Nhìn dòng chữ “anh Giang” xuất hiện trên màn hình, Lăng Sấm khẽ nheo mắt.
Anh không suy nghĩ nhiều, thẳng tay gõ hai chữ “không được” nhưng xong lại xoá sạch trước khi gửi, sau đó anh gõ một hàng chữ khác.
Lăng Sấm: Giang Thận? Sao anh ta biết các cô muốn tới biệt thự tôi chơi?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điền Miêu Miêu: Ban đầu anh ấy định hẹn chúng tôi ra ngoài ăn cơm vào ngày đó, nhưng lại nghe nói anh với Đậu Đậu đã hẹn trước rồi.
Lăng Sấm khẽ cau mày: Anh ta hẹn mọi người ra ngoài ăn cơm?
Điền Miêu Miêu: Ừ, nói là công việc làm ăn cũng không tồi nên mời khách.
“Hừ.” Lăng Sấm hắng giọng hừ một tiếng ngoài màn hình, chợ đêm Bắc Môn có bao nhiêu người, sao chưa thấy anh ta mời người khác ăn cơm bao giờ?
Lăng Sấm: Nếu ông chủ Giang biết rồi thì mọi người cùng tới đây đi, tôi sẽ gọi cả Tinh Tinh và Tôn Húc Xuyên tới luôn.
Thấy anh trả lời như vậy, Điền Miêu Miêu mới ngẩng đầu lên nói với Giang Thận: “Anh ấy nói là có thể, anh ấy còn gọi cả Tinh Tinh với Tôn Húc Xuyên tới nữa đó.”
“Vậy được.” Giang Thận khẽ cười: “Em cảm ơn ông chủ Lăng giúp anh nhé.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vậy là Điền Đậu Đậu đã tạo một nhóm khác, sau đó add mọi người vào và bắt đầu thảo luận về chuyện tới biệt thự Lăng Sấm chơi.
Điền Miêu Miêu cảm thấy tới nhà người ta chơi mà đi tay không cũng không hay lắm, vậy nên cô chủ động đề nghị mọi người chuẩn bị que nướng, đến lúc đó họ có thể nướng BBQ ngoài trời.
Cô là người đầu tiên đưa ra ý tưởng này, những người còn lại cũng hưởng ứng rất nhiệt tình, nói họ cũng mang một ít đồ ăn theo. Suy cho cùng… Bọn họ là những người dựng quầy hàng ở chợ đêm Bắc Môn kia mà.
Lăng Sấm: @Chị Trương, đến ngày ấy em sẽ tới đón Tinh Tinh, sau khi ăn tối xong em sẽ đưa em ấy về, chị không cần lo lắng gì đâu.
Chị Trương: Được, chị sẽ soạn sẵn sách vở vào cặp sách để con bé cầm theo, còn làm bài tập về nhà nữa.
Sau khi những người trưởng thành nhìn thấy tin nhắn trong nhóm, bọn họ rơi vào trầm mặc, cũng may là bọn họ không có bài tập hè.
Chị Trương: QAQ anh Lăng Sấm, em không muốn mang vở làm bài tập đâu.
Lăng Sấm: “…”
Lăng Sấm: Nếu mẹ em bảo em mang thì em cứ mang theo đi, có chỗ nào không hiểu anh có thể giảng cho em.
Chị Trương: [Suy sụp tinh thần.jpg]
Chị Trương: Chị Miêu Miêu! QAQ
Điền Miêu Miêu:… Ách, chị cũng có thể giảng bài cho em.
Chị Trương: …
Điền Đậu Đậu: Chậc chậc chậc, sau này ai làm con hai người đúng là xui xẻo.
Chúc Tinh: Ai nói? Chắc chắn giá trị nhan sắc của chị Miêu Miêu và anh Sấm sẽ rất cao cho coi!
Lăng Sấm: …
Điền Miêu Miêu: …
Cảm ơn mọi người.
Vào ngày chợ đêm đóng cửa, Lăng Sấm lái xe tới đón Lương Tinh Tinh trước. Nhà chị Trương cũng nằm trong khu này nên Lăng Sấm tới đó cũng không có gì khó khăn hay phiền toái. Lúc anh tới, chị Trương đã ra ngoài đi làm, chỉ có mình Lương Tinh Tinh ở nhà. Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Chị Trương đã chuẩn bị trước một số trái cây, bảo Lương Tinh Tinh mang đến đó để mọi người cùng ăn. Lăng Sấm thấy Lương Tinh Tinh hào hứng cầm túi trái cây ra ngoài, anh cất tiếng gọi cô bé lại: “Cặp sách của em đâu?”
Lương Tinh Tinh: “…”
Lăng Sấm lấy trái cây trong tay cô bé, sau đó nói: “Để anh cầm trái cây cho, em đi lấy cặp sách đi.”
“…” Bây giờ Lương Tinh Tinh mới thấy lời anh Đậu Đậu nói rất đúng, sau này, đứa trẻ nào làm con của anh Sấm và chị Miêu Miêu sẽ rất đáng thương.
Lương Tinh Tinh đeo cặp sách với đống sách vở trên lưng, theo Lăng Sấm xuống tầng, mở cửa xe rồi ngồi lên hàng ghế sau.
Lăng Sấm liếc nhìn cô bé: “Em không ngồi phía trước sao?”
Lương Tinh Tinh lắc đầu: “Ghế trước là chỗ của chị Miêu Miêu, chúng ta mau đi đón chị miêu Miêu đi anh!”
Ngày đó Lăng Sấm đã gửi định vị nhà vào nhóm, mọi người đều nói sẽ tự tới đó. Hôm nay anh chỉ cần đi đón Lương Tinh Tinh, nhưng tiện đường đón Miêu Miêu cũng không phải là không thể.
“Được.” Anh khẽ gật đầu, mở cửa xe ngồi lên ghế: “Thắt chặt dây an toàn vào nhé.”
Trong lúc Lương Tinh Tinh thắt dây an toàn, Lăng Sấm cũng gửi tin nhắn cho Điền Miêu Miêu, nói giờ anh sẽ tới đón cô.
Khi Điền Miêu Miêu nhìn thấy tin nhắn này, cô hơi sửng sốt: Đậu Đậu vừa gọi xe rồi.
Lăng Sấm: Không sao hết, để cậu ấy tự đi xe tới là được.
Điền Miêu Miêu: “…”
Ừm, có lẽ như vậy cũng được.
Cô buông điện thoại, liếc mắt nhìn Điền Đậu Đậu một cái: “Đợi lát nữa Chúc Tinh tới em hãy đi xe ô tô tới đó với em ấy.”
Điền Đậu Đậu vẫn đang bận đứng trước gương chỉnh lại mái tóc của mình, nghe cô nói vậy cậu ấy cũng không dừng động tác: “Vậy còn chị?”
Điền Miêu Miêu đáp: “Lăng Sấm nói anh ấy sẽ tới đây đón chị.”
Điền Đậu Đậu: “…”
Cậu ấy cười gượng, nhìn Điền Miêu Miêu: “Biết rồi.”
Sợ Lăng Sấm chờ ở dưới lâu nên Điền Miêu Miêu đã chủ động xuống tầng trước. Cô đã chuẩn bị tốt mọi thứ cho bữa nướng BBQ hôm nay, có hơi nhiều đồ một chút, một mình cô không bê hết nên để lại một ít thứ để lát nữa Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh cầm đi.
Dường như Lăng Sấm đã tính thời gian trước, Điền Miêu Miêu vừa xuất hiện trước cửa là anh lái xe tới. Điền Miêu Miêu cũng nhận ra xe của anh, cô tiến thêm hai bước theo phản xạ tự nhiên.
“Đợi lâu chưa?” Lăng Sấm thấy đống đồ Điền Miêu Miêu cầm trong tay, anh dừng xe, bước xuống cất đống đồ trong tay cô lên.
Điền Miên Miên lắc đầu cười nói với anh: “Không có, tôi cũng vừa tới thôi.”
“Vậy cất những thứ này ra sau cốp trước đi.” Lăng Sấm mở cửa xe, đặt những thứ này cùng với số trái cây mà Lương Tinh Tinh mang tới.
“Chị Miêu Miêu!” Lương Tinh Tinh chào hỏi Điền Miêu Miêu rất nhiệt tình, cô bé chỉ vào vị trí ghế lái phụ rồi nói: “Ghế đó là dành cho chị!”
“… Cảm ơn em.” Điền Miêu Miêu cười với cô bé, sau đó vòng ra đằng trước ngồi.
Đây là lần đầu tiên Lương Tinh Tinh tới nhà Lăng Sấm nên cô bé có hơi kích động. Lúc ngồi ở hàng ghế sau, cô bé nhìn Điền Miêu Miêu, hỏi với giọng điệu tò mò: “Chị Miêu Miêu, chị đã từng tới nhà anh Lăng Sấm chưa?”
“… Khụ, tất nhiên là chưa rồi.” Không hiểu tại sao Điền Miêu Miêu lại cảm thấy xấu hổ trước câu hỏi của cô bé.
Mà dường như Lương Tinh Tinh không phát hiện ra điều đó, cô bé lại nói tiếp: “Nhưng anh Lăng Sấm biết đường tới nhà chị, lúc lái xe tới đây anh ấy không dùng google map. Vậy có phải là anh ấy từng tới nhà chị chơi rồi không?”
Điền Miêu Miêu: “…”
Tư duy của Lương Tinh Tinh nhạy bén như vậy, có lẽ sẽ không có bài tập nào cô bé không biết làm.
Lăng Sấm vừa lái xe vừa nói: “Đúng là anh từng tới đây, sao vậy, Tinh Tinh cũng muốn đi chơi à?”
“Đúng ạ! Nhưng chờ đến lần sau đi, hôm nay cứ tới nhà anh Lăng Sấm chơi trước đã!”
Điền Miêu Miêu bật cười thành tiếng, cô quay đầu nói với Lương Tinh Tinh: “Nhà chị nhỏ lắm, con anh Lăng Sấm của em thì ở trong căn biệt thự to đùng kìa.”
“Cũng không lớn lắm đâu.” Lăng Sấm mở miệng: “Chưa đến bốn trăm mét vuông.”
“…” Điền Miêu Miêu nghiêng đầu nhìn anh: “Tự nhiên tôi không biết anh đang khiêm tốn hay đang ngầm khoe khoang nữa.”
Lăng Sấm khẽ cười, nhìn cô: “Diện tích căn biệt thự trong khu dân cư tôi đang ở thật sự không tính là rộng, nhưng tôi thích khu vườn và môi trường của khu dân cư đó cho nên lúc ấy đã không tiếc tiền mua.”
Điền Miêu Miêu gật đầu, hỏi anh: “Tôi nhớ là anh nói anh đã mua nhà lúc đang ở nước ngoài nhỉ? Vậy ai trang trí, dọn dẹp nhà cho anh?”
“Việc trang trí do ba mẹ tôi làm giúp tôi hết, nhưng nhà thiết kế thì do tôi tự tìm.” Nói tới đây, dường như anh nghĩ tới chuyện gì đó, quay sang cười nói với Điền Miêu Miêu: “Lúc ấy ba tôi vừa trang trí nhà cửa giúp tôi vừa chê gu thẩm mỹ của tôi kém, nói không biết tôi đang muốn trang trí cái kiểu gì. Ông ấy còn muốn thay đổi lại cách trang trí của tôi, nhưng cũng may là tôi đã ngăn cản.”
“Ha ha ha ha.” Điền Miêu Miêu đồng cảm với anh, cô cười nói: “Căn nhà tôi cũng được trang trí theo cách như vậy đó! Mẹ tôi là người quyết định phong cách, nhưng ba tôi lại khua tay múa chân nói gu thẩm mỹ của mẹ quá kém. Sau đó mẹ tôi đáp lại một câu: Nếu gu thẩm mỹ của tôi kém thì tôi có kết hôn với ông không? Lúc ấy ba tôi im như gà luôn.” Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Lăng Sấm bật cười thành tiếng, anh tiếp tục lái xe. Mà lúc này, cảm xúc của Lương Tinh Tinh trên hàng ghế sau có vẻ không ổn lắm. Điền Miêu Miêu thấy cô bé cúi gằm mặt bèn quay đầu lại nhìn: “Tinh Tinh, em sao vậy? Em thấy không thoải mái ở đâu sao?”
Lương Tinh Tinh lắc đầu, một lát sau cô bé mới lên tiếng: “Nghe có vẻ ba của hai anh chị rất tốt.”
Điền Miêu Miêu ngẩn người, cô nhớ tới người ba tệ bạc của Lương Tinh Tinh. Cô mím môi, cũng không biết nên an ủi cô bé thế nào cho phải, chỉ đành chuyển chủ đề: “Tinh Tinh à, hôm nay chị đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, lát nữa em muốn ăn cái gì nào?”
Nghe đến chuyện được ăn, sự chú ý của Lương Tinh Tinh đã chuyển hướng: “Em muốn ăn ngô nướng, chị Miêu Miêu làm ngô nướng ngọt lắm!”
“Được rồi, vậy đợi lát nữa chị nướng cho em nha, vậy còn thịt thì sao? Em muốn ăn thịt bò không? Cả thịt ba chỉ nữa?”
“Em muốn ăn hết!”
“Vậy lát nữa Tinh Tinh giúp chị xiên đồ nướng nhé.” Hôm nay bọn họ ra khỏi nhà từ sớm nên chỉ đem những nguyên liệu nấu ăn đã cắt sẵn đi chứ chưa kịp xiên. Đợi đến lúc tới nhà Lăng Sấm, mọi người sẽ cùng tập trung xiên đồ nướng với nhau, tầm giữa trưa mới nướng được.
Đối với Điền Miêu Miêu thì đây là chuyện cô làm mỗi ngày, nhưng với một bạn nhỏ như Lương Tinh Tinh thì lại là một trò chơi: “Dạ được, em muốn xiên hạt ngô! Với cả khoai tây chiên nữa!”
“Được, nếu vậy Tinh Tinh có thể ăn xiên nướng do chính tay mình xiên.”
“Em có thể tự nướng được không ạ?”
“Em tự làm nó một mình thì không được, nhưng nếu có người lớn bên cạnh theo dõi thì được nha. Tại bếp lò hơi nguy hiểm đó.”
Lăng Sấm thấy Điền Miêu Miêu và Lương Tinh Tinh cứ em một câu chị một lời, chẳng mấy chốc cô đã dỗ Lương Tinh Tinh vui vẻ trở lại. Lăng Sấm không nhìn được bèn liếc nhìn cô một cái: “Cô giỏi dỗ trẻ con thật đấy, đó là vì có em trai sao?”
Điền Miêu Miêu nhìn anh với vẻ kinh ngạc: “Anh nghĩ tôi có thể dỗ Điền Đậu Đậu à? Em ấy không chọc tôi đánh no đòn đã là tốt lắm rồi.”
“…” Cũng đúng.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã chạy tới khu biệt thự mà Lăng Sấm ở, mặc dù anh nói diện tích biệt thự ở khu này không lớn. Nhưng sau khi anh gửi định vị vào ngày hôm qua, Điền Đậu Đậu đã lên mạng tra giá nhà ở đây.
Giá nhà ở khu vực này khá thấp so với thành phố A, nhưng sau vài năm phát triển, giá nhà đất đã tăng lên nhiều so với trước đây. Giá một căn biệt thự trong khu dân cư Lăng Sấm đang ở không thấp chút nào, chưa kể những thứ như biệt thự thế này, chỉ tính nguyên tiền trang trí cũng đủ mua thêm một căn biệt thự khác chứ chưa nói đến việc bảo trì và quản lý giai đoạn sau này.
Xe của Lăng Sấm đã đăng ký nên cổng khu dân cư sẽ tự động mở khi xe chạy tới. Anh bảo vệ canh cổng cũng biết anh, còn chủ động tiến lên chào hỏi: “Chào anh Lăng, anh về rồi?”
“Ừm.” Lăng Sấm cũng đáp lại một câu, sau đó lái xe vào khu dân cư.
Nhân viên an ninh của khu dân cư thấy anh ra ngoài một chuyến rồi trở về với một cô gái xinh đẹp và một đứa bé, lòng hiếu kỳ của anh ta dâng cao.
Thế này là sao chứ? Hoá ra anh Lăng đã kết hôn ở bên ngoài rồi ư? Lại còn có cả con?
Cuộc sống của mấy kẻ có tiền đúng là kích thích thật!
Biệt thự của Lăng Sấm nằm giữa khu dân cư, anh lái xe tới đó, Điền Miêu Miêu và Lương Tinh Tinh tò mò nhìn xung quanh khu dân cư và bắt đầu đánh giá. Để đọc full thì bạn có thể theo dõi trên fanpage nhóm dịch Sắc - Cấm Thành nhé. Bản các trang khác đăng sẽ không đầy đủ đâu. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
Hệ sinh thái ở đây khá tốt, có thể nghe thấy những tiếng chim hót, ngoài ra cũng có trồng rất nhiều loài hoa và cây cối không thể gọi tên.
“Oa, chỗ ở của anh Lăng Sấm thật xinh đẹp!” Lương Tinh Tinh hạ cửa sổ xe xuống, cô bé nhìn cảnh sắc bên ngoài với điệu bộ hứng thú: “Mọi người hãy nhìn nơi đó đi, có một chú chó lớn!”
Chú chó lớn đó ngồi xổm trong vườn nhà người khác, khi thấy xe bọn họ chạy qua nó không sủa. Lương Tinh Tinh quay đầu lại, tò mò hỏi Lăng Sấm: “Anh Lăng Sấm, anh có nuôi thú cưng không?”
“Anh không.” Lăng Sấm khẽ lắc đầu: “Anh không có thời gian nuôi.”
Dứt lời, anh quay sang hỏi Điền Miêu Miêu đang ngồi bên cạnh: “Còn cô, cô có muốn nuôi thú cưng không?”
“Cũng tạm.” Điền Miêu Miêu nói: “Thật ra trong thôn có khá nhiều chó, nhưng nó vẫn khác với những con thú cưng thế này.”
Lăng Sấm khẽ gật đầu, tiếp tục hỏi: “Vậy sau này cô có muốn nuôi một con không?”
“Ừm…” Điền Miêu Miêu ngẫm nghĩ: “Nếu sau này mà chuyển sang một căn nhà lớn hơn thì chắc tôi cũng nuôi một con đấy.”
Lương Tinh Tinh chớp mắt, hỏi cô: “Chuyển đến chỗ anh Lăng Sấm sống sao chị?”
Tác giả có lời muốn nói:
Lăng Sấm: Có thể.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...