"Đừng... Đừng mà... " - Một xô gái yếu ớt quỳ cười chân người đàn ông.
"Hoàng Thiên Bảo, em xin anh. Anh muốn em làm gì cũng được... Nhưng đừng bắt em bỏ con." - Cô bất lực nói, khóc đến khan cả cổ. Hoàng Thiên Bảo đã hai tháng lâu không về nhà. Kể ra cũng bốn tháng kể từ cái đêm định mệnh ấy, hai người đã không trò chuyện với nhau.
Cô đã mang thai bốn tháng, mà người làm chồng không hay không biết, khi biết rồi lại bắt cô bỏ con.
"Đứa nhỏ này không thể giữ lại." - Anh ta không muốn giữ lại đứa nhỏ này. Nhưng mà, anh ta chỉ nghĩ cho cảm giác của mình, vô tâm với cảm xúc của người khác.
"Dù muốn hay không sự xuất hiện của con. Dù anh là bố đứa nhỏ, anh cũng không có quyền giết nó." - cô không muốn mất con đâu. Anh ta khống chế Hàn Tiểu Du lại, đưa cô đến bệnh viện.
"Buông em ra... Em không muốn... Buông ra." - Sức của cô sao mạnh bằng anh ta. Cho dù cố gắng như thế nào cũng không thoát khỏi. Cuối cùng anh ta ném cô lên xe rồi đưa đến bệnh viện.
"Ông Hoàng, cái thai này đã bốn tháng. Tôi e rằng nếu phá thai sẽ nguy hiểm đến người mẹ." - Bác sĩ dè dặt nói.
"Phá đi!." - Giọng anh ta lạnh lùng đến đáng sợ. Như con dao đâm thẳng vào tim Hàn Tiểu Du.
"Không được, không được.. Đừng giết con tôi mà. Đừng mà... Hoàng Thiên Bảo, nó cũng là con anh mà. " - Nhìn Hàn Tiểu Du tội nghiệp, bác sĩ cũng vì thế mà không nỡ phẫu thuật. Nhưng rồi ông ta lại sợ thế lực của nhà họ Hoàng, nhắm mắt bỏ qua lương tâm, thực hiện cuộc phẫu thuật đầy khó khăn này.
"Hoàng Thiên Bảo, tôi hận anh!!!" - Câu nói cuối cùng của Hàn Tiểu Du vang lên. Vì thai quá lớn, rất khó khăn để phẫu thuật lấy thai. Hàn Tiểu Du mất máu quá nhiều, cô có cảm giác sắp chết.
Ba mẹ, nếu như có kiếp sau, con nhất định sẽ tiếp tục làm con của ba mẹ.
Tiểu bảo bối, mẹ vẫn muốn làm mẹ của con!!!
Tin tức thai phụ chết trong phòng phẫu thuật bệnh viện Trường Xuân chấn động cả thành phố S. Một nơi toàn những bác sĩ tài ba, vậy mà lại gây chết người. Còn là một xác hai mạng!
Hàn Tiểu Du tội nghiệp đã chết trong sự đau đớn tột cùng.
Người bác sĩ hôm đó, cắt rứt lương tâm, đứng lên giải oan cho Hàn Tiểu Du, vạch bản mặt thật của Hoàng Thiên Bảo. Bố anh ta vì qua tức giận, đã từ con. Anh ta mất hết tất cả tiền tài, địa vị của nhà họ Hoàng. Người anh ta yêu cũng vì thế mà bỏ rơi anh ta. Đến cuối cùng anh ta chỉ cô độc một mình.
Quả báo có lẽ đến quá sớm, anh đến khi chẳng còn gì mới nhận ra người thật sự tốt với mình là ai. Nhưng quá trễ rồi, vợ con anh ta, là do anh ta giết!
_________________________________
Hàn Tiểu Du lạc vào một nơi tối tăm, ẩm ướt và đáng sợ. Âm thanh quỷ dị đến lạ lùng, lạnh lẽo sống lưng.
"Mẹ..." - Giọng nói yếu ớt vang lên, linh hồn nhỏ lơ lững trên không trung, vươn tay với tới cô. Hàn Tiểu Du bất ngờ hoảng sợ bước lùi lại.
"Mẹ..." - Cô bé giọng ủy khuất đến tội nghiệp, Hàn Tiểu Du nước mắt bất giác rơi xuống.
"Con gái... " - Cô muốn dùng tình yêu thương của một người mẹ, bảo vệ con gái nhỏ tội nghiệp của mình. Tại sao ông trời lại đối xử với cô như thế? Mới hôm qua cô còn vui mừng khi biết con là con gái, vậy mà...
"Mẹ ơi, con đến thiên đường rồi!!! Con sẽ tìm mẹ..." - Cô bé vừa dứt lời, xung quanh cô đột nhiên sáng lên, đứa bé cũng dần dần biến mất.
"Con ơi..."
_______________________________________
"Aaaaaaaaa." - Hàn Tiểu Du thất thanh la lên. Cô ngồi bật dậy, cảm giác như chân tay không còn sức lực. Ký ức như một cuộn phim quay chậm từng chút từng chút hiện rõ trong đầu cô.
Cô vẫn còn sống sao? Con của cô...
Hàn Tiểu Du đưa tay đặt xuống bụng. Một giọt nước mắt rơi xuống, hai giọt nước mắt rơi xuống. Chẳng bao lâu gương mặt nhỏ nhắn đã đầy nước mắt. Tiểu công chúa của cô đã bỏ rơi cô rồi...
Hàn Tiểu Du nhìn quanh, đây là phòng ngủ của cô không phải sao? Nhưng có vẻ giống phòng của cô nhiều năm về trước hơn. Hàn Tiểu Du trố mắt nhìn điện thoại trên đầu tủ. Điện thoại hello kitty màu hồng, không phải đã bị hư rồi sao? Cô cầm lấy cái điện thoại, ngày tháng hiện lên trên màn hình khiến cô không khỏi bất ngờ.
Năm 2013? Không phải 2018 sao? Vậy là trọng sinh sao? Trọng sinh sao? Tin nổi không? Cô có cảm giác không chân thật.
Một người phụ nữ đi vào, trên gương mặt bà hiện rõ sự lo lắng
"Tiểu Du, con khóc sao? Sao vậy con. Tiểu Du, con làm sao đừng làm mẹ lo lắng." - Mẹ Hàn lo lắng hỏi.
Hàn Tiểu Du vô tri vô giáp ôm lấy bà, khóc thật lâu, cho đến khi mệt mỏi thì ngủ thiếp đi. Ngày trước vì thấy cuộc sống của cô quá đau khổ, bà khuyên cô ly hôn với Hoàng Thiên Bảo. Cô không chịu nghe, còn giận dỗi bà cả năm trời, đến lúc chết cũng chưa kịp nói lời xin lỗi. Đã sống lại rồi, cô nhất định sẽ thay đổi bản thân, sống để báo hiếu cho cha mẹ, trả thù cho con gái.
_________________________________________
Hoàng Thiên Bảo, tôi nhất định sẽ khiến anh, sống không được, mà chết cũng không xong!!!
_________________________________________
**************************************
Bello mọi người, mình là Jenny. Gọi mình là Ny nhé.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...