Chồng À, Anh Thật Quái Gở

Phạm Thành chân trước vừa mới đi, Tiếu Đồng cũng lập tức đứng dậy lôi kéo tay Văn Mân, chân sau rời khỏi đại đội cảnh sát, hơn nữa lần này, hắn không để cho Văn Mân lái xe, mà mình trực tiếp ngồi vào ghế lái.

Văn Mân một bên thắt dây an toàn, một bên nghiêng đầu nhìn vẻ mặt đầy hưng phấn của Tiếu Đồng.

“Anh muốn đi chỗ nào a? Chúng ta hôm nay trừ việc tới gặp đội trưởng Phạm, thật không có công việc khác đi?”

“Hắc hắc, em không muốn đi nhìn xem hung thủ là cái dạng gì sao?”

Văn Mân nghe xong lời này, nắm tay cầm dây an toàn trở nên căng thẳng, sau đó xoay người vội vàng nắm lấy cánh tay Tiếu Đồng cự tuyệt: “Không cần, không muốn, tôi không muốn xem hung thủ là cái dạng gì, anh độc miệng nhưu vậy, lỡ như kích thích tới hung thủ, hắn muốn giết chúng ta thì phải làm sao bây giờ? Anh chỉ là một thư sinh yếu ớt, làm sao có thể là đối thủ của hắn.”

“Tôi không phải đối thủ của hắn? Em dám khinh thường tôi! Không được, em phải đi cùng, không muốn cũng phải đi, tôi dù sao cũng phải chứng mình cho em thấy thân thủ của tôi không tệ.”

Lúc đầu Tiếu Đồng thấy Văn Mân nhất định cự tuyệt như vậy, còn do dự hay là không đi đến hiện trường nữa, dù sao việc nhìn thấy hung thủ đối với Văn Mân cũng quá sức chịu đựng, nhưng vừa nghe xong lời này, trong nháy mắt liền bỏ qua ý định quay về nhà, đàn ông cái gì cũng có thể không cần, chính là hình tượng cao lớn trước mặt phụ nữ là không thể vứt đi, hắn phải để cho Văn Mân biết hắn là một đại nam nhân cường tráng có đủ sức bảo vệ cô.


“Tiếu Đồng ~~ bất quá tôi nhìn nhận anh rồi không được sao? Chúng ta về nhà, tôi sẽ làm nhiều món ngon cho anh, hôm qua không phải anh nói muốn ăn bánh ngọt pho mát sao? Tôi sẽ cho anh thêm rất nhiều pho mát được không?”

“…Không được.” Tiếu Đồng nuốt một ngụm nước bọt, chỉ do dự một lát rỗi vẫn quyết định cự tuyệt.

“Tiếu Đồng ~~ anh ở trong lòng tôi là giỏi nhất, chúng ta không đi xem náo nhiệt, quay về xem tin tức cũng giống vậy thôi, chỉ cần bây giờ anh quay về nhà, tôi cái gì cũng nghe theo anh, được không?”

“…..Cái gì cũng nghe theo tôi?” Lần này thời gian do dự rõ ràng dài hơn so với lần trước không ít.

“Phải, cái gì cũng nghe theo anh, chúng ta về nhà đi có được không, Tiếu Đồng.”

Văn Mân thật sự sợ nhìn thấy hùng thủ giết người hùng ác này, cô đối với hình dáng của hung thủ một chút hiếu kỳ cũng không có, quan trọng nhất là, cô sợ Tiếu Đồng thích thể hiện, không phải dùng lời nói kích thích đến hung thủ để chứng minh thân thủ của mình tốt, mà còn tự tiện xông lên thay cảnh sát đi bắt hung thủ, vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cuối cùng người đau lòng còn không phải là cô.


“Thật sự cái gì cũng nghe theo tôi? Bất cứ chuyện gì?”

Văn Mân thấy ánh mắt thâm sâu khó lường của Tiếu Đồng nhìn về phía mình thì trong mắt cô tràn đầy hoang mang, trực giác nói cho cô biết trong lòng hắn nhất định có quỷ, nhưng cô một khi gật đầu tuyệt đối không nuốt lời.

“Ách…Anh có thể nói cho tôi biết muốn tôi đáp ứng anh cái gì không?”

“Chính em nói là cái gì cũng nghe theo tôi, hiện tại lại hỏi tôi em phải đáp ứng cái gì, rõ ràng không dủ thành ý, quên đi, tôi vẫn là đưa em đi xem hung thủ giết người vậy.”

“Đừng, đừng, đừng, tôi đáp ứng anh còn không được sao? Tôi cái gì cũng đáp ứng anh, chúng ta mau về nhà đi.”

Lời vừa nói ra, Tiếu Đồng vốn gương mặt còn rất nghiêm túc liền lộ ra nụ cười sáng lạn.

“Em sớm đáp ứng là tốt rồi, em xem, đi một đoạn đường xa như vậy đều phí công rồi, thật lãng phí xăng dầu nha, tiết kiệm năng lượng chính bảo vệ trái đất, nhóc, em phải nhớ, tương lai trái đất mà bị phá hủy, em cũng có lỗi đó…”

“…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui