Đoạn Tình mơ mơ màng màng mà mở mắt ra, ngây người nằm trên giường, đầu óc cậu bây giờ giống như một đám hồ nhão vậy, khó có thể tư duy một cách bình thường.Lại nhìn sang người đàn ông trần truồng đang nằm bên cạnh mình, Đoạn Tình càng thêm cảm thấy hít thở không thông.....Thế nhưng không để cậu ngẩn ngơ lâu lắm, cảm giác đau đớn trên cơ thể đã kéo cậu trở lại hiện thực.
Đặc biệt là nơi tư mật kia, quả thực là đau đớn nóng rát khó có thể chịu đựng được.Đoạn Tình thở hắt ra mấy hơi, cảm giác cổ họng đau đớn cùng cảm giác dính nhớp trên cơ thể làm cậu càng thêm buồn bực.
Vốn muốn xuống giường tắm rửa rồi uống nước luôn, thế nhưng cơ thể nặng nề không chịu nghe lời khiến cậu không thể không từ bỏ suy nghĩ ấy.Nhìn quanh một lượt, cuối cùng Đoạn Tình cũng chỉ có thể tạm chấp nhận mà với lấy bình nước đã được chuẩn bị sẵn trên tủ đầu giường.Uống liền tù tì gần nửa bình nước, Đoạn Tình mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Cậu nhìn dấu vết xanh tím cùng dấu răng chỉnh tề phủ kín cơ thể mình, cảm giác vừa thẹn vừa hận bao phủ cả người cậu.Mặc dù biết người kia là do bị kẻ khác tính kế nên mới làm như vậy với mình, chứ thực ra bản thân hắn cũng là người bị hại.
Thế nhưng Đoạn Tình vẫn nhịn không được mà ghi hận cái người đang nằm bên cạnh mình.Đoạn Tình cam phẫn nhìn sang bên cạnh hồi lâu, cuối cùng giống như là bị rút hết sức lực mà mệt nhọc nằm lại trên giường.
Cơ thể đau đớn cũng không thể so được với tâm hồn đầy những mỏi mệt của cậu.Lúc này Đoạn Tình mới phát hiện, hoá ra bản thân đang phát sốt.
Cậu khẽ cười tự giễu một chút, thế nhưng cũng không thể che đi những cảm xúc ủy khuất đang xâm lấn tâm trí mình.Bình thường Đoạn Tình đều rất mạnh mẽ, cho dù có bị xe tông nhập viện cũng chẳng thấy cậu rơi mấy giọt nước mắt.
Thế nhưng những vết thương trong tâm hồn lại vẫn luôn dễ dàng hủy hoại con người ta hơn cả trăm lần so với những đau đớn trên cơ thể.Cảm giác nhục nhã mà Đoạn Tình đã phải chịu đựng tối qua cùng cơn sốt miên man không ngừng tra tất cậu.
Những lúc đau ốm, tâm trí con người đều trở nên mềm yếu hơn rất nhiều.Điều đó cũng trở thành cọng rơm cuối cùng áp sụp cậu.
Khiến mọi đau khổ uất ức lâu nay bị Đoạn Tình giấu dưới đáy lòng giống như núi lửa phun trào dữ dội trong cậu.Để mặc nước mắt lăn dài trên má, Đoạn Tình vẫn cố chấp không phát ra bất kỳ một tiếng động nào.
Đây là chút kiên cường cuối cùng của cậu rồi, nếu để mất nó nữa, Đoạn Tình cảm thấy bản thân cũng không thể kiên trì mà sống tiếp trên cõi đời này.Đoạn Tình im lặng khóc, sau đó lại há to miệng hít vào từng cơn.
Thế nhưng cơn sốt là sẽ không tha cho cậu.
Chỉ một lúc sau, đầu óc Đoạn Tình lại bắt đầu trở nên mơ hồ, trong đầu quay cuồng không thể duy nghĩ thêm được gì nữa.Đoạn Tình cứ như vậy mà nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Thế nhưng có vẻ cho dù ngủ cậu cũng không thể an ổn.
Đoạn Tình thường xuyên cau mày, rầm rì nói mớ, rồi lại giật người né tránh gì đó.
Có vẻ như, đó thực sự là một cơn ác mộng đáng ghét........Không biết qua bao lâu, người đàn ông nằm bên cạnh Đoạn Tình mới từ từ mở mắt thức dậy.
Hắn lười biếng mà dựa vào đầu giường, khẽ cau mày nhìn xung quanh một lượt, vẫn không thể nhớ được tối qua đã xảy ra chuyện gì.Lông mày Giang Vu Hạn nhíu chặt vào nhau, hắn khẽ bóp thái dương một chút, qua đi một lúc mới bắt đầu tỉnh táo lại.Giang Vu Hạn đầu óc vừa thanh tỉnh thì những kí ức đêm qua cũng lập tức ùa về.
Cũng khiến cho sắc mặt không mấy tốt đẹp của hắn càng thêm khó coi.Hắn trầm mặc nhìn sang bên cạnh, nhíu mày cẩn thận quan sát thiếu niên đã cùng mình trải qua một đêm xuân kia.
Chẳng qua, thiếu niên kia thực sự rất đẹp.Khuôn mặt nhỏ nhắn, mũi cao thẳng xinh đẹp, đôi môi trái tim đầy đặn yêu kiều, hơn nữa còn vừa trải qua một đêm tình nhiệt huyết, càng thêm phần rực rỡ vừa bị "yêu thương" quá độ.Đôi mắt thiếu niên khẽ nhắm, thế nhưng lông mi dài cong vút giống như muốn cào vào trái tim người đối diện.
Còn cái trán no đủ cùng cặp lông mày thanh tú lại khiến cho cậu thêm mấy phần anh khí sáng ngời.
Mặc dù đẹp, thế nhưng cũng sẽ không khiến người khác nhầm lẫn giới tính của cậu.Nhìn xuống dưới một chút, chính là dáng người tràn đầy đường cong quyến rũ nhưng khỏe mạnh đầy đặn cùng đôi chân dài như ẩn như hiện dưới lớp chăn mỏng quả thực muốn hút hồn người khác.Đặc biệt, trên làn da trắng nõn non mịn tràn đầy sức sống chính là những dấu hôn cắn dâm mĩ đáng xấu hổ càng khiến cậu trông quyến rũ mê người.Khuôn mặt cậu có chút ửng hồng, thậm chí còn lan xuống cả ngực, càng thêm có vẻ ngượng ngùng thanh thuần muốn bị chà đạp.Thế nhưng khuôn mặt Giang Vu Hạn lại tối sầm lại, âm trầm như muốn tích ra nước vậy.
Hiển nhiên, là do hắn nhận ra được thiếu niên kia là ai.Giang Vu Hạn cũng không mất quá nhiều thời gian để phát hiện ra trạng thái Đoạn Tình không tốt lắm.
Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp gọi điện cho bạn thân của mình tới giúp đỡ.Còn kẻ đã bỏ thuốc hắn, sau này lại thu thập vậy, bây giờ quan trọng nhất chính là tình trạng của Đoạn Tình.
Đó cũng là trách nhiệm của hắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...