Sau khi ngồi vào xe của Lăng Sấm, sự tức giận bất bình của Điền Đậu Đậu đã tiêu tan thành mây khói.
Mặc dù là lần thứ hai ngồi chiếc xe này, Điền Đậu Đậu vẫn rất hưng phấn, dù sao thì bình thường ngoại trừ cọ anh Sấm ra, cậu ấy căn bản không có cơ hội ngồi vào chiếc xe như vậy.
“Anh Sấm, trước kia không phải anh nói anh còn có một chiếc siêu xe ư?” Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh ngồi ở hàng sau, nỗ lực nhích lại gần hướng Lăng Sấm: “Khi nào đó cũng lái ra cho em mở rộng tầm mắt nhé?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lăng Sấm suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Hay là lần sau mọi người tới nhà anh chơi đi.”
Mắt Điền Đậu Đậu nhất thời sáng ngời: “Được chứ ạ?”
“Được mà.” Lăng Sấm liếc nhìn Điền Miêu Miêu đang ngồi ở ghế phó lái: “Anh ở nhà hai người ăn chực cơm hai lần rồi, lần sau để anh chiêu đãi hai người.”
Điền Miêu Miêu thuận thế nhìn về phía anh, cười với anh nói: “Vậy cám ơn ông chủ Lăng rồi.”
Khóe miệng Lăng Sấm cong lên một độ cong đẹp mắt, nhìn về phía trước mở miệng: “Tất cả đi ra ngoài chơi, không cần gọi là ông chủ Lăng nữa, gọi Lăng Sấm là được.”
Trái tim Điền Miêu Miêu bất giác đập nhanh hơn một chút, ho nhẹ một tiếng gọi: “Lăng Sấm.”
“Ừ.” Khóe miệng Lăng Sấm lại cong hơn một ít. Sau khi Điền Miêu Miêu gọi ra khỏi miệng, trong lòng nhất thời thả lỏng hơn rất nhiều, cô nhìn Lăng Sấm, bất giác nở nụ cười: “Anh cũng gọi tôi Điền Miêu Miêu là được.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Được.”
Chúc Tinh ngồi ở ghế sau đã bị làn sóng phát đường này làm cho ngọt xỉu up xỉu down, rõ ràng chỉ là gọi cái tên thôi mà sao bị hai người bọn họ làm như thể đang trao nhẫn kết hôn vậy!
Hôm nay cô ấy tới đây chính là vì được phát đường ở khoảng cách gần, dọc theo đường đến vịnh Tam Cầm, tuy là Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu giao lưu không nhiều lắm nhưng bất kể hai người bọn họ nói cái gì, cô ấy đều có thể cắn đường.
Quả nhiên, không có gì thú vị hơn so với việc xem người khác yêu đương.
Trên đường đến vịnh Tam Cầm vẫn tương đối thuận lợi, chỉ có điều càng đến gần đích đến thì số lượng xe chạy lại càng nhiều, đường cũng tắc nghẽn. Hôm nay có rất nhiều người tới lễ hội âm nhạc, chỗ đậu xe gần đó cũng cực kỳ hiếm, Lăng Sấm vòng một vòng to mới tìm được một vị trí.
Lúc đến được hội trường thì đã hơn mười một giờ, còn chưa bắt đầu xét vé thường, nhưng đã có không ít người xếp hàng. Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu cầm vé VIP, có lối đi đặc biệt có thể đi, tránh được nỗi khổ khi xếp hàng.
Điền Đậu Đậu nhìn bóng lưng hai người bọn họ tiêu sái rời đi, vẫn không nhịn được sự ngưỡng mộ.
Quả nhiên, cậu ấy không lĩnh hội được niềm vui của người có tiền.
Để chuẩn bị cho các vị khách VIP tôn quý, ban tổ chức đâu chỉ làm mỗi điểm này. Ngoại trừ đường kiểm tra an ninh riêng có thể đi vào sân, lúc xét vé, còn có nhân viên công tác tặng cho bọn họ một gói quà.
Trong gói quà có nón che nắng, một cái áo phông đặt riêng cho lễ hội âm nhạc, còn có một tập san dài, trong tập san có bản đồ phân bố các khu ở hiện trường, còn có cả thời gian biểu biểu diễn cùng với lời giới thiệu về các ban nhạc.
“Từ bên này vào chính là khu nghỉ ngơi cho khách VIP, hai người có thể nghỉ ngơi ở đó trước, đợi lúc mở màn sẽ có nhân viên công tác tới gọi hai người.” Nhân viên công tác phát gói quà cho bọn họ kiên nhẫn giới thiệu cho họ: “Lúc nghỉ ngơi giữa buổi biểu diễn, hai người cũng có thể quay về khu nghỉ ngơi của khách VIP, bên trong có cung cấp hoa quả và đồ uống lạnh miễn phí.”
“Được, cảm ơn.” Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu nói tiếng cám ơn với cô ấy rồi cùng đi về hướng khu nghỉ ngơi VIP.
“Cái nón này đẹp thật đấy.” Điền Miêu Miêu lấy cái nón che nắng trong túi quà tặng ra, đeo lên trên đầu: “Ban tổ chức rất chu đáo.”
Lăng Sấm cười một tiếng, cũng đeo nón đeo lên: “Dù sao giá vé cũng đắt như vậy, khẳng định phải để anhcảm thấy số tiền này tiêu cũng đáng mới được chứ?”
“... Cũng phải.” Thật ra cái nón này và áo phông cũng không đáng bao nhiêu tiền, chỉ là mua một trải nghiệm VIP: “Đúng rồi, anh muốn bôi kem chống nắng không? Phải ở bên ngoài xem biểu diễn cả một buổi chiều đấy, dễ bỏng nắng lắm.”
Ngày hôm nay trước khi ra cửa cô đã bôi hai lớp kem chống nắng, còn đặc biệt mặc áo chống nắng, nhưng thấy Lăng Sấm chỉ mặc một cái áo phông ngắn tay, cánh tay dửng dưng bại lộ dưới ánh mặt trời.
Lúc ra ngoài Lăng Sấm quả thực chưa từng nghĩ đến vấn đề chống nắng, lúc này Điền Miêu Miêu nhắc tới, anh rất vui lòng bôi một ít: “Cô mang theo à?”
“Có mang.” Điền Miêu Miêu đưa kem chống nắng của mình cho anh: “Anh bôi nhiều một ít, con trai cũng phải chống nắng.”
“Được.” Lăng Sấm cầm kem chống nắng, cười với cô: “Đợi lát nữa vào rồi bôi.”
Trong khu nghỉ ngơi VIP có sô pha, Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm tìm một chỗ ngồi xuống rồi chụp tấm hình gửi cho Điền Đậu Đậu: Anh chị đã vào sân rồi, trong khu nghỉ ngơi VIP có sô pha và hoa quả đồ uống lạnh, miễn phí. [đầu chó]
Điền Đậu Đậu: ... Lông cừu mọc trên thân cừu, đều tính vào trong giá vé rồi!
Điền Đậu Đậu: Chỗ bọn em bên ngoài cũng có khu che nắng, còn có đá miễn phí, tùy tiện lấy dùng! [hừ]
Điền Miêu Miêu: Chỗ bọn chị còn có điều hòa không khí! [đầu chó ngậm hoa hồng]
Điền Đậu Đậu: ... [mỉm cười]
Chờ cậu ấy có tiền rồi, cậu ấy cũng phải đi làm VIP tôn quý một lần!
VIP tôn quý Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm từ sau khi vào sân liền không gặp được đám Điền Đậu Đậu nữa, lúc biểu diễn khu VIP ở đầu tiên, lúc nghỉ ngơi có thể trực tiếp trở về khu nghỉ ngơi VIP, đều không có cơ hội gặp mặt.
Điền Miêu Miêu lần đầu tiên đến lễ hội âm nhạc, bình thường cô không mấy khi nghe nhạc nhảy nhưng đến hiện trường rồi liền như có ma lực gì đó khiến cho bạn không tự chủ đung đưa theo những người khác. May mắn người ở khu VIP ít hơn, đứng chung một chỗ cũng không chật chội cho lắm.
“Mệt quá.” Lúc lại một lần nữa ngồi vào khu nghỉ ngơi, giọng Điền Miêu Miêu đã hét đến mức khàn cả đi: “Không ngờ đến lễ hội âm nhạc lại là một việc tốn sức lực.”
Suốt cả một ngày cũng không ung dung hơn lúc cô bày sạp là bao.
Lăng Sấm cười đưa cho cô một cốc nước, nhìn cô nói: “Tôi thấy vừa rồi cô high lắm cơ mà, rõ ràng là bài hát lần đầu tiên nghe mà cũng có thể hét bừa hai câu với người khác.”
Điền Miêu Miêu: “...”
Cô đang cố gắng nghĩ lại vừa rồi có phải mình đã high đến mức không màng hình tượng hay không.
“Cũng, đâu có đâu?” Cô thử thăm dò mở miệng: “Không phải anh cũng tương tác với ban nhạc ư?”
Lăng Sấm nhẹ nhàng nhếch đuôi lông mày: “Không sao, tôi quay lại cho cậu rồi, đợi lát nữa sẽ gửi cho cậu.”
Điền Miêu Miêu: “...”
Không phải, người khác đều đang quay sân khấu, sao cậu lại quay người ở dưới sân khấu chứ!
Sau khi mặt trời bắt đầu xuống núi, lễ hội âm nhạc cũng tiến vào hồi cuối, ngày hôm nay nhóm nhạc cuối cùng lên sân khấu là nhóm nhạc lâu đời Pumpkin. Điền Miêu Miêu nghe nhiều nên thuộc một vài bài hát của bọn họ, tất nhiên cũng mong đợi bọn họ biểu diễn nhất.
Sau khi comeback, độ nổi tiếng của Pumpkin rất cao, họ vừa ra sân, khán giả hiện trường đã lập tức sôi trào.
“Nói đến mùa hè, đương nhiên chính là bờ biển, bia, âm nhạc, còn có...” Ray hát chính nói đến đây, cố ý dừng một chút mới nói tiếp: “Người mình thích.”
“Người tôi thích“ Là một trong các ca khúc đại biểu cho bọn họ, mấy chữ này vừa thốt ra, khán giả hiện trường đã bắt đầu high.
“Bên cạnh các bạn bây giờ là người các bạn thích ư!”
“Phải!!”
Trong tiếng đáp lại nhiệt liệt của khán giả, khúc nhạc dạo của ca khúc cũng vang lên.
Bởi vì là màn biểu diễn cuối cùng của ngày hôm nay, mọi người như thể lại hít thuốc lắc, nhiệt tình tăng vọt so với lúc trước, Điền Miêu Miêu lại hiếm khi có phần câu nệ, vấn đề mà vừa rồi Ray hỏi làm trái tim cô rối loạn cả lên.
Cô len lén liếc nhìn Lăng Sấm đứng ở bên cạnh mình, phát hiện anh cũng đang nhìn mình.
Tiếng nhạc và tiếng hoan hô ở hiện trường rất lớn, lại như không che được tiếng tim đập của Điền Miêu Miêu lúc này.
Cô dường như bị điện giật, cuống quýt thu tầm mắt lại, sau đó làm ra vẻ không để ý, hát theo người trên sân khấu.
Khóe miệng Lăng Sấm hiện lên một nụ cười, cũng dời ánh mắt đi.
lễ hội âm nhạc hạ màn vào tám giờ tối, nhưng người ở bờ biển không hề giảm bớt, còn có xu thế càng ngày càng nhiều. Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm khó khăn lắm mới hội họp cùng Điền Đậu Đậu Chúc Tinh, mọi người thương lượng tìm vị trí đợi lát nữa xem biểu diễn bắn pháo hoa.
“Vừa rồi bọn em đã mua một ít thức ăn, hai người có muốn ăn chút gì hay không?” Điền Đậu Đậu đưa gậy năng lượng tới, nhìn cái mũ trên đầu Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm hỏi: “Nửa ngày không gặp, ngay cả mũ đôi mà hai người cũng đeo rồi à?”
“...” Điền Miêu Miêu mở gậy năng lượng ra, nhìn cậu ấy nói: “Đây là quà tặng cho khách VIP.”
Mặc dù cô nói như vậy, nhưng ở trong mắt của Chúc Tinh, đó chính là đồ riêng cùng kiểu của tiểu tình nhân.
“Chị Miêu Miêu, anh Sấm, để em chụp cho anh chị một tấm hình!” Chúc Tinh xung phong nhận việc đứng dậy: “Khó khăn lắm mới đến lễ hội âm nhạc một lần, nhất định phải chụp thật nhiều ảnh chụp!”
“Đúng đúng đúng, cứ đứng ở chỗ này đi.” Điền Đậu Đậu ở một bên phụ họa: “Hai người chụp xong, cũng cho bọn em mấy tấm.”
Điền Miêu Miêu: “...”
Chúc Tinh đã lấy điện thoại ra, nhắm vào họ, còn không quên chỉ huy: “Hai người đứng sát thêm chút nữa đi.”
Điền Miêu Miêu và Lăng Sấm liếc nhìn nhau, nghe lời của cô ấy đứng gần hơn một ít.
Chúc Tinh chụp cho bọn họ mấy tấm liền, lại chỉ huy nói: “Anh chị đổi tư thế khác đi.”
Điền Miêu Miêu trầm mặc một chút: “Đổi tư thế gì?”
Chúc Tinh nói: “Ví dụ như chị có thể tựa đầu lên vai của anh Sấm hoặc là hai người nắm tay cũng được.”
Điền Miêu Miêu: “...”
Em dám nghĩ thật đấy.
“Thế này thôi...”
Điền Miêu Miêu còn chưa nói hết lời đã bị người phía sau va vào một phát, Lăng Sấm nhanh chóng đỡ lấy cô, nhanh hơn cả anh là động tác nhấn núp chụp của Chúc Tinh.
“Được rồi được rồi, bức hình này thật không tệ!” Chúc Tinh hết sức hài lòng đối với đại tác phẩm mà mình chụp ra: “Quả nhiên vẫn là chụp hình nhanh tự nhiên nhất, hai người vừa rồi đứng cứ như bị giáo viên bắt phạt đứng ý.”
“...” Lăng Sấm và Điền Miêu Miêu đồng thời rơi vào trầm mặc.
“Chị Miêu Miêu, em sẽ gửi toàn bộ ảnh chụp cho chị, chị và anh Sấm tự chọn một tấm nhé.”
“Được.”
Điền Miêu Miêu lên tiếng hơi lộ ra vẻ lúng túng, Điền Đậu Đậu đã không thể chờ đợi được nữa, gọi Chúc Tinh đến đứng đối diện với cô: “Chị, thừa dịp bây giờ ít người cũng cho bọn em một tấm đi.”
“...” Điền Miêu Miêu lấy camera của mình ra, chụp mấy tấm về phía họ, kiểu tóc mà Điền Đậu Đậu đã làm cẩn thận từ sáng sớm, bây giờ đã sớm rối loạn, nhưng nụ cười trên mặt lại hết sức rực rỡ.
“Hai đứa cũng đổi tư thế đi.” Điền Miêu Miêu lập tức học theo mà chỉ huy.
Điền Đậu Đậu đưa cánh tay của mình về hướng Chúc Tinh, hỏi cô ấy: “Hay là cô dựa vào tôi?”
Chúc Tinh sửng sốt một chút, không nói chuyện, Điền Đậu Đậu tự mình bổ sung: “Nếu không tôi tới gần cô cũng được.”
Chúc Tinh: “...”
Lúc họ vẫn đang mè nheo, bầu trời bỗng có một đóa pháo hoa đột ngột nổ tung. Tất cả mọi người vô thức ngẩng đầu nhìn lại, đóa pháo hoa tản ra kia xán lạn như mùa hè này vậy.
“Đã tám rưỡi rồi á?” Điền Miêu Miêu có chút kinh ngạc.
Lăng Sấm nhìn thời gian, quả thực đã tám rưỡi: “Pháo hoa chỉ có hai mươi phút, chờ chúng ta tìm được vị trí, nói không chừng đã bắn xong rồi.”
Điền Đậu Đậu nghe thấy lời này của anh thì nhất thời là nản lòng. kế hoạch ban đầu của cậu ấy là cùng Chúc Tinh ngồi ở trên bờ cát, gió biển thổi nghe sóng biển ngắm pháo hoa! Bây giờ tất cả đều bị nhỡ rồi!
“Tôi còn biết một chỗ, có lẽ không nhiều người lắm!” Điền Miêu Miêu liếc nhìn pháo hoa lại bay lên bầu trời đêm, nắm tay Lăng Sấm chạy về phía trước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...