Chờ Ngày Anh Nhận Ra
Viên Lục vội vã bước lên phòng đóng sầm cửa lại, trong người không ngừng rạo rực.
Khi nãy có hơi không kiềm chế được mà tuôn trào cảm xúc, bản thân anh cũng cảm thấy hoảng hốt.
Anh không muốn tiến tới nhưng cô lại thường xuyên chủ động quấn lấy.
Ai mà ngờ Quân Dao chỉ mới chuyển đến nhà anh có hơn một tháng thôi đã gây ra náo loạn trật tự của anh như vậy.
Cứ cái đà này chẳng mấy chốc anh sẽ phải trả giá đắt với cái sự không ổn định này mất!
Giải pháp tốt nhất bây giờ là đá văng cô ra khỏi cuộc sống của anh.
Nhưng Viên Lục suy đi nghĩ lại một hồi, vẫn là có chút không nỡ.
Có cô ở trong nhà cho anh cảm giác cuộc sống đôi phần khởi sắc hơn trước đây.
Trước đây Viên Lục cho rằng sinh hoạt hằng ngày một mình rất vừa ý anh, độc lập chẳng cần liên quan đến ai, chỉ cần một bản thân và bốn bức tường lặng im.
Sau đó cô xuất hiện, anh liền cảm thấy có người chen chân vào cuộc sống của mình cũng không tồi, mấy lúc ăn tối rủ thêm Quân Dao đi cùng thì trong lòng cũng chợt lóe lên một tia ấm áp.
Có lẽ anh bây giờ xem cô như một người bạn ở bên cạnh.
Nhưng lại phải nghĩ đến tương lai, cô đương nhiên sẽ không tá túc ở biệt thự Lục Đình mãi được.
Nếu anh không thể tiến tới với cô vậy thì nhất định cắt đứt là cách giải quyết tốt nhất.
Viên Lục mệt mỏi, tay xoa xoa hai mí mắt, Viên Hạc Phong đúng là gây ra cho anh không ít phiền phức.
Nhiệt độ trong người vẫn còn ở ngưỡng khá cao, khi nãy thân mật với Quân Dao rõ ràng đã kích thích anh không ít.
Anh đứng bật dậy đi vào phòng vệ sinh mở nước rào rào, gần nửa tiếng sau mới bước ra, đã lâu lắm rồi không làm loại chuyện này.
Viên Lục không yêu đương nhăng nhít, tuổi trẻ 90% đều là tập trung vào sự nghiệp.
Thế nhưng anh cũng không phải người gỗ, thời niên thiếu đã từng xem qua hàng đống kiến thức về sinh lý và loại phim kia, dục vọng nguyên thủy của đàn ông nhiều lúc nổi dậy khiến anh phải một mình "làm bạn với tay" không ít lần.
Đối với anh mấy loại chuyện này không quan trọng lắm, dù sao cũng chỉ là nhu cầu sinh lý.
Có nhiều người còn khuyên anh nên mau chóng tìm bạn gái, nếu không sẽ lở dở độ tuổi sung mãn tràn trề tinh lực nhất của đàn ông.
Tất cả anh đều không thèm để tâm đến, đơn giản là không có ai rung động được anh, có thời gian trong công ty từng lan truyền lời đồn, chủ tịch của bọn họ chính là không thể thích con gái.
"..."
Vậy mà giờ nhìn xem, Viên Lục không thể khống chế mà vượt giới hạn của bản thân, quấn quýt môi lưỡi với cô gái nhỏ trong nhà, sau đó còn vào nhà tắm tự xử...
Anh ngả lưng xuống giường đệm êm ái, ngày mai sẽ nói chuyện rõ ràng với cô.
...
Sáng hôm sau, Viên Lục thức dậy lúc 6 giờ.
Đến khi anh quần áo tươm tất chuẩn bị đi làm, lúc đi xuống nhà dưới ăn sáng mới biết Quân Dao vẫn còn đang ngủ.
Viên Lục không muốn quấy rầy cô nên lên xe đi thẳng đến công ty.
Cuộc họp tham mưu kéo dài suốt gần 3 tiếng đồng hồ, kết thúc thì đã là 11 giờ hơn.
Nghĩ đến chiều nay cũng không có việc gì quan trọng, anh bảo Lý Hạo lái xe về nhà.
Viên Lục bước vào nhà, qua phòng khách, phòng ăn, sân sau, tất thảy đều không thấy Quân Dao đâu.
Anh cho rằng cô đã ra ngoài rồi.
Thím An thấy Viên Lục trở về liền lên tiếng:
"Cậu chủ hôm nay về sớm vậy?"
"Vâng, xong việc sớm thôi ạ"
Chợt nhớ ra một điều, thím An lại nói:
"Cậu lên xem tiểu thư Quân Dao, không biết hôm nay thế nào mà tôi lên gọi mấy lần cô ấy chỉ ậm ừ không chịu bước ra khỏi phòng"
Viên Lục nghe vậy thì khựng lại, miệng đáp "vâng" một tiếng rồi có hơi gấp gáp bước lên tầng hai.
*cốc cốc*
Anh gõ cửa phòng tận 4 5 lần, nhưng bên trong không lọt ra một tí động tĩnh nào.
Cảm thấy bất thường, anh hỏi quản gia tìm chìa khóa dự phòng rồi mở cửa đi vào..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...