Cho Em Mượn Bờ Vai Anh Lần Nữa

Metro Hà Nội, 10h50 tối
- Cô nghĩ theo tôi được sao?
- Lão đại nói đưa cậu trở về
- Không dễ thế đâu
- Vậy tôi đành phải làm vậy?
Khi hạ thủ người trong tổ chức, người bị hạ thủ sẽ biết được mình bị số bao nhiêu tiêu diệt. Tay cô ta để lộ ra là A6. “Hừ. Chỉ là đội A mà muốn đấu với tôi sao. Lão đại. Ông coi thường tôi thế sao” – Mình nghĩ trong đầu.
- Hổ Vương. Tôi muốn thấy hổ quyền của cậu thắng sao hổ quyền của tôi
- Hừ
Với hổ quyền của cô ta cũng khá phết lắm. Các đòn dáng tay rất uy lực. Nhưng đối với Hổ Vương thì ... chi là miêu quyền thôi. Tránh né các đòn của cô ta chán mình lùi lại hẳn 5 bước.
- Cô cũng khá đấy. Chắc thời gian tới có thể lên đội R luôn đấy. Nhưng hạ được tôi thì còn phải khá lâu đấy. A6

- Sao cậu không đánh trả
- Tôi không thích đánh phụ nữ. Người khác biết nói tôi bắt nạt cô.
- Cậu hãy trở về. Lão đại muốn cậu trở lại
- Cần làm gì?
- Cái đó cậu thừa hiểu tôi không được biết
- Vậy hãy về nói với lão rằng: “Tôi không trở về”
- Cậu phải thắng tôi trước đã
- Được thôi
A6 rút ra một cây gậy xông tới.
“Vút...”

“Vút...”
“Vút...”
Mình đón lấy tay cô ta. Bẻ cổ tay. Đón gậy. Xèo chân. Một đạp vào đầu. Cô ta nằm xuống
- Tôi nói rồi. Cô về đi. Chưa phải đối thủ của tôi đâu.
- Tôi muốn nói một điều.
Mình quay lại cúi xuống nhìn cô ta
- Cô nói đi
“Bốp...” – Cô ta đấm thẳng vào bụng mình
- Hự - Mình giật lại phía sau
Cô ta tiếp tục lao tới. Nhanh như cắt lấy lại tinh thần. Một đấm móc vào cằm. Tiếp tục với thế tay hổ đánh thẳng vào phần bụng vào ngực cô ta. Làm cô ta ngã ra đất.
“ Vèo...” – một chiếc xe máy lao tới. Tên đó kéo cô ta lên xe và đi mất
- Lão đại! Ông muốn gì ở tôi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui