Trước cổng cục dân chính, Tô Hạ ũ rũ nhìn về phía cánh cổng, nhìn thấy người bạn trai ba năm trời của cô ôm cô bạn gái mới nhà giàu quen ba tháng.
Cô mới nở nụ chua xót, cảnh tượng này, làm trái tim cô vô cùng đau đớn.
Cô hạ mí mắt xuống, hai bàn tay cũng bị cô siết chặt!
Khi mở mắt ra, cô không ngờ rằng bọn họ lại đi về phía mình, cô sợ hãi nhìn xung quanh định tìm chỗ nấp, nhưng hai người đó đã đến trước mặt cô, khiến cô muốn trốn cũng không còn cơ hội.
Cố bày ra vẻ bình tĩnh, cô làm mặt hờ hững nhìn vào bọn họ.
" Tiểu Hạ, sao em lại ở đây? Anh đã nói rõ ràng với em rằng chúng ta đã kết thúc, hơn nữa giờ anh đã là người đàn ông đã có gia đình.
Mong em có lòng tự trọng và đừng có làm mọi chuyện ầm ĩ lên, người ngoài nhìn vào lại đánh giá! "
Lý Hạo nhướng mày nhìn Tô Hạ, vẻ mặt mất kiên nhẫn, một tay đặt lên vai vợ mình, chán ghét nhìn cô người yêu cũ đang nói chuyện với mình.
Tô Hạ biết người đàn ông này cho rằng cô nhu nhược, hiền lành, không có chí cầu tiến, không thể làm được gì nếu không có hắn, nhưng cô bạn gái nhà giàu này thì khác, nàng có thể hỗ trợ hắn hết thảy mặt tài chính, lại có cùng mục tiêu, quan trọng nhất hắn có thể tiết kiệm được số tiền lớn mà hắn mười năm chật vật mới có được.
" Tôi chỉ muốn đến xem, mới hôm qua vừa ngỏ lời chia tay mà sao hôm nay liền tổ chức đám cưới.
Chỉ thắc mắc là lúc đến cục dân chính anh lấy tâm trạng gì mà nhận sổ đỏ thôi! "
Cô không nghĩ tới trong mắt của tên bạn trai cũ yêu đương với mình ba năm cô chỉ là một trò cười! Trong nháy mắt, lông tơ của cô bạn gái dựng lên như con nhím, cô ta bắt đầu trả lời lại một cách mỉa mai!
" Em có thể lý giải được tâm tình của chị Tô lúc này, nhưng có vài chuyện mong chị có thể hiểu, người cùng anh Cảnh Hạo trong giấy kết hôn là em, không phải chị, vợ của Cảnh Hạo cũng là em, chứ không phải chị, vì vậy mong chị tôn trọng hai vợ chồng bọn em.
Cảnh Hạo đã lựa chọn em,chứng tỏ rằng chị không đủ khả năng, hy vọng chị mau từ bỏ kẻo để lại nhiều tổn thương trong lòng! "
Thân Thiến Nhân cười đắc ý, rúc vào người Lý Cảnh Hạo muốn nhiều hơn nữa,hành động đó trái lại khiến cô tức giận, bọn họ sau khi làm nhục cô một lúc thì ngạo nghễ rời đi.
Mà cô, một chút phản kháng cũng không có!
Tô Hạ cảm thấy như tan nát cõi lòng, quả thực đau đớn như tim mắc bệnh!
Khi cô đang đau lòng chết đi được thì từ xa truyền đến bên tai tiếng quát tháo đầu giận dữ của một ông cụ với một thanh niên điển trai đóng vest cách chỗ cô đang đứng không xa, ông cụ hướng về phía thanh niên thét lên: " Thằng trời đánh này! Bất luận như nào thì trong vòng một tháng phải cưới một cô vợ về cho ông mày! Đây là mệnh lệnh, cấm phản kháng! "
Tô Hạ quay về phía người đàn ông kia, cô nghĩ ra một ý tưởng táo bạo.
Mối quan hệ mà cô cố duy trì ba năm có thể sụp đổ trong tích tắc, như nào là vĩnh cửu, như nào là giúp đỡ lẫn nhau lúc hoạn nạn, như nào là tình yêu đích thực? Phắc u tình iu! Tại sao cô lại cố chấp lâu như vậy? Lý Cảnh Hiên cho tới nay luôn giữ tính tình bảo thủ, lại cổ hủ và gia trưởng.
Chà, có lẽ cô nên tìm một người để gửi gắm ngay bây giờ, bọn họ đều đã có gia đình, cô lại sợ cái gì?
Cô hơi biến động, chớp mắt đã phi nhanh hướng về phía người đàn ông hô: " Này chú, hay tôi gả cho chú đi! "
Chú? Cố Dật Thần khẽ nheo mắt, xoay người xem cô gái nhỏ vừa chạy đến bên chỗ mình, khi chạm phải khuôn mặt đó, cơ thể hắn bỗng run lên, nét mặt có chút sửng sốt nhưng được che giấu dưới ánh mắt trầm lắng, khoanh tay lại, hắn nhìn cô một cách lạnh lùng.
Mà ông lão bên cạnh vẻ mặt ngậm ngùi, hưng phấn đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên hoa chân múa tay, " Tốt, quá tốt rồi! Cô gái, cháu tên là gì? Đừng nhiều lời nữa, vừa hay chỗ này lại là cục dân chính, mau mau, bây giờ phải đi nhận sổ đỏ luôn! "
Ông cụ một tay cầm lấy Tô Hạ, một tay cầm lấy thằng cháu đích tôn của mình, vẻ mặt như rất sợ Tô Hạ chạy mất, động tác ông bỗng nhanh đến kinh ngạc.
*Mong mng đi wa cho 1 vote ạk:3*.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...