Lâm Vũ Hạo và Lâm Hải Đường đứng trước nhà trẻ chờ mẹ đến. Đường Đường nhìn thấy một ông chú kỳ lạ vừa mới ngất xỉu trước cổng.
"Anh Hạo Hạo, có người bị xỉu kìa." - Đường Đường chạy đến. Hạo Hạo cũng chạy theo. Cô bé cuối xuống nhìn anh ta.
"Chú, chú có sao không?" - Cô bé lo lắng hỏi người đàn ông.
"Chú không sao..." - Người đàn ông đó ngồi dậy,
"Của chú đây." - Hạo Hạo đưa cho anh ta bóp tiền trên mặt đất. Hàn Tiểu Du vừa đến, nhìn thấy một cảnh tượng như vậy. Trong lòng bất an chạy đến bảo vệ con.
"Hoàng Thiên Bảo, anh muốn làm gì?" - Hàn Tiểu Du nhíu mày nhìn. Đường Đường thấy mẹ hung dữ, kéo kéo tay mẹ.
"Mẹ, đừng mắng chú ấy. Chú ấy rất tội nghiệp." - Đường Đường ngây ngô nói.
"Đường Đường, Hạo Hạo, không phải mẹ đã dặn hai đứa không được tiếp xúc với người lại sao? Có phải là không nghe lời mẹ hay không?" - Hai đứa trẻ sợ hãi, chúng chưa từng thất mẹ giận dữ như vậy.
"Mẹ, con xin lỗi, sau này tụi con không dám nữa." - Hạo Hạo và Đường Đường đồng thanh nói. Hai đứa nắm lấy tay mẹ.
Hàn Tiểu Du sau khi lên xe, lập tức ôm hai đứa nhỏ vào lòng. Cô sợ, nếu lỡ như hắn ta bắt cóc con cô. Cô không biết phải làm như thế nào. Hàn Tiểu Du không nhịn được rơi nước mắt.
"Mẹ, mẹ đừng khóc. Là do con hư." - Hạo Hạo lau nước mắt cho cô.
"Đường Đường cũng hư." - Đường Đường ôm lấy mẹ. Cuộc sống sắp tới sẽ có sóng gió rồi đây.
_______________________________________
"Có chuyện gì vậy vợ?" - Lâm Phong thấy cô có chút lạ.
"Không có gì đâu."
"Em nghĩ em có thể giấu anh sao?" - Lâm Phong chau mày. Hàn Tiểu Du nhìn anh.
"Hoàng Thiên Bảo, anh ta trở về rồi. Khi này anh ta xuất hiện ở nhà trả của Hạo Hạo và Đường Đường. Nếu như anh ta làm hại đến con thì sao đây?"
"Đã trở về? Xem như hắn ta đã có kế hoạch trả thù rồi. Em yên tâm, anh sẽ đưa người bảo vệ con. Anh sẽ không để con chịu bất kỳ tổn thương gì." - Lâm Phong ôm lấy cô, trấn an cho cô.
_______________________________________
Hôm nay là ngày hai nhóc tì khám sức khỏe tổng quát định kỳ.
"Chào con, con có nhớ chú không?" - Hoàng Thiên Bảo bước đến.
"Nhớ, chú là người hôm trước đã bị ngất xỉu." - Đường Đường mỉm cười nói. Hạo Hạo cũng nhìn anh ta, nở nụ cười y hệt.
"Lâu rồi không gặp?" - Lâm Phong nhếch miệng cười. Theo sau anh là Hàn Tiểu Du.
"Ba." - Hai đứa nhỏ chạy đến chổ anh.
"Lâm Phong, anh thực sự không tò mò hai đứa bé này là con của ai hay sao?" - Hoàng Thiên Bảo khinh thường cười. Thường thì đàn ông không ai lại chịu "đổ vỏ" cho người khác. Nhưng mà Lâm Phong là người đàn ông được ông trời thiết kế riêng cho bàn Tiểu Du.
"Quan trọng sao?" - Lâm Phong hờ hững nói. Bàn tay vẫn nắm chặt tay vợ.
"Tôi muốn xét nghiệm DNA. Nếu như là con của tôi, tôi sẽ dành lại quyền nuôi dưỡng." - Hoàng Thiên Bảo chắc chắn nói.
"Quyền nuôi dưỡng? Hoàng Thiên Bảo, anh nghĩ anh giành được tôi sao?" - Lâm Phong chặc lưỡi.
_______________________________________
"Anh Hạo Hạo, tại sao phải xét nghiệm DNA? Chúng ta không phải là con ruột của ba sao?" - Đường Đường thắc mắc hỏi.
"Cái này anh không biết " - Hạo Hạo cau mày ngồi đó.
"Nếu chú đó là ba ruột của chúng ta. Chúng ta nên xử lý thế nào?" - Đường Đương mặt lạnh suy tư như anh.
"Nếu vậy em có muốn nhận lại ông ta không?" - Hạo Hạo nhìn sang em gái
"Không!!!"
"Anh cũng vậy."
_______________________________________
Lâm Phong cầm trên tay hai bản hồ sơ xét nghiệm DNA. Hàn Tiểu Du cũng rất lo lắng nhìn anh. Lâm Phong giữ bảng của mình, Hàn Tiểu Du của Hoàng Thiên Bảo.
Lâm Phong mở hồ sơ ra. Lấy giấy xét nghiệm.
Dựa theo quy luật di truyền của gen, phối hợp với kết quả giám định quan hệ thân thích, tổng hợp phân tích 19 cặp STR cho kết quả như sau. Kết quả kiểm tra cho thấy Lâm Phong không có đủ điều kiện yêu cầu phù hợp để xác nhận là ba ruột của Lâm Vũ Hạo và Lâm Hải Đường, quan hệ huyết thống xác xuất là 1.12840483%...
Căn cứ vào kết quả phân tích DNA thì Lâm Phong không phải là ba ruột của Lâm Vũ Hạo và Lâm Hải Đường.
Tờ giấy trên tay Hàn Tiểu Du rơi xuống đất.
Dựa theo quy luật di truyền của gen, phối hợp với kết quả giám định quan hệ thân thích, tổng hợp phân tích 19 cặp STR cho kết quả như sau. Kết quả kiểm tra cho thấy Hoàng Thiên Bảo có đủ điều kiện yêu cầu phù hợp để xác nhận là ba ruột của Lâm Vũ Hạo và Lâm Hải Đường, quan hệ huyết thống xác xuất là 99,9999%...
Căn cứ vào kết quả phân tích DNA thì Hoàng Thiên Bảo chính là ba ruột của Lâm Vũ Hạo và Lâm Hải Đường.
"Em không tin... Em không tin... Hạo Hạo và Đường Đường làm sao có thể là con của Hoàng Thiên Bảo... Em không tin." - Hàn Tiểu Du bật khóc, Lâm Phong ôm lấy cô.
"Tiểu Du, anh biết em rất khó chấp nhận. Nhưng em đừng tự hành hạ bản thân mình như vậy." - Lâm Phong đau lòng vuốt tóc cô.
"Anh có biết không? Suốt 5 năm qua, em luôn hy vọng chính là con của anh. Là con của em và anh. Tại sao ông trời lại đối xử với em như vậy? Tại sao chứ?" - Hàn Tiểu Du khóc nức nở.
"Không phải 6 năm trước anh đã nói với em rồi sao? Chỉ cần chúng là con của em, cũng sẽ là con của anh." - Lâm Phong bên trong phòng, lặng lẽ ôm lấy vợ an ủi. Hai đứa trẻ ở trước cửa đều nghe thấy. Ánh mắt chúng hiện lên một nổi hận khó tả.
_______________________________________
Lâm Phong dỗ được Hàn Tiểu Du ngủ, ông bước qua phòng hai đứa trẻ.
"Ba biết tụi con lén lút ở ngoài cửa."
"Ba, ba sẽ không bỏ tụi con đúng không?" - Đường Đường mếu máo.
"Ba đừng bỏ tụi con nha." - Hạo Hạo cũng muốn khóc.
"Ai nói ba sẽ bỏ tụi con. Lâm Vũ Hạo, Lâm Hải Đường, nghe ba nói cho rõ. Hai đứa mang họ Lâm, là con của Lâm Phong ba. Cho dù như thế nào, cũng không được quên." - Hai đứa trẻ gật đầu ôm lấy anh.
_______________________________________
"Hoàng Thiên Bảo, anh muốn làm gì?" - Hàn Tiểu Du trước cửa nhà trẻ nắm lấy tay con.
"Ông muốn gì?" - Lâm Hải Đường và Lâm Vũ Hạo đồng thanh hỏi.
"Ba là ba ruột của con. Đường Đường, Hạo Hạo, ba có mua quà cho con." - Hoành Thiên Bảo đem đồ chơi dụ dỗ.
"Ba ruột? Chưa từng nuôi sữa chúng tôi ngày nào, có tư cách gì nhận cha nhận con?" - Hạo Hạo hỏi.
"Tôi họ Lâm, không phải họ Hoàng. Cho dù tôi không phải họ Lâm, cũng không lấy họ của ông!" - Đường Đường nói.
"Ba là ba ruột của con, chẳng lẽ con không suy nghĩ đến công sinh thành hay sao?" - Hoàng Thiên Bảo đen mặt nói.
"Ông chỉ muốn thỏa mãn thú tính của mình. Cùng lắm chỉ để quên 2 con t*ng trùng trong người của mẹ tôi. Tôi nghĩ không quá nhiều để tôi trả ơn." - Hạo Hạo và Đường Đường đồng thanh nói. Hai anh em nhà này ngay cả suy nghĩ cũng sinh đôi theo.
_______________________________________
************************************
Cái DNA dựa theo bản của Ninh Tịch và Tiểu Bảo.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...