Bộ phim kết thúc, hai người ở trên ghế ngồi thêm trong chốc lát, sau đó là người cuối cùng cúi đầu từ từ đi ra khỏi lối đi tối đen.
Ra ngoài lúc năm giờ chiều, thời tiết vẫn nóng như cũ, nhưng mà rõ ràng người trong cửa hàng đã nhiều hơn rất nhiều. Trước cửa nhà vệ sinh trong rạp chiếu phim có mấy cô gái đứng xếp hàng, bên phía nhà vệ sinh nam có vẻ vắng hơn nhiều.
Quý Nguyên nghiêng đầu liếc mắt nhìn, hơi buồn vệ sinh một chút. Chu Diễn thấy thế hỏi anh: "Muốn đi vệ sinh sao?"
Quý Nguyên quay đầu lại, cứng đầu cứng cổ nói: "Một giọt cola cũng không được uống, từ đâu mà có nước tiểu."
Rồi sau đó cứng rắn nhịn cơn buồn tiểu xuống, bước nhanh đi về phía trước. Đại trượng phu mà sợ nhịn tiểu sao?
Toàn bộ uất úc lúc xem phim đều muốn hóa thành dục vọng oán hận Chu Diễn, Quý Nguyên hận tốc độ bổ nhào trong mắt không thể nhanh bằng tốc độ bắn tên, nhìn anh bắn chết cái đồ chó này.
Nếu nửa câu về sau này rơi vào trong lỗ tai Chu Diễn, không nói chính xác được là hưng phấn khẽ run rẩy.
Rõ ràng Quý Nguyên có chút buồn bã như vậy, sao Chu Diễn có thể không nghe hiểu. Thật ra thì Chu Diễn ăn dấm cũng không phải không biết là có chút không giải thích được, nhưng một khi phát tác lại có chút không kiểm soát được.
Bây giờ suy nghĩ một chút hai tiếng ở bên trong Quý Nguyên đã ngửi thấy mùi thơm từ bốn phương tám hướng, mình ngồi chỗ nào lại không dám đi ra ngoài lộ diện, thật đúng là đáng thương đến không được. Chu Diễn vốn vẫn luôn mềm lòng đối với Quý Nguyên, nghĩ như vậy lập tức đã cảm thấy uất ức của Viên Viên có thể so với Đậu Nga, muốn hôn hôn anh lại muốn xoa xoa anh.
"Tí nữa ăn cơm tối có thể ăn nhiều một chút, " Chu Diễn theo sau, đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát trên cánh tay của Quý Nguyên một chút, "Ăn cơm xong chúng ta đi dạo siêu thị? Còn phải ở chỗ này bao lâu, mua thêm một chút ăn ngon để tích góp."
Vốn Quý Nguyên không có bao nhiêu tức giận, chỉ có chút oán giận, nghe Chu Diễn nói như vậy, một mặt thì không muốn lập tức cho cậu khuôn mặt tươi cười, một mặt lại cảm thấy đề nghị này vô cùng hấp dẫn, vì vậy chỉ có thể mạnh mẽ khống chế đầu óc của mình, khiến nó dè dặt lại, chẳng phải chỗ cấp bách.
"Tốt thôi."
Quý Nguyên phát huy kỹ thuật diễn của mình, cực kỳ miễn cưỡng và không tình nguyện nhả ra ba chữ kia.
Đối với cơm tối vẫn mong đợi rất nhanh đã tách khỏi oán hận không được ăn Popcorn cola, Quý Nguyên hung trí bừng bừng dẫn đường phía trước, chạy thẳng tới nhà hàng có món cay Tứ Xuyên trong trí nhớ.
"Đặc biệt chính tông, ông chủ chính là người Tứ Xuyên." Quý Nguyên nói, nhưng khi đến nơi lập tức ngu người, nơi đó làm gì có nhà hàng cay Tứ Xuyên, vị trí nhà hàng món cay Tứ Xuyên biến thành một nhà hàng nhật.
Lúc này Quý Nguyên mới nghĩ tới đây là nhà hàng của sáu bảy năm về sau, lúc này còn có thể chưa mở đấy.
"Đi nhầm?" Chu Diễn hỏi.
Quý Nguyên cũng không thể nói là không đi nhầm, chính là chỗ này nhưng mấy năm về sau mới mở, anh đỏ mặt nói: "A, có thể là vậy."
Giống như chịu liên tiếp hai cái đả kích còn chưa đủ, Quý Nguyên như đưa đám tại chỗ, chợt ở bên có mấy nữ sinh học cấp 3 đi dạo phố ngang qua, chợt chạy đến trước mặt anh nhìn chằm chằm anh trong chốc lát, rồi sau đó mở to hai mắt hỏi anh: "Anh anh anh...anh có phải là Quý Nguyên không?"
Động tĩnh của họ rất lớn, rất nhanh đã đưa tới không ít sự chú ý của mọi người, một phen đập tan ảo tưởng làm người khiêm tốn của Quý Nguyên.
Phản ứng của Chu Diễn còn nhanh hơn so với Quý Nguyên, cậu lập tức kéo tay của Quý Nguyên, xuyên qua đám người càng ngày càng càng gần, đồng thời gọi điện thoại cho Ngô Lượng, để anh ta lái xe tới đón người.
Vốn tình hình cũng chỉ là đi bộ bình thường, nhưng mà những người đi đường phía sau thấy Quý Nguyên và Chu Diễn càng chạy càng nhanh, bọn họ cũng theo bản năng muốn đuổi theo người. Một phen giày vò, chờ khi Ngô Lượng đến đón người lên xe còn có thể nhìn thấy một hàng cô bé và cậu bé ở phía sau.
Duy nhất có thể có thể an ủi Quý Nguyên là việc đi dạo siêu thị cũng không thể không vì vậy mà hủy bỏ. Đến đây, cảm xúc của Quý Nguyên như rơi xuống đáy cốc, toàn bộ nhiệt tình bị ủy khuất dâng lên, muốn tìm một người trách tội, vậy thì tự nhiên muốn đổ toàn bộ lên người đồ chó rồi.
Anh khó chịu lại trách mắng Chu Diễn: "Có vài người nhìn qua thì giống người, nhưng mà sau lưng ngay cả một hộp Popcorn cũng không mua cho bạn trai mình."
Chu Diễn buồn cười, lại sợ cười ra tiếng thì trái tim thủy tinh của Quý Nguyên sẽ bể mất, vì vậy nhịn được. Nhưng cảm giác tâm tình tức giận của Quý Nguyên đáng yêu lại không giảm, đưa tay qua nắm lấy bàn tay của Quý Nguyên, vững vàng đặt tại trong lòng bàn tay không buông ra.
Ngô Lượng từ trong kính chiếu hậu len lén nhìn tình hình phía sau, chỉ thấy vốn là Quý Nguyên ngồi không để ý tới động tác của người ta, vì vậy Chu Diễn ngang nhiên xông qua hôn một cái trên mặt anh.
Đây là dỗ người.
Nhưng có đứa em nào dỗ anh mình như vậy sao? Rõ ràng đây không phải là quan hệ tình nhân sao?
Thiếu chút nữa Ngô Lượng không nắm chặt tay lái, hai mắt cũng trợn trừng ra rồi. Những cái trước kia anh từng nghi ngờ, kết hợp với thái độ hàng ngày của Phàm Kiều và Quý Nguyên, Ngô Lượng thế mới biết mình chính là một thằng ngu coi Chu Diễn là em trai của Quý Nguyên.
Quý Nguyên phiền muốn chết, nhưng cả người lại tràn đầy nhiệt tình muốn ăn vạ với Chu Diễn, nhưng cố tình lập trường của anh lại vô cùng không kiên định, sau khi Chu Diễn hôn anh một cái tâm tình của Quý Nguyên đã tốt một nửa.
Quý Nguyên tựa đầu vào vai Chu Diễn, giống như trách mắng cậu: "Sau này anh không ra khỏi cửa được, anh muốn ăn rất nhiều ăn ngon, em mua cho anh đi, muốn ăn lương bì, cây vải, dau tây, dưa hấu. . . . . ."
Ngô Lượng vừa nghe thấy những thứ này còn rất nhiều, thì ở phía trước chen vào nói: "Nếu không anh đi cho?"
"Không cần." Chu Diễn lời ít mà ý nhiều, Ngô Lượng không nói nữa.
Vì vậy ở dưới lầu, Quý Nguyên một mình lên lầu trước về phòng, Chu Diễn một mình đi ra ngoài mua đồ.
Ngô Lượng và Quý Nguyên đi lên thang máy, nhịn không được hỏi: "Nguyên nhi, hóa ra Chu Diễn là bạn trai em?"
"Đúng vậy, " Quý Nguyên gật đầu, vừa cười, "Anh không nhìn ra chút nào sao?"
"Lúc trước ngược lại cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng là, " Ngô Lượng cũng cười theo, "Chính là không có nghĩ theo hướng kia."
"Hai người cứ như vậy ra cửa, " Ngô Lượng lại nói, "Không phải rất nguy hiểm à, ảnh chụp từ bên ngoài rất khó giải thích."
Sự nghiệp vừa mới bắt đầu, lại là tiểu thịt tươi, Ngô Lượng cảm thấy chắc hẳn Quý Nguyên sẽ rất lo lắng những thứ này.
"Chụp thì chụp, " Quý Nguyên nói cái gọi là, "Tùy duyên chứ sao."
Ngô Lượng đưa anh trở về phòng sau đó cũng trở về tầng lầu của mình, Quý Nguyên ngã người lên giường, thở thật dài nhẹ nhõm một cái.
Hôm nay thật là vừa mệt lại phiền lại vừa hỏng, nhưng mà nghĩ đến Chu Diễn, Quý Nguyên đã cảm thấy vừa ngọt vừa chua vừa thỏa mãn.
Đồ chó thật phiền, nhưng nói yêu thương thật sự rất tốt. Nhưng nếu thỉnh thoàng đồ chó mới điên khùng như vậy thì tốt hơn.
Lo lắng của Ngô Lượng đúng là không sai, không đợi sắc trời tối đen, người đi đường đăng lên ảnh vô tình gặp được Quý Nguyên, đầu tiên là lên men trên diễn đàn một lát, rồi sau đó trận địa chuyển dời đến trên weibo.
Vốn là ngược lại không giống như sẽ trở lên hot như vậy, nhưng cũng không biết làm sao chợt có nhiều người cùng nhau đăng lên, một phen đẩy sự tình lên.
Trong đó chủ yếu là hình ảnh bóng lưng Chu Diễn cầm tay Quý Nguyên kéo anh ra khỏi đám người, cùng với tấm ảnh góc mặt của hai người. Vẻ mặt của Quý Nguyên có chút sững sốt ngẩn người cùng với chân mày nhíu lại của Chu Diễn, cũng với động tác nghiêng người che ống kính cho Quý Nguyên tất cả đều bị ống kính ghi lại.
"Có một người trên mạng bảo hôm nay ở tầng 5 bách hóa XX giử tới, nghe nói là Quý Nguyên và anh chàng trong hình này cùng nhau xem phim sau đó ra ngoài, có thể muốn ăn cơm, nhưng là về sau bị người đi đường phát hiện đã vội vội vàng vàng rời đi."
"Ở hiện trường!! Nhan sắc của Quý Nguyên! Nhan sắc! Nhan sắc! Nói ba lần, nhưng là thiên sinh lệ chất quá đẹp! Bên cạnh đó cái anh chàng đi cùng cũng rất đẹp trai."
"Cái động tác nắm tay đó giống như mang theo Quý Viên Viên bỏ trốn a ha ha."
"Có thể là nhân viên làm việc?"
"Cái loại quá trình cùng đi xem phim sau đó đi ăn cơm, chẳng lẽ không phải càng giống như đang nói chuyện yêu đương à. . . . . ."
Nếu như nói bát quái lúc này còn chưa có cái gì, không ngờ không lâu sau càng không đoán được.
"A!! Tôi bày tỏ tôi ngồi xem phim ở phía sau Quý Nguyên, vốn cũng không nhận ra được, chẳng qua là cảm thấy hình như hai anh chàng ở hàng trước rất trai đẹp, tiện tay chụp, so sánh quần áo một chút, hình như chính là Quý Nguyên và anh chàng này! 【 hình ảnh 】"
Hình ảnh của cô gái qua đường này càng thêm trực quan, thật ra trong hình cảnh là Chu Diễn nghiêng đầu qua nói chuyện với Quý Nguyên, nhưng mà bởi vì động tác quá gần, chụp ra rất giống việc Chu Diễn đang hôn lên mặt Quý Nguyên.
Quần chúng được một phen sôi trào.
"Bạn gái tự nhận tan nát cõi lòng đầy đất. . . . . . Tôi hỏi trời hỏi đất!"
"Thạch chuỳ (đá), mẹ nó thạch chuỳ!"
"Trong nhà phì phì mới là người phải tan nát cõi lòng nhất ha ha ha ha, cẩu độc thân vạn năm trong Làng Giải Trí lại bị giết trong nháy mắt."
Cũng có có người không chịu làm người hiền lành, giống như cố ý mang tiết tấu bình luận.
"Cho nên giả bộ thẳng nam làm gì? Ha ha, trên phim còn qua lại với nữ chính, có chút ghê tởm."
"Tuyển diễn viên, một chút ý tứ cũng không có."
Số lượng những cái bình luận như vậy cũng có tương đối mà nói cũng không nhiều, hơn nữa rất nhanh đã bị bình luận của fan phản công trở về.
"Oa, có chút oán trách là đủ rồi đi, Quý Viên Viên cũng không lừa tình cảm của các ngươi."
"Dù sao tôi vẫn ôm thái độ thưởng thức nhìn Quý Viên Viên, mấy người không cảm thấy với giá trị nhan sắc như của anh ấy chúng ta giống như chỉ có thể từ xa đứng nhìn không thể khinh nhờn sao?"
Chờ Quý Nguyên biết tin tức mình và Chu Diễn bại lộ, là lúc Trần Phàm Kiều gọi điện thoại tới đây nói chuyện như vậy với anh.
"Bên phía công ty đối với phương diện này của em vốn là không có bao nhiêu hạn chế, cho nên hiện tại làm sao còn là xem ý của em, trước tiên muốn nói hiểu lầm hay là trực tiếp thừa nhận?" Trần Phàm Kiều cảm giác mình hỏi vấn đề này chính là vô ích.
Quả nhiên, Quý Nguyên đang ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa sai bảo Chu Diễn rửa dâu tây cũng chỉ ngẩn người, lập tức nói: "Em biết rồi, một lát nữa em lên weibo giải thích là được."
Trần Phàm Kiều cũng yên tâm đối với Quý Nguyên, cũng không có hỏi nhiều về chuyện này, chỉ nói: "Em nên dùng từ uyển chuyển một chút, anh nghĩ chuyện này, giống như là có người cố ý ở sau lưng dùng tin tức này đẩy độ hot nên đấy."
Có thể là cảm thấy bên này Quý Nguyên sẽ không chọn công khai tình yêu hoặc là truyền ra xì căng đan vào lúc này, dù sao cũng mới bắt đầu có sự nghiệp, vì vậy người có lòng đưa tay đẩy chuyện này một chút, ở phía sau chờ xem bọn họ dọn dẹp tàn cuộc.
Ai biết trời sanh tính tình của Quý Nguyên và đoàn đội của họ lại không thèm khống chế như vậy, cũng không coi chuyện này làm thành phiền não.
Chu Diễn ở bên kia còn không biết xảy ra chuyện gì, chờ sau khi rửa xong dâu tây mang ra ngoài, đã nhìn thấy Quý Nguyên tựa vào trên ghế sa lon nhìn mình chằm chằm, hai người vừa đối mắt, Quý Nguyên vẫn kỳ quái mở miệng nói: "Ai nha, phải làm gì đây?"
"Làm sao vậy?" Chu Diễn ngồi xuống, vặt lá của một quả dâu tây đi, đưa nó đến khóe miệng của Quý Nguyên.
"Anh, " Quý Nguyên há mồm cắn được một miếng đầy nước, ngọng nghịu nói ra, "Anh nghe nói, áp lực khi làm một nửa kia của minh tinh rất lớn."
Một nửa còn lại kia Chu Diễn tự mình ăn rồi, ý bảo Quý Nguyên nói hết ra: "Ừ, sau đó thì sao?"
"Nhưng mà, anh tốt như vậy, anh sợ đối thủ cạnh tranh quá nhiều, áp lực của em cũng lớn hơn, " Quý Nguyên há mồm, ý bảo Chu Diễn đút cho quả nữa.
Chu Diễn lật lại đưa qua một dâu tây, chỉ thấy Quý Nguyên vừa ăn vừa cầm điện thoại di động viết chữ.
Đương nhiên tình hình ở dưới weibo của Quý Nguyên lúc này đã nổ tung, đều là hỏi anh về Chu Diễn còn kèm theo một chút chuyện linh tinh, anh một mực không để ý, tự mình viết chữ.
Một lát sau, Quý Nguyên giơ điện thoại di động lên cho Chu Diễn nhìn.
Nguyên hồ hồ: nói đơn giản, đang trong thời kỳ yêu đương, lên không phải là nhan sắc, mọi người bữa tối ngon miệng.
"Không phải anh đặc biệt cưng chiều em à?" Quý Nguyên hả hê hỏi.
Chu Diễn là hoàn toàn không ngờ Quý Nguyên có thể sảng khoái lưu loát đăng lên weibo như vậy, mặc dù cậu vô cùng hi vọng, nhưng cũng không mong đợi có thể nhanh như vậy ở trước mặt công chúng tỏ rõ địa vị của mình. Hành động này của Quý Nguyên, không chỉ có nói rõ anh cũng nghiêm túc với tình cảm này của Chu Diễn, huống chi cũng trấn an được tâm tư muốn vặn vẹo lại có chút bừa bộn từ bốn phương tám hướng của cậu chủ cùng nhau dừng lại.
Khiến cho cái nơi vốn đen đặc bỗng toả ra ánh sáng chói lọi, hận không được trong nháy mắt sáng tỏ dâng trào chim hót hoa thơm.
Chu Diễn hít một hơi thật sâu, tâm tình của mình vững vàng, để tránh không khống chế được cảm xúc trong nháy mắt kích động đè ép Quý Nguyên ngay tại chỗ, trong miệng coi như kiên nhẫn ừ một tiếng, coi như là trả lời câu hỏi lúc trước của Quý Nguyên, nhưng cẩn thận nghe, quả thực một chữ ừ này là được nặn ra từ trong kẽ răng.
Quý Nguyên không bắt bẻ, cười ha ha vỗ vỗ bả vai của Chu Diễn, cà lơ phất phơ nói: "Cưng chiều bà xã là việc cần làm."
Trong nháy mắt bình luận trên weibo cũng nổ tung rồi.
"Vừa khóc vừa cảm thấy Viên Viên đáng yêu chết rồi, đặc biệt còn nói ra mình không phải là nhan sắc, quả thật một dòng nước trong trong Làng Giải Trí."
"Thất tình, oa một tiếng."
"@ Vũ Dật Phi, ha ha ha ha, cái gì tôi cũng không nói."
Bắp thịt toàn thân của Chu Diễn căng thẳng, lại theo hành động chụp bả vai cậu của Quý Nguyên mà buông lỏng xuống. Trong nháy mắt cái động lớn giống như đã tồn tại hai đời kia bị mấy câu nói của Quý Nguyên san bằng. Nhiều bệnh về tâm lý của mình mà Chu Diễn đã từng rất sợ hãi, thậm chí ở trước mặt Quý Nguyên cũng không dám biểu hiện ra, trái tim của cậu giống như bị mật ngọt trói buộc lại.
Cậu chợt nghiêng người qua dùng sức ôm lấy Quý Nguyên.
Quý Nguyên sững sờ, lại phản ứng kịp, đưa tay sờ sờ cái đầu trong lòng ngực mình, biết cõ lẽ lúc này trái tim của Chu Diễn mềm nhất, vì vậy nhỏ giọng thôi miên hỏi cậu: "Có phải về sau nên ngoan hơn một chút không đồ chó?"
Giọng nói của Chu Diễn chôn ở trong ngực của Quý Nguyên, có chút buồn bực, "Ừ."
Quý Nguyên còn nói: "Về sau có phải lúc đi xem phim sẽ mua Popcorn và cola cho anh không?"
Chu Diễn trả lời: "Mua."
Quý Nguyên không ngừng cố gắng: "Kiếm tiền cho ai tiêu?"
Chu Diễn: "Anh."
Quý Nguyên nghe ra được có thể lúc này Chu Diễn là cái gì cũng đáp ứng vô điều kiện rồi, loại thời điểm này không yêu cầu điểm khác quả thật thiên lý bất dung.
Quý Nguyên chà sát tay, đè nén nội tâm kích động tiếp tục hỏi: "Vậy, vậy sau này khi anh quay phim, có phải nội dung bộ phim em cũng không quản đúng không?"
Chu Diễn lập tức ngẩng đầu lên, sắc mặt như băng tuyết nghiêm khắc: "Không phải."
Mẹ nó hóa ra lúc trước là đồ chó giả bộ ngu đấy.
Nhu tình mật ý biến mất tích, tình cảm nói bẻ là bẻ.
Quý Nguyên mặt không chút thay đổi nhấc chân đá văng Chu Diễn: "Cút."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...