Chơi Đùa Với Quỷ
"Sao cậu chủ lại ở đây? Không phải bây giờ cậu Ngôn Hy nên ở trong phòng sao?"
Ngôn Hy giật bắn mình khi nghe thấy kẻ phía sau gọi tên cậu, chẳng phải lúc này những người canh gác đã đi thay ca với nhau sao lại còn có người ở đây.
Thấy Ngôn Hy im lặng không lên tiếng kẻ đó càng chắc chắn rằng cậu là cậu chủ hơn, lập tức đi lại định lôi cậu về phòng nếu không Dương Phong biết được chắc chắn sẽ không yên ổn.
Ngôn Hy sợ hãi nhất thời không biết làm gì, cậu chưa kịp chuẩn bị cho tình huống này, cứ đứng bất động ở đó trong khi tiếng chân phía sau ngày càng đến gần.
Tim cậu càng đập mạnh hơn, cho đến khi Ngôn Hy tưởng chừng bản thân sắp không xong đến nơi thì đột nhiên cánh cửa trước mặt cậu mở ra. Một cô gái tóc đen có vóc dáng cao gầy mặc đồ người hầu đứng đó đối diện cậu.
Còn chưa kịp định hình thì cô gái đó chẳng nói chẳng rằng kéo tay cậu về phía cô ấy, sau đó lại còn lên tiếng với một chất giọng vô cùng thô lỗ.
"Hoá ra mày ở đây! Nãy giờ tao kêu mày phụ nấu ăn mà lại chạy đi đâu thế? Không sợ bị đuổi việc à thằng ngu kia."
5
Nói xong cô ta còn đánh vào người cậu một cái rõ đau, Ngôn Hy vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì mà không dám lên tiếng trả lời.
Cô gái đó bắt đầu nói một tràng dài những câu giáo huấn cậu, nào là người mới làm việc nếu không muốn bị đuổi sớm thì nên vứt cái ham chơi qua một bên. Sau đó cô ta định kéo cậu đi thì liền bị người đứng phía sau ngăn cản, ông ta quan sát từ đầu đến giờ rồi lên tiếng đe doạ.
"Này khoan đã, đó không phải là cậu chủ sao? Mày định đưa cậu ấy đi đâu hả con nhóc kia?"
Nghe thấy tiếng của người canh gác cô gái đó lộ rõ vẻ khó chịu mà quay đầu lại trả lời, giọng nói như đang mỉa mai.
"Này ông chú kia, cậu chủ Ngôn Hy khi nãy vừa kêu tôi và thằng nhóc này làm đồ ăn tối cho cậu ấy. Không lẽ cậu chủ phân thân ra làm hai mà đứng ở đây? Khùng vừa thôi chứ."
Nghe cô nói vậy ông ta hơi lúng túng không biết trả lời như thế nào, nhưng vóc dáng đó trông khá giống Ngôn Hy tuy không nhìn thấy được rõ mặt.
"Vả lại thằng nhóc này bị câm, hừ."
Nữ hầu nói tiếp, biểu cảm như đang chạm vào nỗi đau không muốn nhắc đến khiến cho người vệ sĩ có chút áy náy, bảo sao khi nãy ông gọi mà thằng nhóc đó không trả lời.
"Nếu không còn gì khác thì để tụi tôi nấu ăn hộ cái, ông chủ mà biết được chuyện này là chết cả đám bây giờ."
Cô ta nói thêm, giọng trông vô cùng nặng nề. Nghe thấy nữ hầu nhắc tới Dương Phong khiến cho ông ta hơi run sợ. Hắn ta nổi tiếng là kẻ tàn bạo, chỉ cần làm sai một chút là cái mạng quèn của những người như ông liền bị bóp nát, không ai điên dại mà dám làm trái lời hắn cả.
"Không có gì thì chúng tôi đi trước đây, đúng là phiền ghê. Còn mày nữa đừng có lười biếng trốn việc, theo tao nấu súp nhanh."
Không để người vệ sĩ kịp lên tiếng trả lời, cô gái tóc đen liền kéo cậu đi sau đó lại còn đóng cửa rầm một cái rõ to như đang dằn mặt.
"K-Khoan đã...! Ầy cái con nhóc láo xược này.."
Mặc kệ lời nói của ông hai người đó đã đi khỏi, người vệ sĩ cũng tặc lưỡi một cái mà rời đi. Nhắc đến Dương Phong ông thoáng chút rùng mình, nếu như làm trái lời hắn sơ suất một tí thôi liền mất tính mạng.
Nghĩ vậy người vệ sĩ nhanh chóng bỏ qua chuyện này, quay trở lại mà tiếp tục canh gác. Ông vẫn còn gia đình con nhỏ để chăm sóc, chưa muốn ăn gan hùm mà tìm đường vào chỗ chết ngay lúc này.
6
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...