Chương 64
Edit: Hồ Điệp
Beta: Thiên Sơn Đồng Lão
Chùm ảnh này có tổng cộng bốn bức, mỗi bức nhấn vào từng trọng điểm khác nhau.
Bức thứ nhất: Diệp Minh Viễn cởi áo khoác.
Bức thứ hai: Áo khoác nằm trên người Trần Niên.
Bức thứ ba: Tay Diệp Minh Viễn ấn bả vai Trần Niên, hai người đứng nói chuyện rất gần nhau.
Bức thứ tư: Đặc tả nhãn hiệu chiếc xe màu đen bên cạnh.
Người đăng chỉ tải lên ảnh chụp chứ không đăng thêm lời văn gì, thế nhưng chủ đề bài đăng ám chỉ rõ một điều “Có gì đó khá thú vị”, còn rốt cuộc cái gì thú vị thì phụ thuộc vào trí tưởng tượng của cư dân mạng.
Đàm Minh Thiên tung hoành trong giới hóng dưa hơn 20 năm nên đã giống như mèo con ngửi thấy mùi cá, chuẩn xác nắm được ý đồ của người đăng ảnh, khi hướng gió dư luận còn chưa hình thành, cô đã nhanh tay để lại bình luận đầu tiên dưới bài post —
Chị tôi hôm nay, em tôi ngày mai: “Hử, đây không phải là Trần Niên và bố của cô ấy sao?
Ngay sau đó, bình luận thứ hai, thứ ba cũng xuất hiện.
Khoác lác lên tận trời: “Cho nên cái mà chủ thớt muốn cho chúng ta thưởng thức chính là...... cha con tình thâm???”
Cà chua cherry: “Thói đời bây giờ đúng là lòng người càng ngày càng tệ. Lỗ Tấn tiên sinh có nói: vừa thấy tay áo ngắn, đã nghĩ cánh tay trần, toàn bộ người trơn tru cái gì gì đó......... Tự chủ thớt có suy nghĩ đen tối, tư tưởng xấu xa thì thôi, còn muốn lấy mọi người làm vũ khí để sử dụng, coi như khỉ mà đùa giỡn sao, thật sự là tính toán giỏi quá ha.”
Bình luận của Cà chua cherry vừa xuất hiện đã khiến không biết bao nhiêu anh hùng bàn phím phải dừng lại động tác trên tay, bao nhiêu nơ-ron thần kinh đang vận động mạnh mẽ trước đó giờ cũng lặng lẽ ngừng lại, từ trước đến nay là do một tay bọn họ dẫn dắt hướng gió, hiện tại có lời nói của Cà chua cherry chắn phía trước thì ai còn vội đưa đầu ra làm vũ khí, làm khỉ chi nữa? Chỉ có thể yên tĩnh theo dõi tình hình thôi.
Ôn Thanh Hoan đi vệ sinh quay lại, khiếp sợ phát hiện phản hồi trên bài đăng khác nhau một trời một vực so với dự đoán của bản thân, cha con tình thâm là cái quỷ gì? Cái cô muốn mọi người nhìn thấy cũng không phải điều này.
Sáng sớm, bên cạnh siêu xe, người đàn ông trung niên và nữ sinh viên trẻ tuổi xinh đẹp tiếp xúc thân mật, những yếu tố mấu chốt đều đầy đủ, đây không phải đã rất rõ ràng sao? Mới đầu cô ta cũng ôm ý nghĩ như vậy nên mới không viết thêm gì cả, mặc cho mọi người tự do tưởng tượng, trăm triệu lần không nghĩ tới bài đăng lại phát triển theo hướng này…..
Ôn Thanh Hoan tức đến hộc máu, đôi mắt đẹp trợn trừng như sắp lồi ra, cô ta đổi một tài khoản khác.
Bluelue: "Cha con? Chỉ sợ chính là cái kiểu cha và con gái nuôi kia ấy, ai chẳng biết nữ sinh viên trên ảnh chụp có xuất thân bần hàn, đi học còn phải dựa vào học bổng, nếu cô ta thực sự có một người bố giàu có như thế thì còn phải chịu cảnh nghèo khổ như vậy sao? Cũng đừng nói với tôi rằng cô ta đang muốn trải nghiệm cuộc sống."
Để tăng cường tính thuyết phục, Ôn Thanh Hoan còn đăng danh sách học bổng của trường Nhất Trung ở thành phố S lên mạng, lại đặc biệt khoanh đỏ tên Trần Niên.
Trong bầu không khí hài hòa đột nhiên xuất hiện một bình luận tràn đầy ác ý rất chói mắt, có người nhanh chóng đoán rằng có lẽ đây là chủ thớt tự mình khoác áo hành động chăng?
Như muốn đối chọi, phía dưới lại có người phản hồi: "Giải nhất cuộc thi Vật lý tỉnh G, giải nhất trận chung kết cuộc thi Vật lý dành cho học sinh trung học cả nước, giải nhất cuộc thi Olympic Vật lý quốc tế, tìm hiểu một chút được chứ? [mỉm cười]"
Bluelue: "Lầu trên không cần nói sang chuyện khác."
Tiểu tiên nữ hoang dại: "Chủ thớt à, nam chính trong ảnh chụp là chủ tịch Diệp của tập đoàn Chiêu Viễn, tìm hiểu một chút được chứ? [mỉm cười]"
Khi chụp được mấy bức ảnh đã khiến đầu óc Ôn Thanh Hoan phấn khích tới nỗi mụ mị nên trước lúc đăng cũng không kiểm tra thân phận người đàn ông trung niên, chỉ căn cứ vào chiếc xe và khí chất của ông mà suy đoán hẳn là một người có tiền. Cô ta dựa vào tin tức này tìm được Diệp Minh Viễn trên Baidu, nhanh chóng lướt mắt một lượt, tầm nhìn dừng tại dòng chữ: Dưới trướng tập đoàn bao gồm cả công ty hàng không Chiêu Viễn.
Chiêu Viễn.
Đây không phải là công ty nơi Trình Ngộ Phong làm việc sao?
Ôn Thanh Hoan loáng thoáng cảm thấy có chỗ không đúng nhưng cô ta bị một tin tức quan trọng hơn hấp dẫn sự chú ý: Vợ là Dung Chiêu. Ôn Thanh Hoan lộ ra nụ cười lạnh, rời khỏi trang web rồi quay lại bài đăng một lần nữa, nhấn vào khung trả lời, ngón tay bay múa loạn xạ trên bàn phím.
Bluelue: "Cha con cái gì? Con gái mà vừa không cùng họ bố cũng chẳng cùng họ mẹ? Hahahaha."
Măng tây trộn nấm: "Chủ thớt, phiền bạn vào chuyên mục sinh viên khoa Vật lý đại học A xem một chút đi, người ta đứng thật là họ Diệp."
Chim sẻ bay hướng Đông Nam: "Chủ thớt à, nữ sinh trên ảnh chụp là con gái duy nhất đã thất lạc nhiều năm của chủ tịch Diệp Minh Viễn, tìm hiểu một chút được chứ? [mỉm cười]"
Diệp Minh Viễn cùng vợ Dung Chiêu tận lực tìm kiếm bọn buôn người bắt cóc con gái hơn 10 năm, chuyện này không còn là bí mật, tìm đại một cái thì tin tức trên mạng đã ùn ùn kéo đến, dù thế nào Ôn Thanh Hoan cũng không biết trong đó còn có chuyện sâu xa như vậy, cô ta xem mà hai mắt đỏ lên, bực bội vô cùng: "Sao lại là Trần Niên, sao lại như vậy?"
Đã có người tốt bụng kết luận giúp bên dưới bài đăng: “Tiểu thư nhà giàu bất hạnh bị lừa gạt từ khi còn bé, lưu lạc đến nhà bình thường ở thị trấn nhỏ xa xôi, lệch khỏi quỹ đạo cuộc sống thiên chi kiều nữ, khi mọi người nghĩ cô ấy sẽ đi sang con đường tầm thường thì bản thân cô ấy lại không ngừng cố gắng, liên tục đạt giải cuộc thi Vật lý cấp huyện, cấp tỉnh, cấp quốc gia, thậm chí đạt giải thưởng cao nhất cuộc thi cấp quốc tế, tỏa sáng rực rỡ, chẳng lẽ mọi người không cảm thấy đây là một câu chuyện về sự dốc lòng chăm chỉ sao? Huống hồ theo như tôi biết bạn học này có thái độ làm người vô cùng khiêm tốn, rõ ràng là dù bên ngoài hay bên trong, dù phần cứng hay phần mềm thì cô ấy đều có đủ vốn liếng để khoe khoang, thế nhưng chẳng phải cô ấy không làm vậy sao? Tôi dám cược rằng trước khi có bài đăng này, số người biết thân phận thực sự của cô ấy ở đại học A không vượt quá 5 người."
Không biết nên lấy tên là gì: "Lòng đố kỵ đã khiến chủ thớt hoàn toàn thay đổi rồi."
Nguyện làm một đóa Bạch liên hoa: "Chủ thớt, cô có biết rằng mình đã ngã ngựa không? [ngoáy mũi]"
Ôn Thanh Hoan nhìn thấy phản hồi này, quả thực không thể tin được vào hai mắt mình, cô ta đăng bài và phản hồi đều dùng hai tài khoản khác nhau, sao có thể ngã ngựa được?
Bạn hãy tới cảm nhận một chút: "Mẹ nó! Chủ thớt đúng là Ôn Thanh Hoan của Học viện Vật lý à?"
"Cùng là sinh viên Học viện Vật lý thì thù hận tới cỡ nào đây?”
Thấy tên mình được chỉ đích danh khiến Ôn Thanh Hoan lập tức luống cuống, cô ta vội vội vàng vàng lật lại phía trước, rốt cuộc tìm ra nguyên nhân mình ngã ngựa — trên danh sách học bổng còn có hình ảnh Weibo mờ mờ của mình.
Cẩn thận mấy cũng có sai sót.
Tay chân Ôn Thanh Hoan lạnh ngắt, phản ứng đầu tiên chính là tìm quản lý diễn đàn xóa bài nhưng dường như hiện giờ đối phương không online, chậm chạp không phản hồi, chưa đến 3 phút, bài đăng đã tăng trên trăm bình luận.
"Ngay cả bạn trai của bạn cùng phòng cũng cướp, không đến mấy ngày lại đá người ta chạy theo người khác thì còn chuyện gì cô ta không làm được?"
"Mọi người nhất định chưa biết đúng không? Ôn nào đó chân đạp mấy thuyền, bạn trai đổi đến đổi đi, còn chịu khó hơn so với thay quần áo. Nghe nói sự kiện ngã xuống sườn núi Long Ngâm là do cô ta mà thành, đáng thương vị đàn anh nào đó bị ngã gãy xương toàn thân, còn đang nằm tại bệnh viện mà cô ta lại chẳng quan tâm, chưa từng liếc nhìn dù chỉ một lần, hàng đêm vẫn cứ vui chơi như thường."
"Không phải nói cô ta thông đồng với phú nhị đại nào đó sao? Làm gì có thời gian và tâm tình đi quan tâm sống chết của người khác. Theo tôi thấy thì nam sinh kia đúng là mắt mù mới có thể coi trọng cô ta, có điều mọi người cũng biết rồi đấy, phú nhị đại mà(*), ngốc nghếch nhiều tiền, hahaha!"
(*)Phú nhị đại: con ông cháu cha; Nhị cũng là từ lóng mang nghĩa ngu ngốc.
Đọc đến đây, đứa con trai ngốc nghếch nhà địa chủ là Trương Bằng nghiến chặt răng, đáy mắt đầy lửa giận, hận không thể đốt điện thoại thành tro, bạn tốt ngồi cạnh cậu ta thấy tình hình này bèn lập tức cướp điện thoại về.
Ngay sau hôm chia tay cùng Ôn Thanh Hoan, Trương Bằng liền xuất ngoại nghỉ phép kiêm luôn giải sầu, tối hôm qua mới trở về, ngủ thẳng đến nửa ngày thì bị bạn bè lôi đến quán bar, nói là phải chúc mừng cậu ta khôi phục cuộc sống độc thân.
Bạn tốt dẫn đến bạn gái mới, vừa hay người bạn gái này cũng là sinh viên đại học A nên tất nhiên có biết chuyện Trương Bằng qua lại với Ôn Thanh Hoan, vì muốn lấy lòng người anh em của bạn trai, chứng minh việc chia tay Ôn Thanh Hoan - loại con gái trong ngoài không đồng nhất, lả lơi ong bướm kia là một quyết định sáng suốt nên cô nàng mới mở bài đăng trên diễn đàn trường, muốn cho Trương Bằng thấy bộ mặt thật của Ôn Thanh Hoan, không ngờ cuối cùng vậy mà lại kéo cả cậu ta vào.
Cô gái kia cầm di động mà lo sợ không yên, trên mặt nóng bừng, có khi nào trong lúc vô ý lại đắc tội với người ta không?
Trương Bằng nghẹn một bụng tức giận đến gần như phát nổ.
Bạn tốt nói: "Thật ra tớ có ít chuyện giấu cậu. Trước đây cô ả kia cùng với anh họ tớ từng có một khoảng thời gian," Cậu ta nói úp úp mở mở, "Chính là mối quan hệ không liên quan tới tình cảm........... vốn tớ chỉ nghĩ cậu chơi đùa chút thôi, dù sao sớm hay muộn cũng sẽ chia tay nên mới không nói."
"Tớ cảm thấy cô ả không đơn giản nên đã để tai mắt cẩn thận điều tra........."
Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, thời bây giờ chỉ có việc không muốn biết chứ không có việc gì không thể biết.
Trương Bằng càng nghe, sắc mặt càng xấu, giữa hai ngón tay kẹp lấy điếu thuốc với tàn thuốc tích tụ thật dài, cảm xúc phẫn nộ đạt tới đỉnh điểm rồi sau đó bình tĩnh hẳn lại, chỉ lạnh lùng phun ra hai chữ "Mẹ nó".
Khi hai người mới quen, hơi không quy củ chút xíu thôi đã giống như khinh rẻ cô ta biết bao nhiêu, một đứa con gái thoạt nhìn ngây thơ như vậy mà một bên hẹn hò với cậu, một bên cùng thằng khác đi thuê phòng, Ôn Thanh Hoan cô xem cậu là cái giống gì? Cô ta khiến lòng tự trọng đàn ông của cậu mất sạch, vậy thì cậu cũng sẽ khiến cô ta không sống yên.
6 giờ chiều, bài đăng không chỉ không được xóa mà ngược lại nhiệt độ liên tục tăng lên. 4 bức ảnh trong bài chính và một số bình luận đề cập đến vấn đề riêng tư đã bị lu mờ, bài đăng này rõ ràng đã lột của Ôn Thanh Hoan một lớp da, chính mình đào hố lại bị người ta dùng ngòi bút làm vũ khí, coi như cô ta gieo gió gặt bão.
Không biết từ đâu tràn ra một nhóm người biết chuyện, họ trực tiếp đăng lên mạng bản ghi chép thuê phòng khách sạn và mấy quán rượu lớn trong nửa năm qua của Ôn Thanh Hoan cùng ảnh chụp cô ta giống như con bướm bay vòng quanh bên mấy người đàn ông, cuối cùng còn thả ra một quả bom hạng nặng: bài luận văn tốt nghiệp chính quy của Ôn Thanh Hoan bị bóc ra là đạo nhái, chứng cứ vô cùng xác thực, bài so sánh(**) cũng đăng lên luôn, cùng lúc ấy, việc cô ta có mối quan hệ nhập nhằng với thầy hướng dẫn trong thời điểm đó cũng bị phơi bày trước bàn dân thiên hạ.....
(**)Nguyên văn: bảng màu - thuật ngữ chống đạo văn, là bảng so sánh giữa hai bài văn có tô đỏ những chỗ giống nhau.
Đàm Minh Thiên không dám nhìn những bình luận phía sau, cũng không thể tưởng tượng mọi chuyện phát triển tiếp sẽ có hậu quả như nào, cô ấy ôm cổ Trần Niên, "A a a, thật đáng sợ!"
Tâm tình Trần Niên cũng phức tạp vô cùng, hoàn toàn không biết nên nói gì mới tốt.
Đàm Minh Thiên lắc đầu, "Bình thường Ôn Thanh Hoan rất rêu rao, không biết bao nhiêu người nhìn chị ta không vừa mắt, giờ thì tường đổ mọi người hùa nhau vào đẩy phụ, aizz!"
Di động Trần Niên vang lên, cô ấn mở màn hình nhận cuộc gọi, Đàm Minh Thiên vừa thấy biểu tình của cô thì biết là điện thoại bạn trai gọi tới bèn giơ giơ hai ngón tay cái trêu chọc Trần Niên.
Trần Niên mím môi cười, nghe không bao lâu đã lập tức ngắt điện thoại, cầm lấy áo khoác, "Tớ ra ngoài một chút."
"Ừ ừ ừ!"
Đàm Minh Thiên biết là không tốt nhưng không nhịn được, cô thật sự rất tò mò về bạn trai Trần Niên, vì thế bèn trộm chạy ra ban công xem.
Sắc trời đã gần tối, từng ngọn đèn màu vàng cam chiếu xuống phía xa xa.
Đàm Minh Thiên thấy Trần Niên ra khỏi cổng lớn ký túc xá, tràn đầy sức sống chạy về phía bóng dáng cao ngất dưới tàng cây, sau đó giơ hai tay ôm lấy cổ người đàn ông kia.
Đàm Minh Thiên ôm ngực, mẹ ơi, quá đẹp trai! Quá đàn ông! Cô là người siêu cấp nhan khống, không tính dáng người, chỉ khuôn mặt kia cũng đủ mê hoặc chúng sinh rồi, quan trọng là vẻ mặt người ấy còn dịu dàng như vậy.
Cô nhìn thấy người đàn ông vuốt tóc Trần Niên, không biết nói gì đó mà Trần Niên lắc đầu, bốn mắt nhìn nhau, tình cảm dịu dàng, toàn bộ bốn phía như mờ nhạt hẳn đi.
Trai xinh gái đẹp ôm nhau, hình ảnh quá là bắt mắt, Đàm Minh Thiên nhịn không được hóa thân thành đạo diễn cho bọn họ.
"Mau hôn, mau hôn nhanh đi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...