Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Editor: May

Lúc đại học anh đã xâm nhập hệ thống nội bộ bên trong một xí nghiệp đầu rồng, may mà lúc ấy chỉ là hứng chơi đùa nổi lên, cũng không có động tác kế tiếp, nếu như tùy tiện sửa mấy con số nghiệp vụ, sợ rằng ngày hôm sau cả thị trường chứng khoán đều sẽ rung chuyển.

Thi Ngạo Tước ung dung thản nhiên "Ừ" một tiếng.

Tô Cửu Y và Tô Man Ngưng cùng đi vào cửa chính nhà họ Tô, Tô Man Ngưng lặng lẽ nhìn cô vài lần, đại khái là muốn hỏi cô gì đó.

Tình cảm hai chị em không nóng không lạnh, ngày thường Tô Cửu Y ở nhà cũng không phải là rất thích nói chuyện, cho nên hai người bọn họ trao đổi cũng rất ít, về phần tình cảm, còn không sâu bằng bạn bè.

"Chị, người mới vừa rồi đó là bạn của chị à?" Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Tô Man Ngưng vẫn là hỏi ra miệng.

"Đồng nghiệp." Tô Cửu Y trả lời ngắn gọn.


Ông chủ hẳn là cũng có thể được coi là một loại đồng nghiệp đi.

"Chị làm công việc gì, đồng nghiệp lại có tiền như vậy?" Giống như là muốn giảm bớt một chút ngột ngạt trong không khí, Tô Man Ngưng cười thân mật, trong một đôi mắt đen nhánh lóe ra ánh sáng.

Công việc gì? Tô Cửu Y cười cười tự giễu, cô nên nói người vệ sinh hay là tiểu thư bồi rượu.

Hai người đều không phải là nghề nghiệp vẻ vang gì.

Tô Cửu Y trầm mặc, dường như cũng định không trả lời vấn đề này.

Thấy cô không có nói chuyện phiếm, hào hứng, Tô Man Ngưng liền biết điều không có hỏi thêm nữa, lúc này người giúp việc vừa đi tới, phá vỡ ngượng ngùng giữa hai người.

"Đại tiểu thư, lão gia tìm cô."

Kể từ sau khi mẹ chết đi, Tô Cửu Y và Tô Trấn Hùng gần như không có trao đổi gì.

Còn nhớ rõ năm đó cô bảy tuổi đánh nhau với bạn học nam trong trường học, nguyên nhân gây ra là bạn nam đó nói cô có mẹ sinh không có cha nuôi, lúc ấy trong cơn tức giận, cô nện một đấm đến tên mũi bạn nam kia, khiến máu mũi cậu ta chảy đầy đất.

Khi đó lần đầu tiên Tô Trấn Hùng đi trường học của Tô Cửu Y, ông trả tiền thuốc men giúp bạn nam kia, trấn an cảm xúc phụ huynh đối phương.

Tô Cửu Y ở ngay bên cạnh lẳng lặng nhìn, không chịu thua, cũng không chịu nhận thua, thế cho nên cuối cùng, phụ huynh đối phương lần nữa mắng cô không có giáo dục.

Đến hiện tại, Tô Cửu Y vẫn nhớ khi đó Tô Trấn Hùng thấy ánh mắt của cô, ghét bỏ giống như là đang thấy con mèo lưu lạc trong đống rác.


Từ sau khi đó, cô biến thành cổ quái, không muốn tiếp cận người khác, cũng không cho phép người khác tiếp cận.

Cha, trên đời này là thân nhân duy nhất của cô, cũng thành con số trống rỗng.

Cho nên nói tình cảm của Tô Cửu Y và Tô Trấn Hùng, cũng là vô cùng nhạt.

Lúc vào phòng sách, Tô Cửu Y trước sau như một không có gõ cửa, cô lẳng lặng đứng ở trước bàn, nhìn người cha đang đang hút thuốc lá ở trước mặt, khói mù lượn lờ che phủ nét mặt của anh.

"Ngày hôm qua tiệc đính hôn con đi đâu vậy?" Tô Trấn Hùng ho khan vài tiếng, dập tắt điếu thuốc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Cửu Y.

"Ở khách sạn." Cô trả lời ngắn gọn.

"Gần đây đều đang bận rộn chuyện gì?"

"Làm việc."


Ánh mắt của cô liếc nhìn phương án thiết kế trên bàn sách, bên kí tên A là nhà họ họ Tống, thầm nghĩ cuộc hôn nhân này quả nhiên là có liên quan với công việc.

Từ sau khi mẹ chết đi, tất cả chuyện Tô Trấn Hùng làm đều là vì công việc, hiện tại đến ngay cả con gái của mình cũng là lợi thế công việc.

Thật sự là đáng sợ.

"Con cho rằng ta không biết con đi làm ở Ciaos?" Giọng nói Tô Trấn Hùng nghiêm khắc thêm vài phần.

"Ừ."

Bộ dáng hờ hững của Tô Cửu Y khiến Tô Trấn Hùng có chút tức giận, ông đột nhiên vỗ bàn một cái, mặt tức đến đỏ bừng, lại bắt đầu ho sặc sụa lên.

"Con đã trưởng thành, làm ở đâu là tự do của con, huống chi  từ nhỏ ba cũng chưa từng quan tâm chuyện của con, hiện tại cần gì phải hỏi đến, " Giọng điệu Tô Cửu Y nghĩa chính nghiêm từ, "Xin lỗi con mệt rồi, ba cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui