Văn Mân thấy Tiếu Đồng như vậy thật trẻ con, cắn chặt môi, cố gắng không để mình cười ra tiếng, đây sao có thể là giáo sư Tiếu mà mọi người đều kính sợ, quả thật chính là một anh bạn nhỏ.
Nhưng tốt xấu gì vừa rồi hắn cũng đã chịu nhượng bộ rồi, cho nên cô vẫn là chấp nhận cầm lấy bát đi vào phòng bếp lấy thêm cơm giúp hắn.
Tiếu Đồng nhìn bóng lưng của Văn Mân đi vào phòng bếp, bộ dáng đại nam nhân nãy giờ vẫn luôn giữ vững liền biến mất không chút dấu vết, im lặng nhìn hướng phòng bếp nở một nụ cười rạng rỡ.
“Chung Phàm nói có lý, ở chung với phụ nữ nên cò kè mặc cả, nếu chuyện gì cũng sảng khoái đáp ứng thật không tốt, hắc hắc hắc.”
“Anh đang lẩm bẩm cái gì vậy?” Văn Mân bưng cơm trở về liếc mắt một cái liền thấy được Tiếu Đồng đang cúi đầu, một bên cầm đũa gõ nhẹ lên mặt bàn, một bên lắc lắc đầu tự lẩm bẩm cái gì đó.
“Có nói gì sao? Không có a.” Tiếu Đồng nhận bát cơm Văn Mân đưa tới, cúi đầu ngửi ngửi mùi thơm của gạo, làm ra một bộ dáng vô cùng hưởng thụ.
“Tiểu nữ nhân lấy cơm thật là thơm.”
“Được rồi, đừng ngồi đó nói nhảm nữa, anh mau ăn đi, chờ ăn xong rồi nhớ gọi điện cho đội trưởng Phạm, miễn cho ngày mai ông ấy lại tới tìm tôi, tôi cũng không còn đủ sức ứng phó nữa.” Văn Mân dùng đũa chỉ chỉ lên mặt bàn trước mặt Tiếu Đồng ý bảo hắn đừng lảm nhảm nữa.
“Sao tôi phải gọi cho hắn a, là em đề nghị tôi đồng ý, hơn nữa cũng là em nói có điều kiện liền cùng bọn họ thương lượng, em không làm, vây ai sẽ đi làm thay đây?”
“Tôi!?” Văn Mân đưa tay chỉ vào mình, “Không, không được, anh không phải còn có trợ lý sao? Để cho trợ lý đi nói chuyện đi, anh ta chắc chắn có kinh nghiệm hơn tôi, hơn nữa ngày mai tôi còn có việc gấp.”
“Em có việc gấp gì? Em không phải đi theo tôi cùng điều tra vụ án sao?” Nghe Văn Mân nói hôm đó sẽ không cùng hắn làm việc, Tiếu Đồng lập tức mất hứng mặt nghệt dài ra.
“Tôi và anh cùng nhau điều tra vụ án a! Tôi chẳng có hiểu biết gì về kiến thức chuyên môn cả, thật không dám đi, không gây rắc rối cho anh là đã may mắn lắm rồi, anh trước đây điều tra như thế nào thì hiện tại cứ làm thế đó đi, cứ coi như không có tôi là được, hơn nữa, ngày mai tôi thật sự có việc cần làm, không thể đi cùng anh.”
Văn Mân nghĩ rồi, cô dù sao cũng đã tốt nghiệp đại học, cứ ở nhà suốt ngày không làm việc làm đàng hoàng thật không ổn, tuy rằng đã biết điều quan trọng nhất trong đời mình là cái gì, nhưng cô cảm thấy có sự nghiệp riêng cũng rất quan trọng, nếu như không ảnh hưởng đến tình cảm của mình và Tiếu Đồng, cô cũng muốn tạo cho mình một mảnh trời riêng. Việc nỗ lực đặt hết tâm tư trên người Tiếu Đồng sẽ khiến cô đối với những chuyện nhỏ nhặt bình thường cũng sẽ rất mẫn cảm, về lâu dài, đó không phải là việc tốt.
“Coi như không có em!? Không được, đây rõ ràng là không đúng, còn nữa, em đã quên lúc đầu tôi chuyển đến đây ở là vì lý do gì rồi sao? Tôi tới đây là vì phòng ngừa tên bạn trai cũ của em lại tới gây rối, em không đi cùng tôi, tôi bảo vệ em thế nào? Nếu em quyết định như vậy, vụ án này tôi sẽ không điều tra nữa, bắt đầu từ ngày mai tôi xin nghỉ phép dài hạn, ở cùng em.”
Lời vừa dứt, Tiếu Đồng liền giả bộ lấy di động ra gọi điện thoại, kết hợp với những lời hắn vừa nói, không khó để đoán ra đây là gọi cho ai.
“Tiếu Đồng, anh đừng có quyết định nhanh như vậy được không, chúng ta thương lượng lại một chút, anh dễ dàng từ bỏ việc điều tra như vậy, người bị hại làm sao bây giờ? Hiện giờ cảnh sát đều không có biện pháp xác nhận thân phận nạn nhân, sau này biết điều tra thế nào, anh muốn nghỉ phép cũng phải chờ kết thúc vụ án này đã nha.”
“Thương lượng một chút? Không được, không thương lượng, chúng ta nhất định phải cùng nhau hành động, không thể tách ra.”
“Được được được, ngày mai tôi đi cùng anh, được rồi, anh mau đặt điện thoại xuống đi.”
“Đáp ứng sớm không phải xong rồi sao? Thật là ~”
“Ách…” Văn Mân thấy Tiếu Đồng dường như không có việc gì lại cúi đầu ăn cơm, nhất thời có cảm giác bị lừa gạt, tất cả biểu tình vừa rồi đều là diễn trò để gạt cô đây mà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...