Chương 17: Nữ hiệp cũng ôn nhu
Edit: Sọc aka TT31KK
Quả nhiên có người dẫn đường là tốt nhất, khi Diệp Hiểu Tư cùng Khang Quả Duy trở lại ký túc xá, trên điện thoại di động hiển thị mới bảy giờ rưỡi.
"Cậu cùng học tỷ xinh đẹp vừa nãy quen biết sao?" Khang Quả Duy đem cả người mình ném trên giường, mệt mỏi duỗi tay ra, một tay đỡ đầu, có chút hăng hái nhìn Diệp Hiểu Tư mới vừa quay về ký túc xá liền gấp gáp mà mở máy tính.
Diệp Hiểu Tư cũng không vì câu hỏi như vậy mà ngừng động tác, sau khi đợi máy tính khởi động, lập tức đăng nhập Du kiếm giang hồ, miệng chỉ tùy ý trả lời, "Hoàn hảo."
Quả nhiên Nguyệt Dạ còn chưa tới.
Xác định Sương Nguyệt Dạ còn chưa login, Diệp Hiểu Tư lúc này mới đứng dậy, chạy đi rót ly nước, uống một hơi hết.
Đi bộ lâu như vậy, khát chết cô.
Khang Quả Duy nhìn Diệp Hiểu Tư không có ý tứ tiếp tục đề tài của mình, lắc đầu lại nằm xuống. Một lát sau cảm thấy thực buồn, cũng ngồi dậy mở máy tính chơi tiếp.
Diệp Hiểu Tư lại đi rót ly nước, đi trở về trước máy vi tính ngồi xuống. Bởi vì Sương Nguyệt Dạ đi vắng, Diệp Hiểu Tư phi thường giả bộ để bạch y thư sinh đứng ở bờ Hồ Bích Thủy, nhẹ lay động chiết phiến, một bộ dáng có vẻ như nhàn rỗi ngắm phong cảnh, sau đó đem trò chơi để ở trạng thái thu nhỏ*.
*thu nhỏ xuống thanh taskbar
Tiếp theo mở QQ, thấy Nghiêm Thiều Nguyệt đang online, lại liền chạy đi quấy rối Nghiêm Thiều Nguyệt.
Cố sức làm một ít cảm xúc ủy khuất xuất hiện, Diệp Hiểu Tư gửi một đống biểu cảm khóc lớn qua.
Nghiêm Thiều Nguyệt: ?
Diệp Hiểu Tư: 555555, người ta lại lạc đường...
Nghiêm Thiều Nguyệt hết chỗ nói rồi, trả lời: em là đồ đần, sau đó thì sao?
Diệp Hiểu Tư tiếp tục gửi một đống biểu cảm khóc lớn: đi bộ thực lâu thực lâu...
Nghiêm Thiều Nguyệt: sau đó liền tìm được đường sao? Không thể nào đâu, em làm sao có thể
Diệp Hiểu Tư giận: ai nói! ! ! Em cũng có thể tìm được đường ! ! !
Nghiêm Thiều Nguyệt: ý của em là hôm nay chính em tìm được đường, mà không phải gọi điện thoại cho người khác tới cứu em?
Diệp Hiểu Tư bảo trì trầm mặc.
Được rồi, trước kia cô cũng thường xuyên lạc đường, mỗi lần đều là gọi điện thoại kêu Nghiêm Thiều Nguyệt đi cứu cô.
Nghiêm Thiều Nguyệt đa số thời điểm thật muốn đập chết kia tên tiểu tử thúi kia, chẳng lẽ cô cũng không biết trên thế giới này có một thứ được gọi là taxi đó sao?
Mỗi khi nàng giận giữ rống ra với Diệp Hiểu Tư những lời này thì Diệp Hiểu Tư cũng đều thực vô tội, "Nơi này không có taxi."
Nghiêm Thiều Nguyệt lệ rơi đầy mặt, tiểu tử thúi kia không biết lại chạy đến thâm sơn cùng cốc* nào rồi?
*Nơi hẻo lánh xa xôi ở núi rừng
Nghiêm Thiều Nguyệt: tiểu tử, tại sao lại không nói gì?
Diệp Hiểu Tư do dự vài giây, vẫn là tự giác thẳng thắn nói gì: vừa lúc chạm mặt vị học tỷ xinh đẹp kia, là nàng cứu em.
Nghiêm Thiều Nguyệt lập tức đáp lại: phốc mỹ nữ cứu gấu chó a
Tên gia hỏa mù đường nào đó đang còn chìm đắm trong buồn phiền tức giận: người xấu! ! ! Không để ý tới tỷ! ! ! (vỗ vỗ, Tư Tư à, đây là sự thật mà :v )
Vì thế, ở Y thị người kia ói ra.
Chính là Diệp Hiểu Tư không biết khi cô cùng Nghiêm Thiều Nguyệt ngạo kiều một hồi, kênh giang hồ tám giờlại phát sóng về Chính là tiểu bạch kiểm cùng Sương Nguyệt Dạ . Chứng kiến bạch y thư sinh một mình một người ở bờ hồ Bích Thủy, tựa hồ những người đi qua không muốn buông tha cho cơ hội tán phét này. Hô, đây chính là nhân vật có hiệu ứng với công chúng a!
【 giang hồ 】 lá rụng về cội: ôi chao, đây không phải là Chính là tiểu bạch kiểm sao? Như thế nào tự mình một người đứng ở đó?
【 giang hồ 】 đầu khớp xương tất cả đều là thịt: đúng vậy, như thế nào chỉ có một người a, sẽ không bị đá đi?
【 giang hồ 】 tử thủy tinh: tên ở trên ngậm mồm quạ đen của ngươi lại! Hắn nhất định là đang đợi Sương Nguyệt Dạ rồi, thật lãng mạn nha...
【 giang hồ 】 dài quá quy bao ta nói sinh y ( thỉnh đọc ngược tên của ta lại ): thật sự là tiểu bạch kiểm a...
【 giang hồ 】 lá rụng về cội: người ở trên, tên của ngươi = =
...
Chờ đến khi Diệp Hiểu Tư chú ý tới góc dưới màn hình máy tính biểu hiện 20: 15, có chút sốt ruột mở ra trò chơi lúc trước bị thu nhỏ lại, kinh ngạc chứng kiến bích y nữ hiệp đang yên lặng đứng ở phía sau bạch y thư sinh.
Chính là tiểu bạch kiểm: mồ hôi... Ngươi đã tới bao lâu rồi? Ta mới vừa ẩn trò chơi...
Sương Nguyệt Dạ: vừa đến.
Hô... Vậy là tốt rồi.
Trong hiện thực, Diệp Hiểu Tư như trút được gánh nặng thở ra một hơi, may mắn không để Nguyệt Dạ đợi lâu.
Cô luôn cho rằng đúng hẹn là một phẩm chất tốt, chỉ cần là cùng người khác hẹn ước, thì không thể muộn. Huống chi là Sương Nguyệt Dạ, thê tử trong trò chơi của cô, càng không thể cũng không nên làm cho đối phương đợi.
Sau khi Sương Nguyệt Dạ đến, hai người tổ đội đi lĩnh nhiệm vụ, cũng không nói nữa lời, mà là ăn ý phối hợp cùng lấy một nhiệm vụ có mục tiêu giống nhau.
Đương nhiên đại đa số thời điểm, trạng thái của hai người là: nữ hiệp ở phía trước giết quái trảm boss, bạch y thư sinh im lặng ngoan ngoãn chờ ở một bên. Bất quá, nếu đụng tới nhiệm vụ trong phạm vi năng lực của mình thì Diệp Hiểu Tư càng muốn chứng kiến thân ảnh mình cùng nữ hiệp sóng vai chiến đấu.
Khi chơi trò chơi thì thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến mười giờ, Sương Nguyệt Dạ lại gửi tin nhắn lại đây: ta muốn off, ngày mai buổi tối, sau tám giờ, được không?
Cuộc sống thật đúng theo quy luật... ai, Diệp Hiểu Tư thầm nghĩ, gửi qua biểu cảm mỉm cười: ân ân.
Sương Nguyệt Dạ: ân, vậy được, tạm biệt.
Chính là tiểu bạch kiểm: vậy nương tử of đi nha.
Gửi xong câu này, Diệp Hiểu Tư nghĩ đến Sương Nguyệt Dạ sẽ trực tiếp logout, vì thế cũng chuẩn bị ấn nút rời khỏi trò chơi, không nghĩ tới lại thu được một tin nhắn.
Sương Nguyệt Dạ: đi ngủ sớm một chút, không cần chơi đến quá trễ.
OMG, đây là nương tử lãnh đạm lạnh lùng lạnh đến chết đi được của cô sao? Tuy rằng ngữ khí vẫn là rất mạnh mẽ, chính là nàng thực sự quan tâm mình nha.
Diệp Hiểu Tư há to mồm nhìn bích y nữ hiệp trên màn hình, ánh mắt lại rơi xuống tin nhắn cuối mà nàng gửi cho mình, không thể tin được nhìn lại một lần, đang định cảm thái, nữ hiệp đã không thấy đâu
Được rồi, Sương Nguyệt Dạ logout rồi .
Rời khỏi trò chơi, đóng máy tính, Diệp Hiểu Tư mang tâm tình phi thường khoái trá chạy đi tắm rửa.
Ngày hôm nay Nguyệt Dạ thật là... Đối với mình thật tốt quá.
Chính là...
Diệp Hiểu Tư cầm vòi nước đang phun lên người bỗng nhiên ngừng lại, nụ cười ngây ngốc trên mặt cũng thu vào.
Đợi lát nữa cô còn muốn lên sân thượng, thực hiện kế hoạch theo đuổi học tỷ mà.
Như vậy, có phải hay không rất có lỗi với Nguyệt Dạ?
Mang theo nghi ngờ như vậy, Diệp Hiểu Tư xoa dầu gội đầu lên, vừa xoa đầu vừa tự hỏi, nhìn qua gương trong phòng tắm cô thấy ánh mắt của mình tràn đầy mê hoặc.
Gội sạch bọt trên đầu và trên người đi, lau khô thân thể, mặc xong quần áo, sau khi đi ra khỏi phòng tắm Diệp Hiểu Tư ngồi vào ghế tiếp tục trình diễn quá trình ngẩn người của mình.
Trước mắt trong lỏng của cô, Kỷ Ngưng vẫn là quan trọng nhất, cho dù đặt quyết tâm buộc chính mình quên đi, cô vẫn không có biện pháp làm được, dù sao cũng là bạn của mình sáu năm trời, hơn nữa đã từng yêu sâu đậm từng muốn sống cùng cả đời ngườia.
Không nhớ rõ ai đã nói với cô, phương thức tốt nhất để quên đi một đoạn tình cảm lưu luyến thật nhanh, chính là bắt đầu một đoạn tình cảm mới.
Cho nên giống như bây giờ, cô vẫn biết người mình yêu nhất vẫn là Kỷ Ngưng, như trước vẫn muốn theo đuổi Nhan Mộ Sương, chẳng qua là bởi vì muốn quên đi a, quên đi cái cảm giác đau thấu tim gan này, cô không muốn cứ đến tối tim lại mơ hồ đau nhói rồi mất ngủ đến trời sáng.
Vì thế cô vốn đã hạ quyết tâm sẽ theo đuổi Nhan Mộ Sương, chính là hiện tại, bởi vì Sương Nguyệt Dạ, cô do dự...
Diệp Hiểu Tư biết, bích y nữ hiệp dũng mãnh trong trò chơi kia đã trở thành thói quen của mình, đã quen tính nàng lãnh đạm, đã quen tính nàng rất hiếm khi ôn nhu, đã quen nàng thoạt nhìn lạnh lùng lại thường xuyên che chở cho mình.
Cũng trong cái thói quen này, bất tri bất giác bởi vì thân ảnh bích y kia mà bắt đầu thường xuyên rung động.
Chính là cô không biết, ngồi ở máy tính đầu bên kia, người điều khiển nhân vật trên danh nghĩa thê tử của mình, là người như thế nào.
Tuy rằng cô thực sự khẳng định người kia là nữ nhân, nhưng lại không thể xác định, đó là một nữ nhânnhư thế nào.
Nàng đẹp hay xấu, cao hay thấp, béo hay gầy, là giống như trong trò chơi luôn lạnh lùng hay ngược lại là vô cùng ôn nhu, có ... hay không là có bạn trai, hoặc là, có phải hay không đã kết hôn, thậm chí là đã làm mẹ rồi...
Mấy vấn đề này, cô đều không thể biết được.
Huống chi, chỉ sợ Sương Nguyệt Dạ, vẫn khẳng định cho rằng cô là nam a.
Ai! Trên mạng là trên mạng, hiện thực là hiện thực.
Vẫn là... Tiếp tục bảo trì quan hệnhư vậy, không cần tùy tiện phá vỡ đi.
Sau khi trình diễn xong một trận rối rắm nội tâm, bạn học Diệp Hiểu Tư cuối cùng cho ra kết luận:
Vẫn là tiếp tục theo đuổi học tỷ xinh đẹp là tốt rồi. \(^o^)/~
________________________________
Vote đuê, vote đuê o('・ω・')o
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...