Cho tớ giữ cậu trong trái tim nhé (Cổ tích pha lê)
Cầu vồng 7 sắc thứ 38
-Băng Di đưa điện thoại tôi mượn coi_Hạ Băng nói như ra lệnh.
- Đây_Băng Di chìa chiếc iphone ra.
Hạ Băng lướt đi lướt lại cái điện thoại. Không biết cô nàng làm cái gì nữa. Đột nhiên, cô bạn lại chuyển hướng qua Vũ An, rồi cứ thế, chạy qua chạy lại chỗ tụi nó với một nội dung và câu nói như nhau: “Ê, coi nè coi nè”.
Và cái màn hình điện thoại từ nãy đến giờ vẫn được giữ nguyên, tức là tụi nó “được” Hạ Băng cho xem một nội dung giống nhau.
Biết là gì hem?
“Nhật ơi, tôi yêu ông!”
Bất ngờ chưa bất ngờ chưa.
Tin này là tin hot mà tin hot thì sẽ lan truyền rất nhanh qua tay tụi nó va đương nhiên, không lâu sau đó, tin này đã phủ toàn trường nhưng hình như chỗ Băng Di có cái gì bọc xung quanh nên tin này không thể đến tai cô bạn.
“Nhật ơi, tôi yêu ông!” à? Theo như đội điều tra trinh sát thì Nhật ở đây chính là Minh Nhật của chúng ta.
Ôi! Sốc, sốc quá, không thể nào không sốc hơn nữa rồi.
-----------------------------
Tụi nó vừa đi vừa nói chuyện huyên náo khiến ai cũng phải ngước nhìn mà nể phục vì tài “ăn nói” của tụi nó.
Băng Di như cơn lốc xoáy từ đâu xuất hiện, cuốn bao bụi và đất theo. Vâng, rất cao cường. Cô nàng cười tươi rói chạy lại khoác vai Minh Nhật, tự nhiên nhất có thể, thân thiết nhất có thể.
Tất cả, mọi con mắt kinh ngạc hướng về phía hai cô cậu, rất chăm chú.
- Hở? Sao nhìn tôi lạ thế?_Băng Di vui vẻ nhìn mọi người.
- À, không có gì, không có gì._Tụi nó xua tay, thu ánh mắt về.
- Bà làm thế mọi người nghĩ chúng ta có gì đấy._Minh Nhật liếc xéo cô bạn
- Có gì là có gì. Mọi hôm vẫn thế mà._Băng Di nói như đúng rồi (thì đúng thật mà >.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...