Chọc Phải Tổng Tài Ông Chồng Bất Đắc Dĩ Là Anh Cố Ý Bẫy Em FULL


Thêm một lần chấn động nữa trước khi thang máy hoạt động lại bình thường, Cố Cao Lãng bất ngờ ghì chặt cô áp sát vào mình, Hạ Nhược Hi liền đứng tròng mắt xấu hổ đến mức muốn độn thổ, chỉ trong chốc lát mà bản thân lại bị chiếm tiện nghi đến tận mấy lần, 10 người bạn trai trước của cô còn chưa có diễm phúc đó đâu.
Cửa thang máy vừa được mở ra, Cố Cao Lãng còn chưa kịp nói gì.
“ Bốp” Một tát tay bất ngờ đến từ Hạ Nhược Hi.
“ Đồ biến thái ” Cô mắng xong ném tập hồ sơ lại cho anh liền bỏ đi.
“ Mình biến thái.

Đúng là không nói lý lẽ.”
Cố Cao Lãng trừng mắt nhìn theo bóng lưng cô nói một mình.

Thật ra anh đang định nói lời xin lỗi, vì chỉ sợ cô ngã nên anh chẳng kịp nghĩ nhiều, mà bàn tay vô tình đặt ở mông cô, còn vừa nãy rõ ràng là sự cố.
“Cũng đầy đặn thiệt, không biết đám ngu xuẩn đó nghĩ gì, đồ ngon có sẵn không ăn mà lại đi ăn vụng”
Anh nhếch mép nghĩ, nhẹ nhàng xoa xoa mặt mình, nhìn xuống sắp hồ sơ trên tay.

Anh vừa đi vừa lật ra xem qua thử là gì, rồi chợt nở nụ cười thần bí.

“ Không ngờ lại có duyên như vậy.


Lần này em chết chắc với tôi rồi, Cố Cao Lãng này không phải ai muốn đánh cũng được đâu”
Bên phía Hạ Nhược Hi, cô ba chân bốn chân chạy vào phòng họp, lúc này mọi người đều đã có mặt đông đủ, phía trên cũng xuất hiện hai gương mặt lạ, cô nghĩ một trong hai người đó chắc chắn là chủ tịch mới nhậm chức.
“ Xin lỗi tôi đến trễ ”
Lâm Nham Lỗi liền vội bước ra khỏi chiếc ghế, ghé tai cô thì thầm.

“ Hồ sơ đâu?”
Hạ Nhược Hi liền đặt tay lên trán, với vẻ lơ ngơ.

“ Mình điên thật rồi, mình đưa tên biến thái đó làm gì thế nhỉ? Giờ biết đi đâu mà tìm đây”
Cô vội quay người định chạy đi tìm, thì một dáng người cao gầy với một bộ vest đen quen mắt đã chắn ngay phía trước cô.
“ Tìm thứ này phải không?”
Hạ Nhược Hi còn đang ngơ người thì Cố Cao Lãng đã đặt sắp giấy vào tay cô, đi thẳng đến chiếc ghế chủ tịch và ngồi xuống, ai cũng không khỏi kinh ngạc khi chủ tịch là một người trẻ tuổi đẹp trai đến như thế.
“ Kính chào chủ tịch Cố”
“Ôi mẹ ơi, người tối qua là chủ tịch” Lâm Nham Lỗi nghĩ mà đổ mồ hôi lạnh
Hạ Nhược Hi liền nuốt nước bọt, nhìn về phía chiếc ghế chủ tịch với vẻ mặt tái mét.

“ Tên biến thái này sao lại là chủ tịch mới nhậm chức chứ.

Hôm nay là ngày sao chổi giáng thế à? Lần này mình chết chắc rồi.”
Lâm Nham Lỗi lấy lại bình tĩnh ra dấu mãi nhưng Hạ Nhược Hi vẫn đứng đó bất động, ông ta liền hét to.

“ Thư kí Hạ! ”
“ Vâng! ” Hạ Nhược Hi liền giật bắn người, nhanh tay soạn các bản dự án ra, đưa đến tay từng người, còn phần chủ tịch thì có cả hồ sơ của nhân viên.
Cố Cao Lãng đưa mắt về phía Hạ Nhược Hi một cái, rồi nhanh chóng đứng dậy giới thiệu bản thân, trước khi bắt đầu cuộc họp.
“ Từ giờ trở đi, Cố Cao Lãng tôi, sẽ đảm nhiệm chức vụ chủ tịch của tập đoàn Khang Dụ.

Vừa rồi tôi gặp phải một sự cố trong thang máy, nên có chút trễ nãy, tại đây tôi gửi lời xin lỗi đến mọi người.


Con người tôi rất ghét những ai làm việc không có nguyên tắc, đặc biệt là đi làm không đúng giờ.

Nên từ giờ trở đi, mong mọi người tuân thủ hợp tác, còn các điều lệ được điều chỉnh như thế nào, tôi sẽ cho trợ lý thông báo sau.

Còn phần dự án, hai ngày sau mỗi tổ phải cho tôi một bản trình bày hoàn chỉnh.

Buổi họp đến đây kết thúc, mọi người trở về làm việc được rồi.


Trong 10 tiếng mà bị ăn hai cái tát tay lãng nhách, nên Cố Cao Lãng cũng không muốn nói nhiều, nhanh chóng cho cuộc họp kết thúc sớm.
Vừa ra khỏi phòng họp thì tất cả đều nhốn nháo với cùng một suy nghĩ.
“ Hai ngày, thì làm sao mà hoàn thành được đây.”
“ Chủ tịch Cố này, như thế cũng nghiêm khắc quá rồi”
Một số khác thì xì xào to nhỏ với vẻ mê mẩn vì chủ tịch quá điển trai.
Còn về phần Hạ Nhược Hi vừa nghe hai từ kết thúc thì cô đã chuồn đi mất, lúc nãy vừa nghe anh nhắc đến sự cố mà hai chân cô đứng không muốn vững.
Vừa ra đến văn phòng cô liền nằm trườn ra bàn ra với vẻ bất lực.
“ Em sao thế Nhược Hi? ”
Hạ Nhược Hi vẫn giữ nguyên dáng vẻ chán chườn, ngóc đầu lên nhìn Quan Tiêu, thở dài một hơi.
“ Haiz.., em sắp đến đất cũng không có để cạp ăn rồi.


Hu ..

hu ..


Hắn ta liền lo lắng, nhưng lại không biết cô đang nói gì, cũng không biết phải an ủi thế nào.

Giang Tiểu Liên không biết từ đâu bước đến, vỗ vai hắn ta một cái, làm hắn ta giật bắn người.
“ Thảo nào Tiểu Hi nhà chúng tôi không chịu anh là đúng rồi, không biến tùy cơ ứng biến gì hết.”
Hắn ta liền hiểu ngay ý của Giang Tiểu Liên.

“ Tối anh mời hai người đi ăn xiên nướng nhé!”
“ Như vậy mới phải chứ”
“ Hai người đi đi, tôi không muốn đi đâu.”
“Tại sao dạ” Cả hai người họ cùng thắt mắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận