũng bị tình yêu thay đổi nhiều tới mức như vậy.
Hôm nghe tin Tư Nhĩ bị tai nạn anh còn như người mất hồn, ngay cả đến những suy tính cơ bản nhất như việc nên làm iệc gì trước việc gì sau cũng còn không đủ tỉnh táo để suy nghĩ được.
Bây giờ Tư Nhĩ an toàn qua cơn nguy hiểm rồi mà anh vẫn còn nơm nớp lo sợ như thế nữa...
- Sếp đúng là biết yêu thật rồi.
– bình thường trọ lí Lý không hay nói chuyện riêng với Văn Quảng đâu nhưng hôm nay thực sự anh ta không thể kiềm được mà cảm thán sếp của mình.
- Cậu nói sao? – Văn Quảng ẫn chưa hiểu ý trợ lí Lý muốn nói là gì, hỏi lại.
- Anh trước kia đâu có như thế? Ngay đến cả tính mạng mình bị đe dọa vẫn có thể ung dung suy tính đủ điều, không biết sợ chết là gì, vậy mà bây giờ vì lo cho một cô gái anh như biến thành một người khác vậy, hèn nhát và có gì đó khá yếu đuối đấy.
– trợ lí Lý thành thật nói ra suy nghĩ của mình, không hề lo lắng chuyện anh có thể vì thế mà tức giận với mình.
- Cậu nói phải...!– Văn Quảng khong chối cãi, thừa nhận luôn.
– Tôi là kẻ có thể đặt cược bất cứ thứ gì để đặt được thứ mình muốn, kể cả đó có là tính mạng của tôi nhưng đối với Tư Nhĩ, tôi không thê đem cô ấy ra để đặt cược được.
tôi sợ bản thân mình sẽ mất đi cô ấy bất cứ lúc nào...!
Văn Quảng buông lời tâm sự một vài câu với trợ lí xong lập tức ngừng lại ngay.
- Nhiều lời rồi.
Cậu đi làm iệc cuả mình trước đi.
– Văn Quảng xua tay nói.
Trợ lí Lý cũng không muốn hỏi thêm gì nữa.
Dù rằng mọi chuyện của Văn Quảng anh ta đều biết cả, từ chuyện công việc đến những chuyện riêng tư khác nhưng rất ít khi anh ta tâm sự gì đó cùng anh.
Anh ta biết vị trí của mình là gì.
Không giống như Nam Nhật, anh ta chỉ là một trợ lí bên cạnh anh nên đương nhiên không có quyền gì can thiệp ào chuyện riêng tư của anh cả.
Dẫu biết vậy thì nhiều lúc anh ta cũng mong rằng bản thân mình có thể chia sẻ được với Văn Quảng một phần nào đó.
- Tôi sẽ cố hết sức giúp sếp trông chừng cô Tư Nhĩ.
– trợ lí Lý cẩn trọng nói sau đó cúi ngườ xin phép rời đi trước.
Còn hơn mười phút nữa mới tới cuộc gặp với Văn Quảng những Cẩm Vân từ rất sớm đã có mặt ở đây chờ anh.
Cô ta có thói quen tới sớm hơn giờ hẹn khoảng năm tới mười phút...
Ngồi được khoảng năm phút thì Văn Quảng cũng có mặt.
Tính ra bây giờ vẫn còn chưa tới hai giờ nhưng hai bọn họ đều đã có mặt đủ cả rồi.
- Anh ngồi đi.
– Cẩm Vân đưa tay ra mời anh ngồi vào vị trí ghế đối diện mình.
Văn Quảng theo hướng chỉ tay của cô ta ngồi vào vị trí đối diện.
Đợi khi nhân viên phục vụ đi đến đưa menu, anh nhanh chóng gọi đại một ly cà phê mà chẳng cần suy nghĩ gì.
Nhìn anh sốt sắng như thế, Cẩm Vân không khỏi kinh ngạc.
dù sao trong mắt cô ta cũng như trong mắt hầu hết những người khác, Văn Quảng không phải kiểu người thích vội vàng như vậy.
- Có gì cô nói đi.
– Văn Quảng lạnh lùng nói, ánh mắt tựa như đang tỏa ra một luồng ám khí, âm thầm đe dọa người đối diện.
Cẩm Vân biết anh ta nghi ngờ cô ta có ý định xấu với Tư Nhĩ lên mới đề phòng cẩn trọng như thế, nhưng hôm nay cô ta tới đây với thiện chí tốt, không chút xấu xa gì như anh đang suy nghĩ.
Thậm chí, còn là muốn nói rõ cho anh biết một bí mật về vụ tai nạn của Tư Nhĩ.
Rằng...
- Vụ tai nạn của Lam Tư Nhĩ không phải một cuộc tai nạn thông thường như anh và mọi người đã kết luận đâu.
– Cẩm Vân điềm đạm nói.
- Không phải một vụ tai nạn thông thường? – Văn Quảng hỏi lại.
Mấy ngày nay anh vì lo cho Tư Nhĩ nên chẳng mảy may gì đến chuyện tìm hiểu xem thực hư việc Tư Nhĩ bị tai nạn là như thế nào, mặc kệ chuyện này cho pháp luật xử lí.
Nói thẳng ra là anh không đủ lí trí để xử lí chuyện gì vào khi đó cả, ngay cả dặn Nam Nhật với trợ lí Lý tìm hiểu chuyện này hộ anh cũng không dặn bọn họ.
Chỉ nghe công an kết luận rằng người lái xe kia là do uống say nên gây tai nạn anh liền tin đó là sự thật và thuê luật sư để kiện tên kia ngồi tù lâu hơn so với tội trạng của hắn.
- Xem ra anh vẫn chưa bắt tay vào điều tra chuyện này nhỉ? – Cẩm Vân nói.
- Cô biết những gì rồi? Muốn nói thì nói luôn đi, đừng vòng vo như thế làm gì.
– Văn Quảng bắt đầu mất kiên nhẫn nói.
- Anh có thể không tin những điều tôi sắp nói nhưng tên gây tai nạn cho Tư Nhĩ chính là một trong số những tên tay sai thân cận của Anna, hắn không phải vì uống say nên mới tông vào xe của Tư Nhĩ mà là hắn cố tình làm vậy để giúp chị Anna trả thù đấy! – Cẩm Vân thật thà tường thuật lại mọi chuyện.
Quả nhiên là Văn Quảng đã không tin lời cô ta nói.
Anh không tin ngay được thực chất là có lí do của riêng mình.
Anna với Cẩm Vân thân nhau như thế.
Tình chị em tuy không cùng máu mủ nhưng thân hơn hầu hết tình chị em của những người khác là cái chắc.
thân thiết với nhau như thế, Cẩm Vân đời nào lại tự đi khai tội của Anna ra với anh, cô ta đáng ra phải nên tìm đủ mọi cách để giấu nhẹm chuyện này cùng ới đó là lên kế hoạch âm mưu trả thù anh và Tư Nhĩ mới phải chứ.
- Cô có bằng chứng không? – Văn Quảng không tin nhưng không nói thẳng, vẫn muốn vòng vo xem xem Cẩm Vân có mục đích xấu gì khác không.
anh không loại trừ đây chỉ là cái bẫy giăng ra để dụ anh sa bẫy.
- Chuyện này tôi nói anh đương nhiên là không tin, tôi cũng không có bằng chứng xác thực nào để chứng minh chuyện này cả bởi tất cả đề do tôi suy luận từ những manh mối khác nhau mà ra...
- Ví dụ như? – Văn Quảng chen lời.
Anh khá tò mò muốn xem xem những manh mối mà Cẩm ân đang nói đến kia là gì.
Cũng may Cẩm Vân đoán trước được rằng anh sẽ không tin lời cô ta nói lên mọi manh mối cô ta đều đã cẩn thận để gói gém mang đến đây, nhằm chứng minh cho anh thấy rằng cô ta không hề nói bừa hay có ý định lừa dối gì anh ta hết.
Suy cho cùng việc đối đầu với anh hiện giờ cũng chẳng có lợi lộc gì với cô ta hết.
Từ trong chiếc túi tote to, Cẩm Vân từ từ lấy ra một máy tính bảng, một thẻ nhớ, một cuốn sổ nhật kí đã cũ cùng với đó là một vài bức ảnh...
Trong lúc Cẩm Vân mở máy tính, Văn Quảng tiện thể vươn tay cầm mấy tấm hình kia lên xem, tất cả đều là hình chụp cunh của Anna với kẻ đã gây ra tai nạn.
Mấy bức hình này không có dấu hiệu của việc đã qua chỉnh sửa, Văn Quảng vừa nhìn đã biết, cho thấy lời Cẩm Vân nói về quan hệ của hai người này chắc quả không sai.
Trong tất cả những tấm hình, hai người bọn họ dường như vô cùng thân thiết, qua ánh mắt của tên kia nhìn Anna, anh còn có thể đoán được hắn ta rõ ràng đang có một loại tình cảm khác đối với Anna.
- Đây anh xem đi.
– Cẩm Vân đã mở máy tính xong từ lâu nhưng cô ta không vội cho anh xem luôn mà còn chờ cho anh xem kĩ những tấm ảnh kia trước đã.
Văn Quảng nhìn Cẩm Vân, tiếp đó mới đưa mắt nhìn vào màn hình máy tính, ấn nút bật phát đoạn video.
Đoạn video này được quay từ camera ở bên ngoài cửa của biệt thự nhà Anna.
Thời điểm là lúc Tư Nhĩ kéo người sang vạch trần sự thật.
Đoạn video này chỉ ngắn chừng hơn ba phút một ít, quay lại mỗi cảnh hỗn loạn lúc Anna dùng chậu hoa đạp đầu người phụ nữa.
- Lúc đó tên kia cũng đứng ở gần đó...!nhưng điểm mấu chốt ở đây là ánh mắt chị Anna nhìn hắn đấy, hai người bọn họ rõ ràng đang trao đổi với nhau qua ánh mắt.
– Cẩm Vân chỉ ra chi tết vô cùng quan trọng này cho Văn Quảng dễ theo dõi.
– Anh cứ xem tiếp đi, đến đoạn cuối anh ta còn lén gật đầu, giống như đã hiểu hết những gì chị Anna muốn nói, phải không? – Cẩm Vân tiếp tục.
Lời Cẩm Vân nói không sai, nếu theo dõi kí có thể dễ dàng nhận ra những chi tiết tưởng chừng như bình thường nhưng thực chất lại không hề bình thường trong đoạn video ngắn hơn ba phút này.
- Cô tiếp tục đi.
– Văn Quảng dã nhìn ra những điểm bất thường này đúng là có vẫn đề nhưng anh không vội kết luận gì cả, vẫn muốn nghe thêm những suy đoán của Cẩm Vân về chuyện này.
- Hơi mờ nhưng anh cố nhìn xem tay của chị Anna với tay của tên kia xem, có phải cách nắm tay của bọn rất khác thường không...
Văn Quảng chọn đến lúc có thể nhìn thấy được hai tay của hai người bọn họ, dừng lại cẩn thận quan sát kĩ lưỡng.
Đây là kiểu nắm tay để ngón tay cái vào bên trong bốn ngón tay còn tại thay vì để ngón cái ở bên ngoài khi nắm.
Kiểu nắm tay này Anna đã từng có lần tiết lộ với anh rằng đây giống như một dấu hiệu đặc biệt cô ta dùng để nói chuyện với tên tai sai thân cận của mình khi hai người bọn họ không thể nói ra thông tin bằng lời.
Mà thông tin của kí hiệu này chính là; Giết.
- Anh biết ý nghĩa của nó chứ? Ý nghĩa của kiểu nắm tay này chính là muốn nói...
- Giết! – Văn Quảng tiếp lời Cẩm Vân.
Nói đến đây chắc hẳn anh đã tin giả thuyết của Cẩm Vân hơn rồi.
Nếu theo như cách suy nghĩ này, vụ tai nạn của Tư Nhĩ chính là do hai người này mà ra.
Hôm đó Tư Nhĩ chính là người hủy đi mọi thứ của Anna, cô ta sinh lòng căm hận muốn giết cô cũng là điều thường tình dễ hiểu.
- Còn cả cuốn nhật kí này nữa, nó không có manh mối gì quá quan trọng nhưng nó là toàn bộ những suy nghĩ của Anna, và mấy trang gần đây tất cả đều viết là rất căm hận Tư Nhĩ.
nếu như tên kia đọc được mấy dòng này chắc chắn càng có thêm lí do để ra tay với Tư Nhĩ.
– Cẩm Vân tiếp tục nói.
- Đến đây được rồi, việc này tôi sẽ tự điều ra thêm.
Nhưng tôi vẫn còn một nghi vấn khác từ lúc đầu cho tới giờ.
– Văn Quảng đặt lại mọi manh mối xuống mặt bàn, bấy giờ mới bắt đầu quay sang tra hỏi Cẩm Vân.
- Anh nói đi...!– Cẩm Vân nghĩ anh vẫn còn nghi ngờ cô ta bịa ra chuyện này.
- Vì sao cô lại nói cho tôi nghe những điều này? Theo lẽ thông thường tôi nghĩ cô nên hủy tất ca chúng đi để bảo vệ Anna mới phải chứ?
- Anh nói đúng.
Tôi đúng là có lí do nên mới làm như vậy.
Chứ không làm gì có chuyện tự nhiên tôi lại quay ra tố cáo tội lỗi của Anna với anh đâu.
– Cẩm Vân không giấu giếm thành thật nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...