Ở độ tuổi này của Điền Miêu Miêu, bạn bè bên cạnh đã bắt đầu lục tục kết hôn, mỗi khi nhìn thấy người khác kết hôn, cũng sẽ lo nghĩ nhất thời một hồi nhưng rất nhanh lại bị công việc làm phai mờ.
Sau khi bày quầy bán hàng ở chợ đêm Bắc Môn, cô càng không có thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ những điều này.
“Bạn trai tôi cũng không có, muốn thì cũng cần phải tìm bạn trai trước đã.” Điền Miêu Miêu nói, lại quan sát Lăng Sấm: “Ngược lại anh nghĩ rất xa đấy, trực tiếp một bước tiến đến luôn?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khóe môi Lăng Sấm cong lên thành nụ cười, lại nhìn về phía trước một lần nữa: “Làm người mà, cũng nên có ước mơ.”
“…” Vậy thì anh mơ rất lớn đấy.
Sau khi lái xe về khu dân cư của Điền Miêu Miêu, Lăng Sấm dừng lại ở cửa ra vào: “Tối gặp.”
“Ừm.” Điền Miêu Miêu mở dây an toàn, cũng nói với anh một câu: “Tối gặp.”
Lăng Sấm cười nhẹ nhìn cô đi xa rồi mới lái xe đi.
Lúc Điền Miêu Miêu về đến nhà, Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh còn đang xâu đồ ăn, hôm nay Điền Miêu Miêu không ở đây, tốc độ của hai người bọn họ chậm đi rất nhiều.
“Hai người mới xâu được ít như thế sao?” Điền Miêu Miêu đoán được hai người bọn họ không xâu được bao nhiêu, nhưng thế này còn ít hơn so với dự tính của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chúc Tinh nói: “Đều do Điền Đậu Đậu, cứ làm việc này việc kia.”
Điền Đậu Đậu: “…”
Rõ ràng là cậu ấy dành hết tâm tư vào toàn bộ công việc, muốn bồi dưỡng tình cảm của hai người!
Điền Miêu Miêu nhìn thấy cậu ấy như vậy thì đoán được bảy tám phần trong lòng, cô đưa tay vỗ vai Điền Đậu Đậu, nói với hai người bọn họ: “Chị đi thay quần áo xong ra giúp hai người.”
Điền Đậu Đậu nghe cô nói như vậy, theo bản năng hít vào một hơi: “Chị, có phải buổi trưa chị ăn lẩu không?”
“… Vẫn còn mùi sao?” Điền Miêu Miêu cúi đầu xuống, bản thân cũng ngửi thử quần áo của mình.
Điền Đậu Đậu nhìn cô mà nói: “Mùi lẩu còn ổn, chủ yếu là còn một mùi chua của yêu đương.”
Điền Miêu Miêu: “…”
Cô lườm Điền Đậu Đậu một cái, quay về phòng thay quần áo.
Sau khi có Điền Miêu Miêu gia nhập, tốc độ xâu thức ăn tăng mạnh, mọi người vẫn kịp thời chuẩn bị sẵn sàng đồ ăn trước khi mở hàng.
Nghỉ hè lượng người nhiều hơn so với bình thường, lúc Điền Miêu Miêu chuẩn bị đồ ăn cũng sẽ chuẩn bị nhiều hơn chút, mặc dù sẽ mệt mỏi hơn so với mình thường một chút nhưng nghĩ đến sắp tới hôn lễ của Phạm Hinh Dư, bản thân còn phải dành ra một phần tiền mừng, cô lập tức lại tràn đầy tinh thần hăng hái.
Trước hôn lễ một tuần, Phạm Hinh Dữ gửi lịch trình hôm hôn lễ cho Điền Miêu Miêu, Điền Miêu Miêu mở tài liệu ra, nhìn thấy phía trên viết sau khi rước sâu xong, sẽ tới công viên Tinh Quang chụp ảnh ngoài trời trước, sau đó mới tới khách sạn.
Điền Miêu Miêu: …Công viên Tinh Quang ở ngay cạnh nhà tôi, tôi có thể trực tiếp chờ cậu ở chỗ này không [Tan vỡ]
Phạm Hinh Dư: Không thể ha ha ha
Phạm Hinh Dư: Trước đó ban đầu tôi cũng cảm thấy công viên Tinh Quang hơi xa, nhưng mà tôi xem ảnh chụp, cảnh ở công viên Tinh Quang thật sự rất đẹp! Sau này cậu kết hôn chụp ảnh rất thuận tiện [Đầu chó]
Điền Miêu Miêu: …
Phạm Hinh Dư: Nhớ kỹ thứ bảy tới sớm hơn chút, tôi hẹn thợ trang điểm trang điểm cho các cậu rồi.
Điền Miêu Miêu: Okk
Thứ bảy phải đi làm phù dâu cho Phạm Hinh Dư, chắc chắn không thể ra quầy, Điền Miêu Miêu chỉ có thể thông báo với mọi người một tiếng trong nhóm đồ nướng của mình.
Đồ nướng AAA Miêu Miêu: Xin lỗi mọi người, thứ bảy tuần này bạn của tôi kết hôn, tôi phải đi làm phù dâu, không thể bán hàng được.
Phỉ Phỉ: Ồ! Thế thứ sáu bán hàng không?
Đồ nướng AAA Miêu Miêu: Thứ sáu chủ nhật đều kinh doanh bình thường, chỉ nghỉ thứ bảy, hai người Đậu Đậu và Chúc Tinh bận bận không giúp được.
Phỉ Phỉ: OK
Điền Đậu Đậu: Thứ bảy anh Sấm cũng không bán hàng, anh ấy không tạo nhóm, làm phiền mọi người truyền lời với nhau một chút [Đầu chó]
Dì Trần: Thứ bảy ông chủ Lăng cũng có việc sao
Lăng Sấm: Vâng, bạn kết hôn, tôi đi làm phù rể.
Phỉ Phỉ: …Yếu ớt hỏi một chút, hai người nói cùng một người bạn sao?
Tần Ngạn: [Hình ảnh]
Tần Ngạn: Đồ tốt cùng nhau thưởng thức [Đầu chó]
Anh ấy gửi hình ảnh Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu chụp chung ngày đó trộm được từ trong nhóm hôn lễ, tấm hình này vừa phát ra, trực tiếp gây bùng nổ.
Phỉ Phỉ: CP tôi đẩy thuyền kết hôn sao??
Chúc Tinh: Có hình như vậy mà không lấy ra sớm hơn??
Điền Đậu Đậu: !! Chị, anh Sấm, việc này mẹ em biết không?
Anh Vương: Chúc mừng chúc mừng.
Dì Trần: Dì đã sớm nói rồi, Miêu Miêu và ông chủ Lăng rất xứng mà! Nhìn ảnh chụp này rất đẹp!
Đồ nướng AAA Miêu Miêu: Không phải mà! Đây là hình phù rể phù dâu!
Lời giải thích này của Điền Miêu Miêu rất nhanh đã bị bao phủ trong những lời ‘chúc mừng’ nhiệt tình của mọi người.
Điền Miêu Miêu: “…”
Lời đồn ‘Tình sát’ lúc trước cũng lưu truyền bằng cách này!
Cô còn chưa giải thích rõ ràng được chuyện này, mẹ của cô trực tiếp gọi điện thoại tới: “Miêu Miêu à, vừa rồi Đậu Đậu gửi cho mẹ một tấm hình kết hôn của con và Lăng Sấm! Hai đứa xảy ra chuyện gì vậy?”
Trước đó đúng là bà thúc giục Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm tương tác nhiều hơn, nhưng bà cũng không nghĩ tới, con gái nhà mình làm việc nhanh như thế!
“Mẹ đừng nghe Điền Đậu Đậu nói linh tinh, đó là đồng nghiệp của con kết hôn, con đi làm phù dậu!” Điền Miêu Miêu bị Điền Đậu Đậu chọc tức chết mất, bác bỏ tin đồn thì không nhìn thấy, ngược lại tin đồn thì thằng bé nhanh hơn bất cứ ai!
Còn truyền đến chỗ mẹ của cô!
Mẹ Điền sửng sốt một hồi, rồi mới mở miệng nói tiếp: “Vậy… sao Lăng Sấm lại ăn mặc như thế?”
“Chú rể là bạn học đại học của anh ấy, anh ấy đi làm phù rể.”
“À? Vậy thì hai đứa rất có duyên đấy.”
Điền Miêu Miêu mím miệng không nói gì, ngược lại bên kia mẹ của cô vô cùng phấn khởi nói: “Không nói cái khác, hai đứa ăn mặc như thế, đứng ở chỗ đấy, vô cùng đẹp mắt. Ông chủ Lăng này thật sự là móc treo đồ, mặc quần áo phù rể còn đẹp hơn cả trang phục chú rể, người anh em này của cậu ấy lớn lên phải đẹp trai lắm mới có tự tin tìm cậu ấy làm phù rể mà.”
Điền Miêu Miêu: “…”
“Mẹ, buổi tối còn phải ra quầy, không thể trò chuyện với mẹ được.”
“Mẹ nói mấy cậu thôi có thể làm lỡ bao nhiêu thời gian của con chứ? Con…”
Mẹ Điền còn chưa nói xong, điện thoại bị Điền Miêu Miêu dập máy. Mẹ Điền cầm điện thoại lẩm bẩm một câu, khóe miệng lại cong lên, đi về phía phòng bếp: “Ông Điền à, tôi cho ông xem thử con rể tương lai của chúng ta, vẻ ngoài còn đẹp trai hơn cả nam minh tinh.”
May mà Điền Miêu Miêu cúp điện thoại nhanh, không nghe thấy câu này.
Cô ấn vào nhóm đồ nướng một lần nữa, đang định giải thích lại với mọi người một lần nữa thì phát hiện thời gian cô gọi điện thoại, Lăng Sấm gửi một bao lì xì trong nhóm.
Điền Miêu Miêu: “…”
Lần này mọi người chúc mừng càng nhiệt liệt hơn nữa!
Cô vội vàng ấn vào tin nhắn trò chuyện riêng với Lăng Sấm: “Sao anh lại gửi lì xì vậy?
Lăng Sấm: Tôi thấy cô giải thích một câu ở phía trên, mọi người hình như đều không nhìn thấy nên muốn gửi lì xì giải thích với mọi người.
Điền Miêu Miêu: ? Vừa rồi tôi cũng nhận lì xì của anh, anh không viết gì trong đấy mà!
Lăng Sấm: Nhất thời nhanh tay, gửi ra ngoài mới nhớ tới còn chưa giải thích.
Điền Miêu Miêu: …
Cám ơn anh nha, bây giờ chuyện kết hôn còn thật hơn nữa. :)
Điền Miêu Miêu: Không phải là anh cố ý chứ? [Nhíu mày]
Lăng Sấm: Thật sự không phải, nếu không tôi lại gửi một lì xì nữa?
Điền Miêu Miêu: …Đừng.
Bên ngoài màn hình, Lăng Sấm không nhịn được cười khẽ một tiếng. Anh suy nghĩ một hồi, vẫn gửi thêm một lì xì nữa, giải thích với mọi người một câu.
Sau khi Điền Miêu Miêu nhận được lì xì anh mới gửi, hừ một tiếng trong lòng, coi như đầu óc tên Lăng Sấm này không xấu như thế.
Đảo mắt đã tới thứ bảy, hôm nay là ngày lành tháng tốt, Điền Miêu Miêu gọi xe tới nhà Phạm Hinh Dư, được bảo vệ thông báo hôm nay khu dân cư có ba cặp kết hôn, dặn cô đừng đi sai cửa.
Đây là lần đầu tiên Điền Miêu Miêu đến nhà Phạm Hinh Dư, nhưng Phạm Hinh Dư đã gửi số nhà cho cô, cũng không thể đi nhầm được. Lúc cô đến đúng lúc hơn bảy giờ rưỡi một chút, Phạm Hinh Dư đã thay váy cưới ngồi ở phòng khách trang điểm.
“Miêu Miêu tới à?” Phạm Hinh Dư thấy cô đến liền chào hỏi với cô: “Ăn sáng chưa? Trên bàn có bánh mì với sữa bò, cậu xem cậu thích loại nào.”
“Không sao, tôi ăn một ít bánh quy là được.”
Vậy cậu qua phòng thay quần áo trước đi, Diêu Trân cũng ở bên trong, sau khi chuẩn bị ra ngoài trang điểm.”
“Được.” Điền Miêu Miêu gật nhẹ đầu, đi vào trong phòng. Diêu Trân đã thay đồ phù dâu xong, Điền Miêu Miêu dựa vào sự giúp đỡ của cô ấy mới thắt lại được dây đeo phức tạp phía sua.
“Nhắc mới nhớ, hôm đó thử váy là ai giúp cậu thắt dây?” Diêu Trân thuận miệng hỏi một câu.
Điền Miêu Miêu nghĩ đến hơi thở của Lăng Sấm rơi trên lưng mình, trên mặt lại hơi đỏ lên: “Nhân viên cửa hàng thắt giúp tôi.”
“À, tôi cũng vậy, nhưng mà bọn họ không kiên nhẫn gì hết, chỉ tùy tiện thắt lại cho tôi một cái.” Diêu Trân một bên thắt dây giúp Điền Miêu Miêu, một bên nói với cô: “Tôi thấy hôm đó cậu thắt đẹp hơn tôi.”
“Ha ha, có thể là lúc ấy đúng lúc bọn họ không bận rộn.”
Diêu Trân gật nhẹ đầu, cũng không nghi ngờ gì: “Như thế này được chưa? Có chặt không?”
“Không đâu, vừa khít.”
“Vậy thì chờ lát nữa cậu trang điểm xong thì bắt đầu trang trí phòng đi, nhóm chú rể sẽ đến trước chín giờ.”
“Được.”
Trang điểm của phù dâu không phức tạp như cô dâu, tóc cũng chỉ kẹp một chút, làm tạo hình đơn giản, cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Đội nguyên bộ nơ con bướm trên đầu, Điền Miêu Miêu lại giúp Diêu Trân sắp xếp tò chơi nhỏ.
Phạm Hinh Dư đã mua rất nhiều đồ uống khó uống nhất trên thị trường từ trước, thậm chỉ Diêu Trân còn cầm xì dầu và dấm tới, trộn với cocacola.
“Khụ, cái này chua chết.” Diêu Trân cầm lấy ly giấy ngửi thử một cái, mùi hương gay mũi xộc cho cô ấy sặc một tiếng.
Điền Miêu Miêu bày bài poker bên này, nhìn thấy cô ấy cũng làm cho chính mình bị sặc, không nhịn được nói: “Một người tàn nhẫn.”
Diêu Trân đặt ly giấy xuống, lại bắt đầu đổi một ly khác: “Bình thường thôi, cưới vợ làm gì có đơn giản như thế.”
Điền Miêu Miêu cười một tiếng, nói với cô ấy: “Tôi đặt tiểu vương dưới ly này được không?”
“Được thôi, dù sao đến lúc đó phải xem vận may của bọn họ.”
Điền Miêu Miêu suy nghĩ một lát, cất đi đại vương trong tay: “Tôi đột nhiên nhớ ra, trước đó Lăng Sấm từng mua một tấm thẻ cào, trúng một trăm tám mươi đồng!”
Mặc dù thẻ cào là cô cào, nhưng do Lăng Sấm mua, vận may của người này có vẻ như không tệ.
“Nếu như đến lúc đó thể chất may mắn của Lăng Sấm phát huy, trực tiếp lật ra đại tiểu vương thì phải làm sao đây?”
Diêu Trân suy tư gật đầu một cái: “Sự lo lắng này của cậu rất chính xác.”
Nếu như vừa bắt đầu đã bị bọn họ lật ra đại tiểu vương, vậy thì trò chơi này không thể nào chơi được.
“Thế này đi.” Trong lòng Điền Miêu Miêu có phương pháp: “Chúng ta chỉ bỏ tiểu vương, không bỏ đại vương, như thế thì cho dù vận may của Lăng Sấm có tốt, cũng không lấy ra được đại vương.”
“…” Diêu Trân nhìn cô im lặng một hồi, thử mở miệng thăm dò: “Cậu cãi nhau với Lăng Sấm à?”
Điền Miêu Miêu lắc đầu: “Đâu có.”
“…Vậy sao cậu lại chơi anh ấy như vậy?”
Điền Miêu Miêu thắc mắc: “Tôi đâu có chơi anh ấy? Tôi chỉ là làm tăng thêm phần thú vị của trò chơi thôi, đồng thời nghĩ trăm phương ngàn kế để chúng ta lấy thêm vài bao lì xì.”
Diêu Trân mấp máy môi, dựng thẳng ngón cái với cô: “Vẫn là cậu tàn nhẫn.”
Trước đó cô ấy còn lo lắng, Điền Miêu Miêu lại bởi vì quan hệ với Lăng Sấm mà cố ý nhường bọn họ, bây giờ xem ra vẫn là cô ấy đánh giá thấp con người chị Miêu rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...