Ba ngày ba đêm, cô không ngờ mình sẽ bị tên nam nhân ham muốn vô độ chiếm lấy suốt ba ngày ba đêm, mà cô có thể ngây ngẩn sống qua nhiều ngày như thế. Đây là điều cô chưa từng nghĩ tới, giờ đã chứng minh được lời nói của Tiểu Xuân là thật, nam nhân đó thật đáng sợ, chẳng trách rất nhiều nữ nhân đều không chịu nổi.
Chỉ là, nếu cô biết được chỉ vì mình không chịu kêu ra tiếng mới bị cưỡng bức ba ngày ba đêm như vậy thì không biết sẽ cảm thấy thế nào.
Mãi đến cuối ngày thứ hai, cô thật sự không nhịn nổi, vô thức rên rỉ, nhưng hắn lại không ngừng được, không hề muốn buông tay.
Ba ngày sau, rốt cục cô không chịu nổi nữa liền hôn mê bất tỉnh, Mặc Nhật Tỳ thế mới chịu thu tay, bằng không chỉ sợ năm ngày năm đêm, bảy ngày bảy đêm cũng được. Tinh lực của nam nhân này quá thịnh, giống như không bao giờ dùng hết.
Thấy Lý Quả ngất đi, Mặc Nhật Tỳ liền dừng tất cả động tác, rồi vươn tay vỗ về khuôn mặt tái nhợt của nàng. Trong ba ngày qua, hắn vô cùng điên cuồng, không phải vì tức giận mà là vì nàng tựa như có một sức hút, hấp dẫn mình sâu sắc, không thể dừng lại.
Thân thể thon dài đứng lên, ôm lấy cơ thể yếu ớt nhỏ nhắn của nàng rồi bước vào ôn tuyền ở phía trong, hắn cẩn thận tẩy rửa thân thể cho nàng, sau đó mới đặt nàng vào trong tấm thảm nhung tốt nhất, giống như một khối bảo vật quý giá.
Nhìn chằm chằm nàng một hồi lâu, hắn mới khôi phục vẻ mặt lãnh khốc vô tình, gọi người tiến vào, sau đó vẫy tay để bọn họ khiêng tấm thảm nhung bọc nàng ra ngoài, cho đến khi nàng bị nâng đi, hắn cũng chẳng quay đầu liếc mắt một cái.
Trong cung Phượng Thê, từ sau buổi tối Lý Quả mất tích, Hoàng Nhi và Tri Vũ sắp phát điên rồi. Bọn họ đã tìm khắp trong cung Phượng Thê, thậm chí còn tìm cả bên ngoài cung, nhưng Lý Quả giống như đã bốc hơi khỏi thế gian.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Các nàng tìm khắp nơi rồi, quan hệ và lực lượng có thể sử dụng đều dùng qua, nhưng vẫn không phát hiện được tung tích của Lý Quả, các nàng không tin, một mình tiểu thư có thể thoát khỏi hoàng cung này. Thế nhưng, tiểu thư đúng là mất tích rồi.
Sau khi quản gia Lâm không tìm được Lý Quả, đành phải đi yết kiến chủ tử, nhưng ông ta chẳng những không thấy mặt chủ tử, bị từ chối ở bên ngoài, mà ngay cả cửa cung điện cũng không bước được vào, tất cả thông báo truyền đi cũng không nhận được bất kỳ mệnh lệnh nào của chủ tử.
Chủ tử bị làm sao vậy? Ông ta hơi nghi ngờ nhưng không còn cách nào khác, đành phải quay về cung Phượng Thê chờ đợi tin tức. -leqd- Lần đợi này, ba người phải đợi ba ngày ba đêm, mãi đến khi Lý Quả hôn mê bị bọc trong thảm nhung mao được một đám cung nữ thị vệ đưa về.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...