Một buổi chiều nọ, khi Mỹ Lan vừa ra khỏi văn phòng luật sư Thiên Lý chuẩn bị đón taxi về nhà, cô trông thấy một chiếc Ferrari màu đỏ tiến tới.
Trông chiếc xe khá quen, cô nhớ ra đây là xe của Thiên Nhất, chắc là anh ta sang rủ cha đi ăn tối hay đi uống.
Nhưng không, Thiên Nhất ngừng xe trước mặt Mỹ Lan, nói:
- Chào Mỹ Lan, cũng tiện đường, anh đưa em về nhé.
Mỹ Lan gật đầu, nói lời cảm ơn rồi bước lên xe.
Cô nói:
- Đoạn quảng cáo do anh làm được mọi người thích lắm đấy.
- Cha anh bảo có đoạn đó tạm chấp nhận được, nhưng coi như đã thành công rồi.
Đi trên đường, họ lại nói một số chuyện vặt.
Gần tới nhà Mỹ Lan, Thiên Nhất dừng xe lại, nói với Mỹ Lan:
- Chờ anh khoảng năm phút nhé, anh sẽ ra ngay.
Nói rồi anh ta bước xuống xe, Mỹ Lan nhìn ra ngoài cửa sổ thấy Thiên Nhất bước vào một cửa hàng bán hoa.
Sau đúng năm phút, Thiên Nhất bước ra với một bó hồng.
Mỹ Lan nói:
- Anh chuẩn bị cầu hôn ai à?
Thiên Nhất bước vào trong xe, cười nói:
- Làm gì có ai để cầu hôn.
Hoa này là để trưng trong nhà, mẹ anh thích hoa hồng lắm nên dặn anh tới đây mua.
Nên hôm nay anh mới tiện đường đây.
- Hoá ra là thế, mẹ anh có sở thích giống em đấy.
Lấy một bông ra, Thiên Nhất nói:
- Nếu vậy em có thể lấy một bông.
Mỹ Lan nhận lấy bông hồng, tươi cười nói:
- Quả là bông ở đây rất đẹp, thảo nào mẹ anh dặn phải mua ở đây.
Thế anh có thích hoa hồng không?
Thiên Nhất khởi động xe, mỉm cười nói:
- Anh thì thích hoa lan, một bông hoa lan xinh đẹp.
- Hoa lan xinh đẹp, Mỹ Lan, nghe như anh đang tán tỉnh em đấy nhỉ?
- Nếu thế thật thì em sẽ trả lời thế nào đây?
Mỹ Lan làm dáng vẻ suy nghĩ rồi nói:
- Em đang phân vân không biết có nên giữ giá hay không đây.
Thiên Nhất mở ngăn kéo ra, có hai tấm vé xem phim ở đó, anh nói:
- Nếu không giữ giá thì ngày mai em có muốn đi xem phim với anh không?
Mỹ Lan nhận lấy một vé, nói:
- Ra là có tính toán sẵn, thế mà lại bảo tiện đường cơ đấy.
Thiên Nhất cười nói:
- Anh nào có nửa lời gian dối.
Đúng là mẹ anh có nhờ anh đi mua hoa thật.
Đây gọi là thiên thời, địa lợi, nhân hoà đấy.
Phải biết nắm bắt thời cơ chứ.
- Nếu anh đã chủ động trước thì em cũng không làm giá quá làm gì.
Ngày mai anh tới đón em nhé.
- Được thôi, mai gặp lại nhé.
Kết thúc cuộc trò chuyện cũng vừa đúng lúc đến nhà Mỹ Lan.
Bước vào nhà, Nhược Lan đã về trước, cô hỏi về bông hồng Mỹ Lan cầm trên tay.
Mỹ Lan kể cho cô nghe về Thiên Nhất và cuộc hẹn ngày mai.
Nhược Lan tỏ ra vui mừng và chúc cho cuộc hẹn ngày mai tốt đẹp.
Hôm sau, khi xong công việc, Mỹ Lan liền về nhà sửa soạn quần áo, trang điểm làm đẹp.
Nhược Lan cũng về nhà sớm để hỗ trợ em gái.
Tới giờ hẹn, Mỹ Lan đã thấy Thiên Nhất chờ sẵn ở ngoài.
Cô lên xe nói:
- Rất đúng giờ.
Một điểm cộng.
Thiên Nhất khởi động xe chạy đi, Mỹ Lan cầm sẵn trên tay chiếc vé xem phim, đây là một bộ phim mượn ý tưởng về cây đèn thần.
Đây không phải bộ phim đang nổi nhất hiện tại nhưng Thiên Nhất quyết định chọn phim này vì không muốn tự coi phim mình làm đạo diễn.
Mỹ Lan nói:
- Này Thiên Nhất, nếu anh có cây đèn thần, anh sẽ ước gì?
- Để xem nào, anh sẽ ước em đồng ý làm bạn gái anh.
- Nếu thế thì không cần đèn thần đâu, còn hai điều nữa.
- Điều thứ hai có lẽ để một thời gian nữa, anh sẽ ước em chấp nhận lời cầu hôn.
Và điều thứ ba là anh ước chúng ta bên nhau mãi mãi.
Còn em Mỹ Lan, em sẽ ước gì nào?
Mỹ Lan ngẫm nghĩ rồi liệt kê ba món quà.
Thiên Nhất bảo:
- Vậy chắc anh phải hoá thân làm thần đèn rồi, em không ước chúng ta sẽ mãi mãi hạnh phúc à?
- Điều đó đâu cần phải ước chứ.
Nó vốn sẽ thế mà.
Buổi hẹn diễn ra rất tốt đẹp.
Khi cả hai bước ra khỏi rạp phim, Mỹ Lan bỗng thấy một cặp đôi trong cửa hàng túi xách đối diện rạp.
Thiên Nhất để ý biểu hiện của cô, liền hỏi:
- Có chuyện gì thế? Người quen à?
Mỹ Lan kéo Thiên Nhất lại, nói:
- Người đằng kia là Từ Lục Khiêm, bạn trai của chị gái em.
Thiên Nhất khẽ nhìn về phía đó, nói:
- Vậy chắc kia là Nhược Lan chị gái em nhỉ? Anh có nên sang đó chào họ một tiếng không?
Mỹ Lan lắc đầu, ra hiệu cho Thiên Nhất rời đi:
- Vấn đề là, đó không phải chị Nhược Lan.
Thiên Nhất lại nhìn sang phía đó, nói:
- Nhưng họ thân mật thế kia mà, anh ta ngoại tình à? Để anh sang đó bắt quả tang họ.
Mỹ Lan lại lắc đầu, nói:
- Nếu vậy là xong thì tốt rồi, nhưng chị em sẽ lại tha thứ cho anh ta thôi.
Từ Lục Khiêm tuy tính tình không tốt nhưng phải công nhận là miệng anh ta rất dẻo.
Thiên Nhất bước đi theo Mỹ Lan, những tin đồn về anh em họ Từ không ai không biết, nên lời của Mỹ Lan hẳn là đúng.
Anh tự hỏi không hiểu được tại sao những người đàn ông đó lại có thể hành xử như thế..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...