Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Editor: May

Bầu không khí mờ ám trong phòng thoáng bị đốt lên, quần áo Tô Cửu Y đã bị rút đi toàn bộ, cô ôm chặt cổ Thi Ngạo Tước, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể trên người của anh.

Sau khi làm xong trên ghế dựa, lại liên tục chiến đấu ở các chiến trường đến trên giường lớn trong phòng.

Cô cầm lấy chăn đơn, mồ hôi xen lẫn nước mắt phủ kín cả gò má, trong ánh mắt hiện ra tình dục nồng đậm.

Tay của cô cắm ở bên trong tóc đen dày, giao cả thân thể mình cho anh, phát ra than nhẹ đã sớm không thành câu.

Lại là một đêm hoan độ.

Bầu trời lộ ra ánh sáng trắng bạc, Tô Cửu Y mơ hồ tỉnh lại, cảm thấy đầu đau như muốn nứt ra, giống như tuần này đã trải qua ba lần.

Người bên cạnh cảm nhận được động tác rất nhỏ của cô, cánh tay thoáng ôm chặt eo của cô.


Tầm mắt Tô Cửu Y từ từ rõ ràng, nhìn thấy đầu tiên chính là khuôn mặt tuấn tú phóng đại của Thi Ngạo Tước, và lồng ngực xích lõa kia.

"Tước thiếu!?" Cô kinh ngạc kêu lên tiếng, có chút không thể tin nổi.

Cô còn nhớ tối hôm qua uống rượu với nhau, hai người hàn huyên rất nhiều, chuyện sau đó, cô gần như đều không nổi.

Lần sau tuyệt đối không thể uống rượu say ở trước mặt đàn ông, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi, cũng may hiện tại mình rời đi Ciaos, nếu không thật sự sẽ bị ăn sạch ở nơi đó.

Phát hiện thân thể còn dán chặt lấy Thi Ngạo Tước, chân của cô còn lười nhác khoát lên ngang hông của anh, tư thế mờ ám như vậy khiến cho cô cảm giác mặt đỏ tim đập loạn xạ.

Thi Ngạo Tước bị tiếng kinh hô của cô đánh thức, mở mắt ra nhìn cô một cái, lông mày liền nhíu lại thật sâu, "Tối hôm qua...."

"Xin lỗi Tước thiếu, tối hôm qua tôi uống say." Không đợi anh nói hết lời, Tô Cửu Y liền vội vàng tránh ra từ trong lòng của anh, kéo chăn mền qua che khuất thân thể.

Sắc mặt Thi Ngạo Tước bình tĩnh nhìn cô, không ngờ cô sẽ có phản ứng lớn như vậy, sau khi im lặng một lúc lâu, anh dửng dưng mở miệng: "Ừ, tôi cũng uống rượu."


Mấy ly rượu đỏ mà thôi, anh làm sao có thể say, nhưng không nói như vậy, anh thật là có chút không biết nên nói cái gì.

Cô là người phụ nữ đầu tiên có thể làm cho anh chân tay luống cuống.

Nghe được lời của Thi Ngạo Tước, Tô Cửu Y không biết nói xảy ra chuyện gì, trong lòng đột nhiên nổi lên từng đợt cảm giác mất mác chua xót, cô không kịp ngẫm nghĩ nữa, vội vàng nói: "Chuyện tối hôm qua, coi như chưa từng phát sinh."

Nói xong, cô hốt hoảng xuống giường, cũng chẳng quan tâm đau đớn và khó chịu nơi thắt lưng, đi chân trần chạy đến trước bàn tìm được quần áo của mình, mặc lung tung lên, sau đó cũng không quay đầu lại lao ra khỏi phòng.

Nhìn bóng lưng chạy hốt hoảng của cô, Thi Ngạo Tước nặng nề khép mắt lại, muốn bổ sung giấc ngủ lại phát hiện toàn bộ cơn buồn ngủ đều bị cô gái này làm tiêu tán, liền định xuống giường rửa mặt.

Lúc vén chân lên, anh mới mơ hồ nghĩ đến, ngày đó ở trong phòng Ciaos, trên giường của anh dính chút vết máu.

Lần đầu tiên của cô, là cho anh.

Sắc trời bên ngoài vẫn tối đen, đại khái khoảng ba bốn giờ sáng, trên hành lang không có ai, Tô Cửu Y ngay cả thang máy cũng không kịp vào, một hơi bò cầu thang chạy quay về phòng của mình.

Sau khi trở về phòng, cô khóa chặc cửa phòng, chống đỡ trên cửa, giống như là có người nào đó đang đuổi theo cô.

Giữa hai chân còn có rất nhiều dinh dính và khó chịu, phía sau lưng cô chống đỡ cửa nhẹ nhàng ngồi xuống, ôm lấy đầu gối của mình, vùi đầu xuống.

Hai lần của mình đều cho người đàn ông đó, nhưng mình lại không có một chút ấn tượng nào, chỉ nhớ rõ tối hôm qua quả thật sâu triền miên, bên tai còn có tiếng thở nặng nề của anh, cô uống say, thân thể và linh hồn giống như đều không bị khống chế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui