"Cô, cô nói lung tung, chúng tôi không hề đối xử như thế với cô". Dưới áp lực cường đại của quần chúng, Hà Tiểu Ngân dối lòng phủ nhận, song lời nói của cô có bao nhiêu sức thuyết phục cũng không rõ.
Lý Quả vẫn lạnh lùng nhìn hai người, trong mắt chỉ có khinh thường, không chút đố kỵ, chẳng chút lưu luyến. Sự hèn mọn của cô, bọn họ không quý trọng, cho nên cô sẽ không hy vọng xa vời nữa.
Vu Tú Tình u ám nhìn Lý Quả, biết dưới tình huống này sẽ không nói lại được cô, liền kéo kéo Hà Tiểu Ngân đứng bên cạnh, ý bảo đừng đấu với Lý Quả nữa. Dù sao sau này cũng còn nhiều cơ hội, bọn họ cô lập cô ta, từ từ vấy bẩn thanh danh của cô ta, xem cô ta còn hung dữ được không?
Hà Tiểu Ngân bị Vu Tú Tình kéo lại, rốt cuộc có bậc thang để bước xuống, thở phì phò, căm giận nhìn Lý Quả, rồi cùng Vu Tú Tinh về giường của mình, không nói nữa.
Lý Quả thở phào một cái, tuy thấy trong lòng trống rỗng nhưng vẫn kiên định, chỉ có đáng tiếc, không chút thương hại.
"Tiểu thư". Hoàng nhi có thể cảm nhận được sự mất mát của cô, vội tiến lên đỡ Lý Quả, lo lắng gọi.
Lý Lan trợn mắt há mồm nhìn bọn họ, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn. Đột nhiên cô cảm thấy mọi người đã thay đổi, không còn là bạn bè quen thuộc nữa, mặc kệ là ép buộc hay tự nguyện, tất cả đều thay đổi rồi. Lý Quả luôn bình lặng vậy mà cũng có lúc phát hỏa, song cô lại cảm thấy Lý Quả nên như thế, sẽ không chịu thiệt, không bị tổn thương.
Tiểu hắc xà nhàn nhã nằm trên giường Lý Quả, lúc nghe thấy Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân đả kích Lý Quả, nó hơi động thân thể, mắt rắn lạnh buốt nhìn chằm chằm vào hai người. Chỉ có nó mới có thể bắt nạt Lý Quả, bọn họ không được phép.
Sau đó, nghe thấy lời nói kia của Lý Quả, nó liền trợn to hai mắt, lần đầu tiên phát hiện ra cô cũng có lúc hung dữ như thế.
"Hoàng nhi, chúng ta thu dọn xong, lập tức đi ngay".
Hiện tại, cô không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa, nhân lúc trời còn chưa tối, cô chỉ muốn lấy đồ rồi nhanh chóng rời đi. Cô sẽ mãi mãi mất hứng khi nhìn thấy bọn họ.
Hoàng nhi nhu thuận đáp lại, sau khi Lý Quả sắp xếp xong, liền xách một túi lớn.
"Lan Lan, bọn chị đi đây". Lý Quả đặt tiểu hắc xà trong tay, tay kia xách một túi lớn, nhẹ giọng nói với Lý Lan.
Lý Lan vô cùng nuối tiếc, vẫn phải gật đầu, nói: "Em sẽ dõi theo chị".
Lý Quả khẽ gật đầu, cũng chẳng thèm liếc Vu Tú Tinh và Hà Tiểu Ngân một cái, liền dẫn theo Hoàng nhi rời khỏi ký túc xá, đi về phía cổng trường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...